← Quay lại trang sách

Chương 3302 Nguyện Vọng Của Vũ Chân

Chư Thiên Hồn Tỏa, không ngờ tên Mạt Vũ kia lại vận dụng loại cấm vật này?

- Nhanh... nhanh cứu ta....

Đối mặt với lời cầu khẩn của đại quốc sư Vũ Chân, Hồng Nhu khó khăn xoa xoa đôi bàn tay:

- Chư Thiên Hồn Tỏa của Tổ Thần điện ác độc kỳ quỷ quốc, lại là nhằm vào nguyên linh mà ra tay, chúng ta cũng không có phương pháp phá giải, chúng ta không cứu được ngươi. Nhưng ta có thể lập tức xin Cửu Nhật Thần Vương điện hạ, xin hắn xuất thủ cứu ngươi.

Đại quốc sư Vũ Chân Cực kỳ thống khổ gật đầu liên tục, mà ngay cả làm như vậy, cũng khiến hắn đau đớn đến mức trong mắt đều chảy ra máu và nước mắt.

Nhưng cho dù có như vậy, khí tức bản thể nguyên linh của hắn vẫn đang không ngừng suy yếu, mà Chư Thiên hồn tỏa kia cũng không ngừng dẫn dắt lôi kéo nguyên linh của hắn.

Hồng Nhu thân phận cực cao, hiển nhiên có bí pháp liên hệ trực tiếp với Cửu Nhật Thần Vương Thiên Miếu, đại quốc sư Vũ Chân giãy dụa trong đau khổ, một mặt mong đợi.

Nhưng rất nhanh, vẻ mặt Hồng Nhu liên hệ xong có chút khó coi.

- Như... Gì?

Đại quốc sư Vũ Chân vội la lên.

- Vũ Chân, Cửu Nhật Thần Vương nói, Chư Thiên hồn tỏa này do Thánh tế Mạt Vũ thôi thúc, nếu bản thể của hắn giáng lâm tới đây thì có thể phá vỡ Chư Thiên hồn tỏa này để cứu ngươi. Chỉ là gặp thời cơ này, nếu bản thể của hắn giáng lâm tới đây, sẽ chỉ dẫn tới phiền toái càng lớn! Hơn nữa, theo pháp chỉ của Thần Quân, chư vương tạm thời không thể có dị động. Cho nên, ngươi chỉ có thể tự cứu lấy mình!

Sắc mặt Vũ Chân khó coi đến không thể khó coi hơn, tự cứu!

Loại tình huống này, bảo hắn tự cứu thế nào?

Nếu nói hắn tự cứu lấy mình, còn không bằng nói là Thiên Miếu đã từ bỏ hắn.

- Cửu Nhật Thần Vương điện hạ nói, Cơ Long ở trong Càn Khôn điện là đường sống duy nhất của ngươi, Càn Khôn điện tự thành một giới, lại có Tiên Thiên Nhân Đạo Linh Bảo Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ trấn áp, chỉ cần Nhân Hoàng ra tay chắc chắn có thể cắt đứt Chư Thiên Hồn Tỏa, bảo vệ ngươi chu toàn.

Hồng Nhu nói.

Hồng Nhu nói khiến đại quốc sư Vũ Chân vỗn đã tuyệt vọng lại đột nhiên có hi vọng.

Cửu Nhật Thần Vương không hề từ bỏ hắn.

Cửu Nhật Thần Vương tuy không tiện cứu hắn, nhưng lại chỉ điểm cho hắn.

Bên trong Càn Khôn điện, đại quốc sư Vũ Chân thảm thiết giãy dụa ngay dưới Chư Thiên Hồn Tỏa của Thánh tế Mạt Vũ, đột nhiên hướng ánh mắt nhìn về phía Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Ánh mắt cầu khẩn kia, cho dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có ngu ngốc đến mấy cũng có thể hiểu, đây là đại quốc sư Vũ Chân đang hướng hắn cầu cứu, đang cầu xin hắn cứu hắn ta.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đương nhiên hiểu tại sao Vũ Chân tìm hắn, bởi vì trong Càn Khôn điện, vị hoàng đế là hắn này, là chúa tể chân chính!

Cũng chỉ có hắn, mới có lực lượng phá vỡ Chư Thiên Hồn Tỏa.

Nhưng mà, chỉ trong chốc lát công phu này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã sớm nghĩ rõ ràng.

Tại sao hắn phải cứu?

Tam sách mà Đại quốc sư Vũ Chân đề nghị cho hắn thêm thọ, hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, cũng biết phải làm như thế nào, tại sao phải cứu Vũ Chân?

Vũ Chân biết quá nhiều.

Bây giờ chết đi, không thể thích hợp hơn.

Đặc biệt là chết trong tay Thánh tế Mạt Vũ, đây là tình hình Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nguyện ý thấy nhất.

Vừa có thẻ biến thành người chết mang đi một phần bí mật, lại có thể diệt đi cơn tức giận của Thánh tế Tổ Thần điện, cớ sao hắn lại không làm chứ.

Bên trên ngự tọa, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thờ ơ đối mặt với ánh mắt cầu cứu của đại quốc sư Vũ Chân.

Trong tĩnh thất Thiên Miếu, đại quốc sư Vũ Chân thất khiếu chảy máu đột nhiên vô cùng tuyệt vọng gào to lên!

- Cơ Long hại ta!

- Cơ Long hại ta!

Trong tĩnh thất Thiên Miếu, đại quốc sư Vũ Chân giống như ác quỷ, kêu gào thê lương, hai tay không cam lòng vung vẩy về phía Hồng Nhu và Bách Lý Phi, muốn nắm lấy cái gì đó, nhưng làm sao cũng không bắt được.

Hồng Nhu và Bách Lý Phi một mặt im lặng, tình cảnh này, chỉ sợ sẽ là tính huống tuyệt vọng nhất.

Trơ mắt nhìn một người trước mặt mình bước tới tử vong, bọn họ lại bất lực, loại cảm giác bất lực này thật sự là rất khó chịu.

- Ngươi có nguyện vọng gì, ta có thể tận lực giúp ngươi hoàn thành.

Hồng Nhu mở miệng nói.

- Nguyện vọng?

Đại quốc sư Vũ Chân giống như ác quỷ, cười thảm:

- Ta không có nguyện vọng gì, ta muốn sống sót, ta muốn trường sinh. Nhanh, ngươi mau mời Thần Vương điện hạ ra tay, chỉ cần Thần Vương điện hạ nguyện ý, ta nhất định có thể sống sót!

Ai cũng nghĩ không ra, đại quốc sư Vũ Chân trước kia phong phạm cao nhân một phái, vân đạm phong khinh, lúc này lại có khuôn mặt như vậy.

Đối với chuyện này, Hồng Nhu lắc đầu.

Thân phận Cửu Nhật Thần Vương vô cùng tôn quý, quấy rầy hắn một lần đã là tận tâm, huống hồ, Cửu Nhật Thần Vương đã có chỉ thị, lại tìm ngài, cũng vô dụng.

Nhìn Hồng Nhu lắc đầu, đôi mắt đại quốc sư Vũ Chân dần dần bị tuyệt vọng lấp đầy.

- Không..... Không... Ta muốn trường sinh, ta không muốn...

- Thời gian của ngươi không còn nhiều.

Trong giọng nói vô cùng bình tĩnh của Hồng Nhu bình mang theo một loại tàn khốc khó hiểu.

Khuôn mặt Đại quốc sư Vũ Chân càng thêm thảm thiết, hắn trước giờ không ngờ, hắn sẽ có một kết cục như vậy.

Nguyên bản, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, hắn sẽ có thể đột phá thành Tạo Hóa Thần Nhân, sau đó dựa vào đủ công lao trong lần hoạt động lớn này của Thiên Miếu, kéo đến đủ công lao, thu hoạch được trường sinh!

Không sai!

Đối với người trong Thiên Miếu, cám dỗ lớn nhất thật ra là trường sinh!

Nhưng mà đả kích tàn khốc nhất đối với người trong Thiên Miếu, cũng là không thể được trường sinh!

Đại quốc sư Vũ Chân có thể cảm nhận rõ ràng được Nguyên Linh của mình đang bị rút ra từng chút từng chút một, cách tử vong càng ngày càng gần, loại cảm giác từng bước một đi đến tử vong này, đối với bất kỳ người nào mà nói, đều là một loại dằn vặt.

Thật ra thì tử vong cũng không kinh khủng.

Ngươi cũng chết rồi, có cái gì mà sợ?

Kinh khủng là, quá trình chờ đợi tử vong triệt để giáng lâm kia, lúc này đại quốc sư Vũ Chân đang chịu dằn vặt như vậy.

Đột nhiên, đại quốc sư Vũ Chân gào lên điên cuồng:

- Cơ Long hại ta! Ta cũng muốn hắn chết không yên lành!

Mấy cái ngọc giản bị đại quốc sư Vũ Chân ném ra ngoài, ném cho Hồng Nhu.

- Đây là tất cả kế hoạch sau này, cùng với tài nguyên có thể sử dụng, rất nhiều thứ ta cũng đã làm xong. Ngươi chỉ cần làm thật tốt theo kế hoạch này! Nhất định phải khiến Cơ Long chết không yên lành....

Tiếng kêu thảm thiết của Vũ Chân đột nhiên ngừng lại, cuối cùng, trong chớp mắt một tia Nguyên Linh bị dẫn đi, thân thể Vũ Chân cũng không còn chút khí tức.

Nhặt ngọc giản lên, thu vào, Hồng Nhu im lặng xoay người, hướng về phía Bách Lý Phi nói.

- Vũ Chân là đại sư chiến lược kiệt xuất trong Thiên Miếu ta, cái chết của hắn, Đại Chu nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng.