Chương 3307 Cố Nhân
Thánh tế Mạt Vũ ngạc nhiên, đồng thời đột nhiên cảm giác sau lưng có khí tức khác thường, quay đầu chớp mắt liền thấy một người mặc bạch y, đầu kéo cao búi tóc, lão giả khuôn mặt sạch kém cỏi xuất hiện.
- Lão Mạt, đã lâu không gặp!
- Lão Ma!
Thánh tế Mạt Vũ ngạc nhiên:
- Tại sao ngươi lại ở đây? Ngươi bị đánh thức lúc nào?
Nhìn một màn này, khóe miệng Ly Thân Vương Cơ Nguyên hiện lên tươi cười, có vị Ma lão này hiện thân, chuyện Thánh tế Mạt Vũ tới cửa hỏi tội một, đã không còn gì phải lo lắng.
Lúc này, nếu Diệp Chân ở đây sẽ phát hiện khí tức của vị lão Ma trong miệng Thánh tế Mạt Vũ không ngờ lại gần bằng, thậm chí còn mơ hồ mạnh hơn Thánh tế Mạt Vũ nửa phần.
Hiển nhiên, vị lão Ma trong miệng Thánh tế Mạt Vũ này cũng là một vị Thánh tế cấp bậc Tạo Hóa Thần Tướng.
- Chuyện này nói rất dài dòng! Ta bị đánh thức, ít nhất đã hơn mười năm.
- Hơn mười năm?
Mạt Vũ nghi ngờ liếc mắt nhìn Ly Thân Vương Cơ Nguyên:
- Nói như vậy, trước khi hắn cắt cứ, ngươi đã bị đánh thức?
- Vì sao ngươi lại cho phép hắn làm như thế?
- Lão Ma, ngươi chẳng lẽ không biết làm như vậy sẽ có khả năng làm cho Đại Chu vong quốc ư?
- Mặt khác, ngươi bị đánh thức sớm như vậy, chuyện thọ nguyên xử lý như thế nào? Đến lúc đó đại nạn vừa tới, chẳng phải là hi sinh vô ích?
Thánh tế Mạt Vũ bổ sung một câu.
- Bởi vì cho dù thọ nguyên của ta hao hết mà tọa hóa thì cũng sẽ không hi sinh vô ích, những năm này, ta tận lực giảm bớt tiêu hao, xưa nay thậm chí cả linh lực cũng không sử dụng, trì hoãn thời gian đại nạn thọ nguyên hao hết sắp tới.
- Nói cho cùng, ta vẫn là vì Đại Chu, ta làm sao có thể để Đại Chu vong quốc?
Thánh tế Ma Song nở nụ cười:
- Lão Mạt, ta chính là vì không để cho Đại Chu vong quốc mới ủng hộ Cơ Nguyên cát cứ.
Lần này, đến phiên Thánh tế Mạt Vũ mơ hồ:
- Sao ta lại có chút không rõ?
- Hành động của Đương kim thiên tử Cơ Long, ngươi cũng đã thấy rồi đấy. Không ngờ lại bổ nhiệm người trong Thiên Miếu làm đại quốc sư, quả thực là làm điều ngang ngược.
- Ta ủng hộ Cơ Nguyên chỉ là muốn dưới tình huống ngặt nghèo lưu lại một tia Tân Hỏa cho Đại Chu thôi.
Lời giải thích của Thánh tế Ma Song nghe có vẻ tinh tế hợp lí, nhưng sau khi cân nhắc kĩ càng thì nó vô cùng gượng ép, xa vời.
- Lão Ma, nếu ngươi biết việc này thì vì sao không sớm diệt đi đại quốc sư Vũ Chân, phụ tá xã tắc?
- Cơ Long có ý gần gũi Thiên Miếu, kế hoạch nham hiểm, cho dù ta giết một Vũ Chân thì sẽ còn có càng nhiều Vũ Chân xuất hiện, còn không bằng lưu cho Đại Chu một hỏa chủng.
Ma Song nói.
- Lão Mạt, có một việc, ngươi làm sai.
Thánh tế Mạt Vũ ngạc nhiên:
- Chuyện gì?
- Nguyên linh của Vũ Chân kia, đáng lẽ ra ngươi không nên triệt để chôn vùi, nên lưu lại, nghiêm hình tra hỏi hoặc là thử nghiệm bí pháp sưu hồn thì sẽ biết được vì sao Cơ Long lại bổ nhiệm người của Thiên Miếu làm đại quốc sư quyền nghiêng Lạc Ấp.
Thánh tế Mạt Vũ im lặng.
Lấy hắn cay độc, sao lúc trước hắn có thể không nghĩ tới điểm này.
Nhưng hỏi ra thì lại như thế nào?
Tính theo tình huống xấu nhất, hắn là một Thánh tế, chẳng lẽ thật bởi vì Đế Vương làm một ít chuyện kinh khủng mà giết hắn sao?
Đó là chuyện không thể nào!
- Nhiều năm như vậy, vì sao ngươi không ngăn cản?
Thánh tế Mạt Vũ không trả lời mà hỏi lại:
- Mười mấy năm qua, chỉ cần ngươi ra tay một hai lần thì tình huống của Đại Chu sẽ không chuyển biến xấu đến tận đây.
- Nếu ta ra tay, tình huống của Đại Chu hiện nay sẽ chỉ càng hỏng bét....
....
Trong phủ đệ của Ly Thân Vương ở Giang Châu, Thánh tế Mạt Vũ và Thánh tế Ma Song ai cũng không thuyết phục được ai, thời gian tại môi như lưỡi thương như lưỡi tên trôi qua.
Cuối cùng, Thánh tế Mạt Vũ buồn bã rời khỏi phủ đệ của Ly Thân Vương ở Giang Châu.
Chuyến này, không công mà lui.
Ma Song, cũng là ba chữ phong hào Thánh tế của Tổ Thần điện, cũng là Thánh tế năm đó nổi danh uy tín lâu năm với Thánh tế Mạt Vũ.
Thánh tế Mạt Vũ muốn lấy năng lực một người loại bỏ tình thế cát cứ, khôi phục thực lực quốc gia Đại Chu, bởi vì Thánh tế Ma Song xuất hiện mà tuyên bố thất bại.
Thánh tế Mạt Vũ đột nhiên phát hiện, bây giờ vũng nước Hồng Hoang đại lục này, so với trong tưởng tượng của hắn còn sâu hơn.
Lão Ma mười mấy năm trước đã bị bí mật đánh thức, chuyện này hiển nhiên là có dự mưu.
Mười mấy năm trước, đại thủ tế của Tổ Thần điện vẫn còn là Bách Tương.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Thánh tế Mạt Vũ đột nhiên có một suy nghĩ vô cùng kinh hãi, trong lúc vội vàng, gấp gáp trở lại Tổ Thần điện.
Đối với cái chết của Đại Quốc Sư Vũ Chân, Thiên Miếu thật sự rất tức giận!
Thiên Miếu lấy danh nghĩa thánh địa Nhật Nguyệt Thiên yêu cầu Đại Chu cho ra một câu trả lời thỏa đáng với chuyện về cái chết của Điện Chủ Bác Học Điện - Vũ Chân, nếu không, phương diện này Thiên Miếu tuyệt đối không bỏ qua.
Nhưng trên thực tế, từ lúc bắt đầu thì đối với chuyện này Thiên Miếu chỉ lấy danh nghĩa Nhật Nguyệt Thiên rồi phái sứ giả ra, chuyện này, thật ra từ đầu đã định sẵn là một trận đánh miệng.
Mà Đại Chu khôi phục cũng rất kiên cường.
Điện Chủ Bác Học Điện của Thiên Miếu?
Thật có lỗi, không biết!
Bọn hắn chỉ biết Đại Quốc Sư Đại Chu - Vũ Chân, không biết Điện Chủ Bác Học Điện Thiên Miếu gì hết.
Mà Đại Quốc Sư Đại Chu Vũ Chân chết dưới quốc pháp, chết hợp tình hợp lý, hoàn toàn là gieo gió gặt bão.
Thiên Miếu đương nhiên không đồng ý, lại xem như Đại Quốc Sư Vũ Chân cũng người của Thiên Miếu.
Dựa vào cái gì Đại Chu ngươi muốn giết cứ giết?
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trả lời càng đơn giản, bất kỳ một thần tử nào của Đại Chu đều phải được đặt dưới sự quản lý của quốc pháp Đại Chu.
Mà lúc đầu khi Vũ Chân đảm nhiệm vị trí đại quốc sư thì đã phải tiếp giữ hiểu rõ về quốc pháp quản lý của Đại Chu.
Đại Chu ta giết thần tử nhà mình, dựa vào cái gì phải giao phó cho Thiên Miếu ngươi?
Thiên Miếu ngươi tính cái toán muốn làm gì.
Một trận pháo miệng này hai bên đánh thật rất kịch tính, nhưng lại không có bất kỳ hành động thực tế nào.
Đương nhiên, đây cũng một chút an ủi duy nhất bên phía Thiên Miếu đối với cái chết của Vũ Chân.
Trên thực tế, Vũ Chân cũng đến chết mới hiểu được.