← Quay lại trang sách

Chương 3308 Trục Xuất

Điện Chủ Bác Học Điện hắn, trên căn bản vẫn là một con cờ trong trận đấu giữa Thiên Miếu và Đại Chu mà thôi.

Một quân cờ không có ý nghĩa, lúc nào cũng có thể bỏ đi.

Thiên Miếu nổi một trận đánh miệng này lên, cũng không phải vì Vũ Chân, mà là bởi vì việc này Thiên Miếu nhất định phải làm ra một dáng dấp nhất định.

Chỉ là, ngay lúc hai bên ngươi tới ta đi mà cãi nhau, chủ quản sự vụ thế tục của Thiên Miếu là Hồng Nhu và Bách Lý Phi lại tức giận tột đỉnh.

Sau khi Ma Tộc tấn công vào chiến trường Khánh Châu và Vân Châu thì Thiên Miếu đã trắng trợn xây phân đàn rộng rãi ngay trong Khánh Châu và Vân Châu, trên phạm vi rộng quảng thu tín đồ.

Những tín đồ nhận được ở địa khu dấy lên chiến hỏa này, số lượng Chúng Sinh Nguyện Lực cống hiến đi là rất nhiều, thu hoạch vô cùng khả quan.

Nhất là chiến tranh ở tiền tuyến, nạn dân ở đây chẳng cần Thiên Miếu trả giá bao lâu, chỉ cần bát cháo nóng, một ít lửa một ít pháp thuật khôi phục mệt nhọc và khôi phục thương thế nhỏ là đã có thể để bọn hắn biến thành tín đồ thành kính của riêng Thiên Miếu.

Thu hoạch thật rất khả quan!

Nhưng, chỉ trong một canh giờ ngắn ngủi, phân đàn của Thiên Miếu ở Vân Châu và Khánh Châu lại đột nhiên bị phá hủy gần một nửa.

Vì quảng thu tín đồ, tổng cộng Thiên Miếu đã mở ra sáu mươi lăm phân đàn ở Vân Châu và Khánh Châu, đầu nhập vào hơn bảy trăm Đạo Cảnh Đại Thần Sư, hai ngàn Giới Vương Cảnh thần sư, hơn một vạn Huyền Cung Cảnh Đại Linh Sư, tốn hao vô số vật tư, mà chờ đợi chính là thu hoạch được khổng lồ.

Nhưng, trong một canh giờ, phân đàn Vân Đản và Khánh Châu đã bị phá hủy ba mươi mốt chỗ, số Đạo Cảnh bị giết chết cao hơn ba trăm năm mươi người.

Thiên Miếu có thể nói là tổn thất cực lớn.

Nhưng chỗ tổn thất còn lớn hơn là, mấy phân đàn và nhân thủ bị mất đi này, cũng làm cho tiết tấu thu hoạch số lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực mà Thiên Miếu vừa bắt đầu đã chợt bị gián đoạn mất.

Chư thần Thiên Miếu vừa hưởng thụ được chút xíu lãi lộc từ kế hoạch, nên đương nhiên cũng rất phẫn nộ.

Chỉ là thánh tế Mạc Vũ vừa ra tay trả thù Thiên Miếu đã làm cho chư thần Thiên Miếu vẫn còn chút thu liễm, trong thời gian ngắn sẽ không dám phái ra vô số Tạo Hóa Thần Nhân nhúng tay thế vụ thế tục nữa.

Cho nên, toàn bộ gánh nặng và chỉ trích lúc này đã bị ép lên trên người Hồng Nhu và Bách Lý Phi.

Chuyện đầu tiên nhất cần giải quyết của hai người chính là tìm ra hung thủ.

Sau đó lại nghĩ biện pháp trả thù!

Ba trăm năm mươi Đạo Cảnh, một canh giờ!

Trạng thái bình thường, muốn đồ sát này ba trăm năm mươi Đạo Cảnh cũng cần thời gian dài.

Nhưng căn cứ vào điều tra của Thiên Miếu, hơn ba trăm tên Đạo Cảnh này đều phân bố rộng rãi trong phạm vi mấy trăm vạn dặm, còn bị giết chết trong lượng thời gian chưa đến một canh giờ.

Mà nhân tố mấu chốt nhất, chính là tiễn!

Những nơi bị mũi tên màu đen bắn qua, bất kỳ người nào có tu vi Đại Thần Sư, đều một tiễn mất mạng, Nguyên Linh băng tán.

Trong thiên địa này, có thể có năng lực như vậy, dưới tình huống bình thường, chỉ có mỗi Tạo Hóa Thần Nhân.

Nhưng, đặc thù cực kỳ rõ ràng của Lạc Nhật Thần Xạ, trong chớp mắt đã để Hồng Nhu và Bách Lý Phi khóa chặt tới một hung phạm, Diệp Chân!

Nhưng vấn đề là, bọn hắn xử trí Diệp Chân không được.

Không có năng lực để xử trí Diệp Chân.

Dù Hồng Nhu có quyền lực điều động Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu, nhưng cũng giới hạn là mời được Tạo Hóa Thần Nhân và một hai vị Chấp Pháp Thần Tướng.

Thế nhưng Diệp Chân lại có đủ lực lượng giết chết cả Tạo Hóa Thần Nhân, chớ nói chi là một vị Nam Man Thần Vương Tổ Thần Điện bị hao tổn chưa hồi phục đang trên người Diệp Chân kia.

Hồng Nhu dù hận, cũng bắt Diệp Chân không nổi, chỉ có thể báo cáo về cho Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu và Huyền Kiếm Bạch, nghĩ xem bọn hắn có năng lực xử trí hay không.

- Trả thù, cái tên Diệp Chân này là đang trả thù hành động trước đó của chúng ta!

Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Kiếm Bạch một mặt âm trầm:

- Cũng dám một hơi phá hư ba mươi mốt tòa phân đàn của ta, còn giết chết hơn ba trăm năm mươi Đạo Cảnh, tiểu tử này quả là không biết chữ “chết” viết như thế nào!

- Ngươi có thể giết hắn sao?

m thanh sâu kín này của Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu lại làm vẻ mặt Huyền Kiếm Bạch thoáng chậm lại.

- Đương nhiên có thể...

Ngữ khí vô cùng chắc chắn của Huyền Kiếm Bạch đến cuối cùng vẫn vô cùng suy yếu xuống.

Chỉ từ thực lực cá nhân, hắn vẫn có thực lực giết chết Diệp Chân, nhưng Diệp Chân chiến đấu lại không phải chỉ có một người.

Cho dù là Nam Man Thần Vương, hay là Thánh Tế của Tổ Thần Điện cũng sẽ không làm cho hắn có cơ hội giết chết được Diệp Chân.

- Vậy làm sao bây giờ?

Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Kiếm Bạch bất đắc dĩ yếu ớt thở dài.

Cân nhắc nửa ngày, Huyền Cửu mới nói:

- Mặc dù không cách nào xong một con sâu kiến Đạo Cảnh trung kỳ nho nhỏ này, nhưng chuyện này thật quá mất mặt, ta cảm thấy, vẫn nên báo cáo cho Cửu Nhật Thần Vương điện, để bọn hắn làm đi.

- Báo cáo cho Cửu Nhật Thần Vương điện, đây không phải là lộ ra vẻ chúng ta rất vô năng?

- Nhưng, chúng ta có thể chỉnh đốn tên Diệp Chân này sao?

- Tạm thời không thể!

- Chúng ta chỉnh đốn Diệp Chân đó không nổi, Diệp Chân này lại có được thực lực tìm bất kỳ một người Tạo Hóa Cảnh nào bên phía Thiên Miếu chúng ta, thậm chí còn có thể xử lý Tạo Hóa Thần Nhân, chả còn ai có thể khắc chế.

- Loại tình huống này, Diệp Chân có thể không ngừng tạo cho chúng ta vô số phiền phức.

- Đến lúc đó, sau khi Diệp Chân mang đến tổn thất thậm chí lớn hơn cho chúng ta, chúng ta cũng không phải chỉ lộ ra rất vô năng, phải là thật sự rất vô năng!

Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Kiếm Bạch thoáng ngạc nhiên.

Giữa lộ vẻ rất vô năng và thật sự quá vô năng, hắn sáng suốt mà lựa chọn cái trước.

Tin tức tầng tầng truyền lại, rất nhanh, trong đại điện của một tòa Kim Bích Huy Hoàng ở thiên ngoại, hư ảnh Cửu Nhật Thần Vương đầu đội mão tản ra ánh sáng vàng, lúc này xuất hiện trên ngự tọa của đại điện.

Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu và Huyền Kiếm Bạch cũng đang một mặt sợ hãi chờ ở đó.

Vừa mới xuất hiện, Cửu Nhật Thần Vương đã bất mãn hừ lạnh một tiếng:

- Một con sâu kiến Đạo Cảnh cũng không giải quyết được, bản vương cần các ngươi để làm gì?