← Quay lại trang sách

Chương 3309 Hỏa Khí

Huyền Cửu và Huyền Kiếm ngu sao mà nói ra mình không dám, chỉ không ngừng dùng lời hoa mỹ khéo léo nói rõ ra tình huống và khó xử của mình.

Trên vương tọa, Cửu Nhật Thần Vương rơi vào trầm tư.

- Thánh Tế của Tổ Thần Điện nhìn chằm chằm, các ngươi đúng là không cách nào ra tay hết sức, mà thực lực kẻ này lại thực sự có thể uy hiếp được đại kế của Thiên Miếu ta.

- Trong vòng một canh giờ, đã hủy đi ba mươi mốt phân đàn, để Chúng Sinh Nguyện Lực mà Thiên Miếu ta lấy được giảm bớt trên phạm vi lớn.

- Không có số lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực, bản vương làm sao đạp lên vị trí Thần Quân kia đây? Đây là đang gây khó dễ với bản vương!

Nghe Cửu Nhật Thần Vương khẽ lẩm bẩm, trong lòng Huyền Cửu và Huyền Kiếm Bạch quỳ rạp trên mặt đất lại có hơi vui mừng.

Cửu Nhật Thần Vương đã nói thế, như vậy Cửu Nhật Thần Vương nhất định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết hết cái tên đáng chết kia.

Trên vương tọa, Cửu Nhật Thần Vương nâng tay chống lấy cằm:

- Trước mắt đám Tổ Thần Điện kia không sợ chết mà canh chừng chặt chẽ vậy, lực lượng thế tục tạm thời không thể dùng, ừm, đã như vậy, vậy thì lưu đày đi!

- Lưu đày?

Huyền Cửu và Huyền Kiếm Bạch đồng thời nghiêm nghị lại.

- Ừm, cứ để hắn trong tuyệt vọng mà chết già ở chỗ lưu đày đi.

- Chúng ta tuân mệnh!

- Ừm, đúng rồi, gần đây Tổ Thần Điện canh chừng rất căng, bản vương cũng không muốn đám điên Tổ Thần Điện không muốn sống kia tới tìm ta để liều mạng, cho nên, việc lưu đày này, các ngươi có thể tìm Ma Tộc một chút, tốt nhất là để Ma Tộc ra tay.

- Đến lúc đó, cứ xem như đám Tổ Thần Điện điên không sợ chết kia muốn tìm người để liều mạng thì cũng sẽ tìm Ma Tộc chứ không phải bản vương, ha ha ha...

Cửu Nhật Thần Vương vênh váo cười lên ha hả.

- Trong lúc ngươi tại nhiệm, có bao nhiêu ghi chép về Thánh Tế đã tỉnh lại?

Trong Tổ Thần Điện, Thánh Tế Mạc Vũ vội vã gấp gáp trở về, ngay lập tức tìm được Nguyên Đại Thủ Tế Bách Tương.

Đối với lời hỏi dò của Mạc Vũ, Bách Tương đương nhiên biết gì nói nấy.

- Mạc Thánh Tế, trong lúc ta tại nhiệm, chỉ một lần vào trăm năm trước Thánh Tế tỉnh lại, có tiến về vực ngoại để trấn áp các thế giới phụ thuộc, sau đó không có bất kỳ ghi chép nào về Thánh Tế tỉnh lại.

- Dù lần này, hay là một trăm năm trước? Cũng có không có một ghi chép nào khác? Ví dụ như không phải bình thường, giống như khi ta tỉnh lại như vậy?

Thánh Tế Mạc Vũ hỏi lần nữa.

Trên mặt Bách Tương lại lộ ra vẻ nghi hoặc:

- Không có! Mạc Thánh Tế, trước đầu những năm này, mặc dù Đại Chu và Ma Tộc vẫn luôn chiến tranh qua lại, nhưng thực lực quốc gia cũng coi là bình ổn, căn bản không có Thánh Tế nào tỉnh lại, chớ nói chi Thánh Tế phong hào có ba chữ như ngươi tỉnh lại dưới tình huống khẩn cấp kiểu này.

- Nhưng vấn đề là, ta ở chỗ của Ly Thân Vương Cơ Nguyên đã nhìn thấy Ma Tùng!

- Ma Thánh Tế?

Một người từng làm Đại Thủ Tế như Bách Tương đương nhiên biết vị Ma Tùng này là người nào, biết Ma Tùng là Thánh Tế có phong hào ba chữ, là Thánh Tế cấp bậc Tạo Hóa Thần Tướng có thực lực tựa như Mạc Vũ, lập tức cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

- Chuyện này sao có thể?

- Một người như Ma Thánh Tế này tỉnh lại, không phải một biến cố cực kỳ quan trọng sao. Làm sao lại tỉnh lại trong vô thanh vô tức được?

Bách Tương một mặt ngạc nhiên.

- Là ta tận mắt nhìn thấy.

Vẻ mặt Thánh Tế Mạc Vũ càng thêm nghiêm nghị:

- Theo lời mà bản thân Ma Tùng nói, hắn tỉnh lại vào mười mấy năm trước.

- Mười mấy năm trước?

Bách Tương ngơ ngác một chút, sau đó kiên quyết lắc đầu:

- Đó là chuyện tuyệt đối không thể nào! Tổ Thần Sơn vẫn luôn là nơi quan trọng nhất của Tổ Thần Điện ta, trông coi Tổ Thần Sơn cũng là tâm phúc của ta.

- Đừng nói là chuyện Thánh Tế tỉnh lại, dù là có ai ra vào đều sẽ ngay lập tức thông báo cho ta.

- Ngươi chắc chắn chứ?

Giữa hai mắt Thánh Tế Mạc Vũ lộ ra vẻ nghiêm nghị, nếu thật sự như lời Bách Tương nói, vậy chuyện này đã không phải bình thường.

- Mạc Thánh Tế, ta có thể xác định, trong hai trăm chín mươi bốn năm ta chấp chưởng Tổ Thần Điện, nếu có bất cứ một vị Thánh Tế nào bị tỉnh lại dù qua bất kỳ phương thức gì, ta đều có thể biết ngay lập tức.

- Nếu như cân nhắc theo tình huống hướng xấu nhất, thật ra lỗ thủng, cũng ba mươi năm trước khi ta vừa nhậm chức Đại Thủ Tế.

- Ba mươi năm sau khi ta nhậm chức Đại Thủ Tế mới đổi toàn bộ người ngựa ban đầu canh giữ Tổ Thần Sơn đổi thành người của ta.

Nói đến đây, Bách Tương lại lắc đầu.

- Nhưng, cho dù người canh giữ Tổ Thần Sơn vào ba mươi năm trước không phải là tâm phúc của ta, thế nhưng trong chức trách, bọn hắn cũng sẽ không dấu giếm không báo như vậy.

- Giống như hiện tại, thời gian Đông Phương Ly Ca nhậm chức Đại Thủ Tế có phần ngắn, thật ra đội ngũ canh giữ trong Tổ Thần Sơn này vẫn là tâm phúc của ta.

- Nhưng lúc ngươi tỉnh lại, người đang canh giữ Tổ Thần Sơn vẫn ngay lập tức thông báo cho Đông Phương Ly Ca.

- Như vậy Ma Tùng là bị tỉnh lại từ lúc nào?

- Hẳn không phải là Ma Tùng này đang gạt ta chứ?

- Thế nhưng tại sao Ma Tùng phải gạt ta?

- Nếu như lời nói ngươi là chính xác, như vậy Ma Tùng rất có thể là bị tỉnh lại vào ba trăm năm trước. Nhưng vấn đề là, Thánh Tế cấp bậc Tạo Hóa Thần Tướng ở Đại Chu ta, cho dù không không tiến hành bất cứ trận chiến đấu gì, sau khi tỉnh lại thì thọ nguyên cũng sẽ không có hơn trăm năm.

- Nếu chuyện này là thật, chỉ sợ...

Bách Tương cũng đã ý thức được khả năng khủng bố ẩn chứa trong chuyện này, thoáng trầm giọng nói:

- Có lẽ, cũng có thể là do ta ngự hạ không nghiêm?

- Đúng, vào lúc này, ta cũng chỉ hi vọng ngươi ngự hạ không nghiêm, lão Ma cũng không có gạt ta.

Vẻ mặt Thánh Tế Mạc Vũ, đột nhiên lại trở nên vô cùng kiên định:

- Chuyện này, nhất định phải điều tra ra manh mối.

- Vậy chỉ còn một con đường!

Bách Tương nhìn về hướng phía Nghị Sự Đại Điện của Tổ Thần Điện:

- Để Đại Thủ Tế Đông Phương Ly Ca đương nhiệm mời được Khí Linh Liệt Nhật Quyền Trượng và khai thông với Khí Linh Tổ Thần Sơn đang ngủ mê là có thể lập tức biết được.

Khí Linh Tổ Thần Sơn chắc chắn biết thời gian Ma Thánh Tế chuẩn bị tỉnh lại.