Chương 3320 Sáng Tạo Cơ Hội
Cực kỳ đột ngột xuất hiện, một tiễn bắn giết tên tướng lĩnh Ma Tộc.
Dưới trăm tiễn đã làm cho cả quân đội công thành triệt để sụp đổ.
Mỗi một tiễn bắn xuống đều sẽ có một tướng lĩnh Ma Tộc bị bắn giết, ai dám ngoi đầu lên chỉ huy?
Sau khi bắn xong một trăm mũi tên, ngay khi trong quận thành bộc phát ra tiếng hoan hô thì Diệp Chân lại biến mất vô tung vô ảnh.
Tiên Tri Ma Sư Thất Nan nhận được tin tức vội vã trở về nhìn thấy đại quân như vậy thì tức giận nổi trận lôi đình.
Lần này, cho dù là hắn hay là Ma Thần cung Tiên Tri Ma Sư Cửu Hi, Bát Dư cũng ý thức được Diệp Chân khó chơi.
Sau đó, Diệp Chân không ngừng liên chiến từng chiến trường.
Có đôi khi, trong vòng một ngày đã liên chiến hai ba chiến trường, có đôi khi mấy ngày liên chiến một chiến trường.
Nhưng, cho dù Diệp Chân xuất hiện ở chiến trường nào thì sĩ khí của chiến trường đó sẽ tăng vọt, nếu như đang chiến đấu thì chiến lực quân đội bên phía Đại Chu sẽ bão táp, dù Diệp Chân chỉ bắn ra một tiễn.
Diệp Chân đã thành một lá cờ, thậm chí là một loại tín niệm của quân đội Đại Chu!
Ngẫu nhiên, Diệp Chân còn có thể xuất kỳ bất ý bắn giết một hai vị tướng lãnh cao cấp thậm chí là thống soái, mang đến trọng thương cho kẻ địch.
Loại tình huống này, vốn trên các đại chiến trường của Đại Chu đã ngập tràn chiến sự, lại bị đảo ngược giống như kỳ tích.
Thế yếu xoay chuyển thành giằng co, giằng co biến thành phản kích.
Tình thế đột nhiên đảo ngược.
Chỉ là tình thế trên chiến trường vừa chuyển biến tốt đẹp thì có ít người đã ngồi không yên.
Người ngồi không yên đầu tiên đương nhiên là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.
Mục tiêu của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rất đơn giản, trước ném thành mất đất giảm phụ tục mệnh, sau đó lại thu phục mất đất khai cương thác thổ tăng thọ, thành tựu đế nghiệp vạn thế.
Nhưng bây giờ, bước đầu tiên ném thành mất đất này đã tiến hành lặp đi lặp lại.
Đối với chuyện này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có nhận biết rất rõ ràng, một khi chuyện ném thành mất đất này tiến hành lặp đi lặp lại, bị hao tổn lớn nhất, trừ quốc lực Đại Chu ra thì chính là dân tâm, còn có quyền hạn đế vương của hắn.
Cái khác thì hắn không biết, nhưng theo Tuần Tra Ti và Bí Giám hồi báo, thần tử đi đến chỗ đại nhi tử của hắn, cũng chính là trong phủ Hoàn Vương Cơ Ngao đã có thể rất nhiều.
Điều này đại biểu cho một loại xu thế lòng người.
Đại biểu cho không ít thần tử đã thất vọng đối với vị hoàng đế là hắn.
Càng có một bộ phận quý tộc lén lút thư từ qua lại với Ly Thân Vương Cơ Nguyên, chuyện này làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hết sức sốt ruột.
Triều thần và các quý tộc của Lạc Ấp đều rất tinh minh.
Trải qua thời gian dài như vậy, chiến sự Đại Chu lặp đi lặp lại, mặc dù mỗi một lần chiến sự thất bại thì Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đều tìm người cõng nồi thay cho mình, hình như không có quan hệ gì với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cao cứ đế tọa, nhưng ai có thể nói là hoàn toàn không có bất cứ quan hệ nào được?
Tất cả mọi việc đều xuất hiện trong thời gian Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thống trị, đây chính là trách nhiệm lớn nhất.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhạy cảm phát hiện, các quý tộc đã dao động đối với việc ủng hộ hoàng đế là hắn.
Đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm.
Cho nên, khi Tuần Tra Ti truyền đến các chiến báo của Diệp Chân, truyền đến các tin chiến thắng từ tiền tuyến, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long là cười không ngậm mồm vào được, nhưng trong lòng lại khổ.
Gấp đến muốn điên, nhưng hắn không có biện pháp thích hợp.
Trong tay Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có một lực lượng cường đại, nhưng bây giờ hắn lại không dám tùy tiện vận dụng.
Một khi bị phát hiện sẽ sinh ra ảnh hưởng khó có thể đoán đối với quyền hạn đế vị của hắn.
Đột nhiên, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hối hận.
Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm thấy, ngày đó hắn nên cứu Vũ Chân.
Nếu hắn cứu Đại Quốc Sư Vũ Chân, như vậy chí ít hắn có thể mượn nhờ lực lượng của Thiên Miếu để đối phó Diệp Chân.
Mặc dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có thể xác định, Thiên Miếu chắc chắn sẽ có hành động nhằm vào Diệp Chân, nhưng bây giờ, không có Đại Quốc Sư Vũ Chân làm con đường câu thông, hắn lại hoàn toàn không biết gì đối với Thiên Miếu.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể phụng phịu trong hoàng cung.
Toàn bộ Lạc Ấp đều bởi vì chiến tích của Diệp Chân và tin chiến thắng từ tiền tuyến mà tiếng hoan hô như sấm động, nhưng Lạc Ấp Hoàng Cung lại bao phủ trong bóng tối nặng nề, nặng nề kiềm chế làm cho những nội thị kia gần như thở không ra hơi.
Ngắn ngủi nửa ngày đã có sáu nội giam và cung nữ bị trượng đánh chết.
...
Một người khác cũng đang nổi giận chính là Cửu Nhật Thần Vương của Thiên Miếu.
Tin chiến thắng từ quân đội Đại Chu liên tục truyền đến, liên tiếp thu phục mất đất, không chỉ làm cho số lượng tân thu tín đồ của Thiên Miếu hạ xuống trên phạm vi lớn, mà còn làm cho tín đồ trước kia của Thiên Miếu cũng giảm xuống rất nhiều.
Bách tính Đại Chu đã thành thói quen kéo dài cách sống vài vạn năm, đầu nhập Thiên Miếu, sớm tối bái tế chư thần Thiên Miếu chỉ là do chiến hỏa bức bách.
Bây giờ chiến hỏa đã ngừng, từng người bọn họ đương nhiên muốn quay lại gia viên, một lần nữa sống cuộc sống yên bình trước kia, xây dựng lại gia viên.
Không có chiến hỏa và cực khổ áp bách, rất nhiều tín đồ bái tế chư thần Thiên Miếu đã ít đi vài phần thành kính, nhiều hơn mấy phần ứng phó, lại hoặc là từ một ngày sớm, trưa, chiều ba bái, biến thành hai bái, thậm chí biến thành mấy ngày mới bái một lần.
Điểm này, từ số lượng Chúng Sinh Nguyện Lực mà Thiên Miếu thu hoạch mỗi ngày về chính là ví dụ trực quan nhất.
Đây là chiến thế chỉ vừa có chút chuyển biến tốt, nếu tiếp tục kéo dài thì chỉ sợ loại tế bái này sẽ trực tiếp giảm bớt thậm chí là biến mất, càng đừng nhắc đến thành kính gì nữa.
Cửu Nhật Thần Vương sốt ruột có thể nghĩ.
Mặc dù khoảng thời gian này Thiên Miếu liên tục quảng thu tín đồ, thu hoạch rất nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực, nhưng người của Thiên Miếu cũng rất nhiều.
Cầm đầu, chắc chắn là mấy vị Đạo Tổ, tiếp đến là Thần Quân, đó lại là Thần Vương, còn có Tạo Hóa Thần Tướng và Tạo Hóa Thần Nhân số lượng càng nhiều, đều muốn kiếm một chén canh, như vậy phân phát ra, dù là Cửu Nhật Thần Vương thân cư cao vị thì lấy được cũng không nhiều lắm.
Cho nên, ngay khi số lượng Chúng Sinh Nguyện Lực thu hoạch được giảm bớt trên phạm vi lớn, Cửu Nhật Thần Vương lập tức nổi giận.