← Quay lại trang sách

Chương 3321 Bó Tay Chịu Trận

Tất cả Ma Tộc đều là rác rưởi sao? Đồ vật đã cho bọn hắn lâu như vậy, còn không thu nhặt được bột phấn kia sao?

Cửu Nhật Thần Vương tức giận hét lên, Thiên Miếu Hồng Nhu phụ trách việc này lại ngồi không yên, lập tức câu thông với bên phía Ma Tộc.

Câu thông kết quả cũng rất đơn giản, bên phía Ma Tộc là không giây phút nào không muốn thu thập Diệp Chân.

Thế nhưng Diệp Chân quá xảo quyệt, không bắt được Diệp Chân.

Cho dù trong tay bọn hắn có được đồ vật lấy được từ chỗ Cửu Nhật Thần Vương thì cũng phải có cơ hội thi triển mới được.

Vấn đề là Diệp Chân căn bản không cho bọn hắn cơ hội thi triển, mỗi lần đều sau một kích lập tức trốn xa ngàn dặm.

Tiên Tri Ma Sư Thất Nan cầm món bảo bối kìa chờ đợi thi triển, là rất mệt mỏi, thế nào cũng đuổi không kịp bước chân của Diệp Chân.

Loại tình huống này, Ma Thần cung gặp phải áp lực cũng vô cùng to lớn.

Bởi vì Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật còn đang ở tiền tuyến đã thả ra ngoan thoại, nếu như Ma Thần cung không thể giải quyết Diệp Chân thì hắn cũng chỉ có thể rút quân.

Binh sĩ không có thì thể tiếp tục chiêu mộ, nhưng một tướng lĩnh ưu tú hoặc là hợp cách thì phải cần chiến tranh và thời gian mới có thể lịch luyện ra.

Khoảng thời gian này, trước sau mấy lần tổn thất đã làm cho tướng lĩnh dưới trướng Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật tổn thất đạt tới một trình độ khủng bố, sĩ khí quân đội cũng thấp đến một trình độ cực thấp.

Thật ra thì, đây không phải Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật đang uy hiếp Ma Thần cung, mà là sự thật.

Nếu tình huống như vậy còn tiếp tục kéo dài, không chỉ tác chiến không có bất kỳ ý nghĩa và thành quả gì, mà dưới trướng Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật cũng sẽ không đủ tướng lĩnh dẫn đến không cách nào tác chiến.

Bên phía Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân cũng không khá hơn chút nào.

Lần thứ nhất, Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân và Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật đứng ở trên cùng chiến tuyến, thật sự nếu không thể giải quyết Diệp Chân thì hắn cũng chỉ có thể lui binh.

Đối với chuyện, Tiên Tri Ma Sư Bát Dư chủ trì sự vụ trong Ma Thần cung càng là áp lực như núi.

Thật sự, nếu không thể giải quyết Diệp Chân thì chiến cơ tốt đẹp mà Ma Tộc thật vất vả sáng tạo tạo nên sẽ có thể bị hủy trong tay hắn.

Đương nhiên, cách nói của Ma Hoàng Nhị Thái Tử Truy Nhật và Thất Thái Tử Tòng Vân vẫn có chút chút khoa trương.

Một mình Diệp Chân, cho dù toàn thân là sắt thì lại có thể đánh mấy cây đinh?

Mấu chốt là uy hiếp tử vong!

Chỉ cần vung tay chiến đấu, mỗi một vị tướng lĩnh Ma Tộc đều có thể đối mặt với tử vong.

Phần lớn các tướng lĩnh Ma Tộc đều không sợ chết, nhưng loại uy hiếp tử vong này lại làm cho các tướng lĩnh Ma Tộc lâm vào hoảng sợ, ai cũng không nguyện ý trở thành thằng xui xẻo kế tiếp.

Cho nên từng người đều dùng đại bộ phận tinh lực đặt trên việc bảo mệnh, không còn tâm trí chỉ huy chiến đấu, dù sao thì ngay cả bọn người Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân ra lệnh cũng phải vô cùng cẩn thận.

Ngay cả chỉ huy đều phải lén lút, vậy thì chiến đấu còn có thể có bao nhiêu phần thắng?

Các tộc xâm lấn cũng nghiên cứu về chiến thuật quấy chém đầu thức rối này của Diệp Chân, làm cho tình cảnh của Diệp Chân cũng biến thành vô cùng chật vật.

Cho dù là Yêu Tộc hay là Ma Tộc, đều không thiếu trí giả, đã sớm tìm được phương pháp ứng đối chiến thuật quấy rối này của Diệp Chân.

Diệp Chân hơi không cẩn thận sẽ có khả năng lâm vào kẻ địch trùng vây, sau đó bị vây diệt.

Cho nên loại chiến thuật quấy rối này của Diệp Chân, áp dụng càng ngày càng gian nan.

Nếu không phải có tình báo của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh ủng hộ thì sợ rằng Diệp Chân sớm đã bỏ đi.

Ma Tộc cũng rất buồn bực, trong tay rõ ràng có đại sát khí nhưng vẫn cứ không bắt được người!

Không làm gì được?

Thiên Miếu lại càng sốt ruột.

Nếu tiếp tục kéo dài như thế này, làm cho Đại Chu thong thả lại sức, dẹp yên chiến loạn, vây thì kế hoạch Thiên Miếu bọn hắn chuẩn bị nhiều năm như thế, chưa triệt để bắt đầu, trước hết đã thất bại!

Hồng Nhu thông qua đường dây bí mật thậm chí vấn trách Ma Thần cung, Ma Thần cung trả lời cũng rất ủy khuất, Diệp Chân quá cẩn thận, lại xuất quỷ nhập thần, bọn hắn thật sự không tìm thấy cơ hội.

- Không có cơ hội, vậy thì sáng tạo cơ hội!

- Chúng ta cũng đã nghĩ sáng tạo cơ hội, nhưng thật sự rất khó!

- Chúng ta có thể phối hợp với các ngươi ở một mức độ nhất định!

Thiên Miếu phối hợp với Ma Tộc thế nào?

Thật ra thì bây giờ Thiên Miếu cũng rất khó chịu.

Bị Thánh Tế Mạc Vũ nhìn chằm chằm gắt gao.

Thật ra thì từ trên thực lực mà nói, bản thân Thiên Miếu thấy bọn hắn hiện tại đã mạnh hơn Tổ Thần Điện.

Bởi vì người trong Thiên Miếu tu luyện được trường sinh.

Mấy chục vạn năm trôi qua, Thiên Miếu tích lũy bao nhiêu Tạo Hóa Thần Nhân, Tạo Hóa Thần Tướng?

Coi như rất nhiều Tạo Hóa Thần Tướng, Tạo Hóa Thần Nhân bởi vì thiếu Chúng Sinh Nguyện Lực nên dẫn đến thần nguyên khô kiệt mà lâm vào nửa ngủ say và ngủ say, nhưng chí ít bọn hắn còn sống, lực lượng Tạo Hóa Cảnh của Thiên Miếu không ngừng đang gia tăng.

Phải biết những năm này, sản lượng Chúng Sinh Nguyện Lực của Thiên Miếu đang không ngừng gia tăng, mặc dù vẫn như cũ không đủ phân, nhưng có thể duy trì Tạo Hóa Cảnh tiêu hao bình thường, lại là càng ngày càng nhiều.

Thế nhưng Thánh Tế của Tổ Thần Điện thì sao?

Thọ nguyên có hạn.

Cho dù những năm này không ngừng có Tế Ti trở thành Thánh Tế, nhưng theo thời gian trôi qua, không ngừng có Thánh Tế thọ nguyên đạt đến đại hạn chết đi, đại bộ phận Thánh Tế đều chọn ngủ say trước khi tọa hóa, chuẩn bị ngày sau đốt ra sau cùng quang huy cho Tổ Thần Điện.

Một tăng một giảm này chú định lực lượng Thiên Miếu sẽ cao hơn Tổ Thần Điện.

Thật ra thì đây cũng là nguyên nhân những năm gần đây Thiên Miếu làm việc càng ngày càng không chút kiêng kỵ, cũng bởi vì vô số năm chậm rãi tích lũy này, Thiên Miếu tự nhận là lực lượng của bọn hắn đã cao hơn Tổ Thần Điện trên phạm vi lớn.

Nhưng nhức cả trứng là chư thần Thiên Miếu bởi vì được trường sinh cho nên sợ chết, sắp đến bước ngoặt nguy hiểm thì rất hiếm khi dùng mệnh đi liều.

Nhưng nhóm Thánh Tế của Tổ Thần Điện, nhất là nhóm Thánh Tế ngủ say kia thì sau khi từng người bị tỉnh lại, thời gian còn lại không nhiều.

Liều mạng đến, từng người chỉ sợ không đủ điên cuồng, chính là chết cũng phải kéo theo đệm lưng.