Chương 3333 Thất Nan, Bỏ Mình (2)
Tiên Tri Ma Sư Thất Nan thậm chí ngay cả tiếng kinh hô cũng chưa kịp hô lên thì đã bị ba mũi Lạc Nhật Thần Xạ xuyên qua.
Hơn tám luồng ánh sáng vô cùng chói mắt dâng lên trên người Tiên Tri Ma Sư Thất Nan, một món trong đó còn tản ra khí tức vô cùng mãnh liệt của Hậu Thiên Thượng Phẩm Linh Bảo, một phù quang khác, mặc dù không phải Hậu Thiên Linh Bảo nhưng lực lượng ba động lại đuổi sát Hậu Thiên Linh Bảo!
Nhưng, tất cả đều vô dụng!
Tại trước mặt Lạc Nhật Thần Xạ có thể bắn giết Tạo Hóa Thần Nhân của Diệp Chân, những thứ này không có một chút tác dụng nào.
Khí tức và phù quang của món hậu thiên linh Thượng Phẩm linh bảo kia vừa dâng lên đã bị mũi Lạc Nhật Thần Xạ thứ nhất của Diệp Chân quấy vỡ nát.
Mũi Lạc Nhật Thần Xạ thứ hai trực tiếp phá vỡ nát hộ thân chi bảo khác của Tiên Tri Ma Sư Thất Nan, còn oanh phá sọ não của Tiên Tri Ma Sư Thất Nan.
Nguyên Linh của Thất Nan cực kỳ kinh hoảng chạy ra.
Nhưng vừa thoát ra, mũi Lạc Nhật Thần Xạ thứ ba đã lập tức bắn tới, làm cho Nguyên Linh của Thất Nan chôn vùi tại chỗ.
Tiên Tri Ma Sư Thất Nan vừa rồi còn đại biểu Ma Hoàng A Di Hạo, Cửu Hi đại tiên tri chủ trì liên kết đồng minh lại vô thanh vô tức bị một tiễn của Diệp Chân bắn giết như vậy.
Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính thấy một màn này thì cảm thấy như có một luồng khí lạnh không tên xông lên đầu.
Trong nháy mắt tiếp theo, Đồ Chính đã thấy Lạc Nhật Thần Cung trong lòng bàn tay Diệp Chân lần nữa sáng lên, lưu quang màu đen trong chớp mắt đã xuất hiện trong con ngươi của hắn, đồng thời nhanh chóng phóng đại.
Một loại cảm giác sợ hãi tử vong khó tả nổi lên trong lòng, làm cho vẻ mặt của đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc là hắn trở nên vặn vẹo.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể của đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính đã nổ tung thành một đoàn tinh huyết, sau đó tiêu tán.
Nơi xa, Diệp Chân ngạc nhiên nhíu mày, gần như là đồng thời, Phân Thân Thiên Miếu Hồng Nhu cũng nổ tung thành một đoàn tinh huyết.
- Con bà nó, trừ Thất Nan ra, tất cả đều là Tinh Huyết Phân Thân!
Trong một ngôi nhà dân ngoài Hồ Châu thành, chân thân của đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính đang trốn ở đây, bỗng nhiên mở mắt, vẫn còn một loại cảm giác chưa tỉnh hồn.
Mũi tên của vừa rồi Diệp Chân mang đến cho hắn sợ hãi tử vong vô cùng mãnh liệt.
Nhưng càng tức giận lại là Thiên Miếu Hồng Nhu.
Mặc dù hắn chỉ là Phân Thân bị hủy, nhưng lại bị hủy ở trong tay Diệp Chân, đây rõ ràng châm chọc, càng có một loại cảm giác rất sỉ nhục.
Bọn hắn vận dụng trận thế lớn như vậy, nhiều lực lượng như vậy chính là vì đối phó Diệp Chân, thu thập Diệp Chân.
Nhưng kết quả thế nào?
Kết quả cuối cùng là bọn hắn lại bị Diệp Chân thu thập.
Người đề xuất liên kết đồng minh là Tiên Tri Ma Sư Thất Nan lại bị Diệp Chân bắn giết.
Đây là chuyện châm chọc cỡ nào.
Ngay cả Tinh Huyết Phân Thân của hắn là người âm thầm đề xuất cũng bị Diệp Chân bắn giết.
Sỉ nhục!
Đây là sỉ nhục của Đồ Chính hắn!
Trong lòng đất cách Hồ Châu châu thành không xa, mặt của Thiên Miếu Hồng Nhu mở ra hai mắt sắc xanh xám mà dữ tợn.
- Nhất định phải giết Diệp Chân, nếu không, ta sẽ thật sự bởi vì việc này mà cõng lên một thanh danh vô năng, sẽ còn bị các sư huynh đệ chế nhạo!
Hồng Nhu cũng là hạng người sát phạt cực kỳ quả tuyệt, lập tức đã có quyết định, ngay lập tức thông báo cho một vị Chấp Pháp Thần Tướng khác của Thiên Miếu - Huyền Cửu đang núp trong bóng tối!
- Thừa dịp Mạc Vũ bị kiềm chế, toàn lực đánh giết Diệp Chân.
Lần trước, sau trận đại chiến với Thánh Tế Mạc Vũ, Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu và Huyền Kiếm Bạch đều bị thương, nhưng thương thế của Huyền Kiếm Bạch nhẹ hơn nên đã khôi phục, nhưng thương thế của Huyền Cửu lại rất nặng, đến giờ vẫn chưa thể khôi phục.
Cho nên lần này Thiên Miếu mới âm thầm điều đến một vị Chấp Pháp Thần Tướng uy tín lâu năm khác đến trợ giúp Huyền Khuê ứng đối nguy cơ có thể xảy ra, còn Huyền Cửu bị thương chưa hồi phục lại là ẩn trong bóng tối, tìm kiếm thời cơ chém giết Thánh Tế Mạc Vũ.
Bởi vì đây là Thánh Tế Mạc Vũ chủ động ra tay, làm trái lệnh cấm của Nhật Nguyệt Thần Quân, cho nên Thiên Miếu có rất nhiều lý do để mượn cơ hội này chém giết Thánh Tế Mạc Vũ, đến lúc đó, cho dù là Tổ Thần Điện thì cũng không thể nói gì hơn.
Hơn nữa, cho dù mượn cơ hội này khuếch đại một chút cũng có thể.
Nhưng đối với mệnh lệnh của Hồng Nhu, Huyền Cửu lại không có lập tức chấp pháp, mà có chút lo nghĩ:
- Nếu ta ra tay thì sẽ mất đi cơ hội triệt để diệt sát Thánh Tế Mạc Vũ, mặc dù lão già này còn sống không lâu nữa.
- Hơn nữa, cho dù ta ra tay thì cũng không nhất định có thể chém giết Diệp Chân, thậm chí khả năng chém giết còn phi thường nhỏ, Nam Man Thần Vương kia của Diệp Chân, ta không đối phó được.
- Đánh lén!
- Đánh lén?
Huyền Cửu có chút mâu thuẫn đối với chuyện này, lấy thân phận của hắn, nếu chuyện hắn đánh lén Diệp Chân truyền đi, vậy mặt mũi của hắn sẽ ném lớn.
- Ừm, không sai, chính là đánh lén!
Hồng Nhu lại phi thường kiên trì:
- Hơn nữa cơ hội này rất khó có được! Thánh Tế Mạc Vũ vi phạm lệnh cấm ra tay diệt sát nhiều Đạo Cảnh như vậy, vậy các ngươi ra tay diệt sát Diệp Chân cũng hợp tình hợp lý, ai cũng không thể nói gì!
- Tốt!
Cuối cùng, Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu vẫn đồng ý với đề nghị của Hồng Nhu:
- Nếu đã đánh lén thì vẫn có khả năng nhất định! Ta sợ nếu đánh lén thất bại, đến lúc đó truyền đi, mặt mũi của ta sẽ mất hết.
Đối với chuyện này, Hồng Nhu lại không lo lắng chút nào:
- Ngươi cứ việc ra tay, nếu ngươi đánh lén thất bại thì ta có thủ đoạn khác phối hợp với ngươi, đảm bảo trăm phần trăm thu thập Diệp Chân này!
Hồng Nhu nói.
Hiển nhiên, theo Hồng Nhu nói là hắn còn có hậu thủ.
- Tốt, nhưng nếu vì vậy mà không giết được Mạc Vũ, trách nhiệm này phải do ngươi gánh chịu!
Huyền Cửu nói.
- Mạc Vũ sống không lâu, tác dụng của việc giết Diệp Chân này lớn hơn giết Mạc Vũ rất nhiều, yên tâm, ta sẽ giải thích với Thần Vương điện hạ.
- Tốt!
Lần này Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu yên tâm.
Trong Hồ Châu châu thành, sau khi Diệp Chân như thiểm điện diệt sát Tiên Tri Ma Sư Thất Nan, còn có Đồ Chính và Tinh Huyết Phân Thân của Thiên Miếu Hồng Nhu, hắn vẫn không có dừng tay.
Ngược lại, ở đó đại khai sát giới.