← Quay lại trang sách

Chương 3335 Lần Đầu Cảm Nhận Sợ Hãi

Nhưng nếu do Tạo Hóa Thần Nhân hoặc thậm chí Tạo Hóa Thần Tướng mạnh mẽ bày ra phong cấm không gian thì A Nguyên sẽ không nhất định có thể phá vỡ.

Nếu đâm đầu vào không gian phong cấm do Tạo Hóa Cảnh của Thiên Miếu bày ra, Diệp Chân có thể sẽ triệt để không còn đường lui.

Vào giờ phút này, Diệp Chân bị Huyền Cửu tập kích đánh tới, cơ hội bảo mệnh chỉ có một lần.

Cho nên, Diệp Chân dùng phương thức hắn cho rằng bảo đảm nhất.

Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu khí linh A Nguyên tâm ý tương thông với Diệp Chân, không cần Diệp Chân giao phó, chỉ cần một thần niệm đã hiểu rõ ý tứ của Diệp Chân.

Lập tức bày ra không gian dày đặc ngăn cản trước người Diệp Chân.

Trước mặt Diệp Chân bỗng có thêm vô số tầng không gian.

Đừng nhìn lúc này kiếm quang của Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu đã đến trước mặt Diệp Chân, nhưng lại cách mười mấy tầng không gian.

Dưới tình huống bình thường, loại ngăn cản không gian này, như hồng câu, rất khó có thể vượt qua.

Nhưng ở trước mặt của Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu, lại cũng không có chút tác dụng.

- Chỉ chút bản lãnh này còn muốn bảo mệnh!

Huyền Cửu tái khởi kiếm quang, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu nguyên linh A Nguyên trong khoảng thời gian ngắn bày ra mười mấy tầng không gian ngăn cản bị Huyền Cửu tung một kiếm phá mở.

Kiếm quang như bóng với hình chém về phía Diệp Chân.

Nhưng mười mấy tầng không gian ngăn cản này lại tranh thủ cho Diệp Chân thời gian ứng biến cực kỳ quý giá.

Trấn điện chi bảo của Hỏa Linh Điện - Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng đã xuất hiện trong tay Diệp Chân, chỉ nhẹ nhàng nhoáng một cái, một con Kim Ô to lớn đã gầm thét phóng về phía Huyền Cửu.

- Chỉ là Kim Ô Hỏa hình....

Một kiếm thẳng tiến không lùi, Huyền Cửu không nhìn Diệp Chân phản kích, kiếm quang cướp động, sau đó một kiếm bổ về phía hỏa diễm biến thành Kim Ô.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt của Huyền Cửu trở nên vô cùng khó coi, kiếm quang chém vào Kim Ô chớp mắt tản mất, đã vậy còn có cảm giác nóng rực không hiểu thuận theo kiếm quang xâm nhập vào trong nhục thể của hắn.

Thái Dương Chân Hỏa um tùm hừng hực hỏa khí, đánh về phía mặt của Huyền Cửu, làm cho hắn kinh hô lên:

- Thái Dương Chân Hỏa?

Dưới sự uy hiếp của Thái Dương Chân Hỏa, dù tu vi của Huyền Cửu đã cao đến Tạo Hóa Thần Tướng thì lúc này cũng không dám cứng đối cứng, đành phải lập tức né tránh.

Vì bảo mệnh, lúc này, Diệp Chân đã không thương tiếc dùng ra toàn bộ một sợi Thái Dương Chân Hỏa đạt được trước đó.

Cuối cùng đã bức lui Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu.

Huyền Cửu vừa bị bức lui, sinh cơ của Diệp Chân đã đến.

Thân hình Nam Man Thần Vương xuất hiện.

Nam Man Thần Vương vừa nhìn thấy bộ dáng đẫm máu thụ thương của Diệp Chân lập tức tức giận.

Diệp Chân bây giờ chính là hi vọng giúp hắn triệt để khôi phục Thần Vương chi tôn.

Trừ Diệp Chân ra, đi nơi nào tìm một vị thổ hào có thể cung cấp Chúng Sinh Nguyện Lực cố định đinh như vậy nữa?

Lần này, không cần Diệp Chân phân phó, Nam Man Thần Vương đã toàn lực ra tay.

Có Nam Man Thần Vương giữ chân Huyền Cửu, Diệp Chân rốt cục cũng có cơ hội chữa thương.

Thật ra thì trước đó, lực lượng của Tiểu Yêu đã đã từ nam chí bắc chạy khắp toàn thân Diệp Chân, chữa thương cho hắn.

Nhưng, lực lượng của Tiểu Yêu lại chỉ có thể cầm máu cho Diệp Chân mà không cách nào khôi phục thương thế của hắn, chớ nói chi một lần nữa mọc ra tứ chi.

Vết thương kinh khủng trên người Diệp Chân và Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu kia có bám vào từng tầng Tạo Hóa Linh Lực vô cùng cường đại, lực lượng của Tiểu Yêu lại không cách nào khu trừ, thương thế của Diệp Chân cũng không cách nào nhanh chóng khôi phục.

Diệp Chân biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lúc này lại không có thời gian để ý tới thương thế.

Nhìn mình thiếu một cánh tay, thần niệm khẽ động, lập tức dùng Linh Lực huyễn hóa ra một cánh tay, hai tay khẽ động, Lạc Nhật Thần Cung lần nữa loé lên khí tức vô cùng kinh khủng.

- Huyền Cửu, một ngày nào đó, ta tất sát ngươi!

Diệp Chân bắn ra tiễn như lưu tinh, lại bị Huyền Cửu nhẹ nhõm đẩy ra.

Dù bây giờ Lạc Nhật Thần Xạ của Diệp Chân đã vô cùng mạnh mẽ, có thể giết chết Tạo Hóa Thần Nhân nhưng vẫn như cũ chưa uy hiếp được Tạo Hóa Thần Tướng.

Dù vết thương cũ trước đó của Tạo Hóa Thần Tướng Huyền Cửu này chưa hồi phục.

- Một đám không muốn mặt, các ngươi thật tưởng rằng lão tử sẽ không giết được các ngươi sao?

Trên bầu trời, Thánh Tế Mạc Vũ đang loạn chiến với Huyền Kiếm Bạch và Huyền Khuê phát hiện tình hình phía dưới, sau khi phát hiện Diệp Chân kém chút bị giết đã tức giận đến cực hạn.

Trong tiếng gầm gừ, khí tức của Thánh Tế Mạc Vũ lại bỗng nhiên lần nữa tăng lên, dọa cho sắc mặt của Huyền Kiếm Bạch và Huyền Khuê đột ngột thay đổi.

- Cẩn thận, lão gia hỏa này muốn liều mạng.

Trên thực tế, không cần Huyền Kiếm Bạch nhắc nhở, theo khí tức Thánh Tế Mạc Vũ lần nữa tăng mạnh, cho dù Huyền Kiếm Bạch hay Huyền Khuê đều có chút sợ.

Thế thái tiến công vô cùng uy mãnh vừa rồi lại chủ động biến thành phòng thủ.

Gần như là đồng thời, Thánh Tế Mạc Vũ đại phát thần uy, đầu tiên là bức lui Huyền Khuê, lại dùng tiếp một chỉ đánh lui Huyền Kiếm Bạch, Thánh Tế Mạc Vũ tức giận gào thét một tiếng, sau đó thân hình vượt ngang hư không, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Huyền Cửu, sau đó toàn lực một chỉ điểm về phía Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu - Huyền Cửu âm hiểm này!

Thánh Tế Mạc Vũ tức giận toàn lực ra tay, trước khi ra tay càng dùng bí pháp nào đó, giúp hắn tăng phúc cho lực lượng bản thân.

Loại tình huống này, hắn toàn lực xuất thủ có thanh thế cực kỳ kinh người.

Một chỉ điểm xuống, giữa cả thiên địa giống như cũng chỉ còn lại một chỉ này.

Cho dù trong mắt mọi người, hay là trong cảm giác của bản thân Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu thì trước mặt một chỉ, hắn chỉ giống như một con kiến.

Một chỉ này của Thánh Tế Mạc Vũ là một ngọn núi lớn, mà ngọn núi lớn này của hắn chỉ đang nghiền ép một con kiến.

Trong chớp nhoáng này, Huyền Cửu rốt cục cảm nhận được sợ hãi tử vong.