← Quay lại trang sách

Chương 3337 Vì Ngươi Tráng Đi

A Nguyên vô cùng uể oải nói.

- Không phá nổi?

Lông mày Diệp Chân khóa chặt, Thánh Tế Mạc Vũ đang kịch chiến với hai người Huyền Kiếm Bạch, Huyền Khuê trên bầu trời lại đột nhiên kinh hô lên.

- Trục Xuất Ngân Châu!

Trong chớp mắt, sợi râu của Thánh Tế Mạc Vũ đều bị tức đứng đến dựng ngược lên:

- Các ngươi thật sự vô sỉ! Lại dùng trục xuất Ngân Châu đối với một Đạo Cảnh, cái tên Cửu Nhật kia còn biết xấu hổ hay không!

Trong tầng trời thấp, Hồng Nhu mỉm cười nói với Thánh Tế Mạc Vũ đang tức đến sợi râu dựng ngược:

- Nguyên bản, ta muốn dùng hạt châu này để đối phó ngươi, không ngờ cái tên Diệp Chân lại mạng lớn như vậy, bị Tạo Hóa Thần Tướng tập sát mà vẫn có thể sống tiếp được, cho nên ta chỉ có thể lãng phí.

- Ngươi là người phương nào?

Thánh Tế Mạc Vũ gầm thét.

Hồng Nhu lại dùng tay hợp thành chữ thập, thi lễ về phía Diệp Chân:

- Diệp Nguyên Soái, người trục xuất ngươi chính là Thiên Miếu Hồng Nhu!

Trên bầu trời, Diệp Chân bị ngân quang bao quanh, trong lòng lại lạnh lẽo.

Hôm nay, Thiên Miếu vì giết hắn, quả thực đã không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Trước có Tạo Hóa Thần Tướng đánh lén, sau lại trực tiếp vận dụng Trục Xuất Ngân Châu do Tạo Hóa Thần Vương tự tay luyện chế, quả là…

Bốn phương tám hướng lấp lóe ngân quang, nơi đó bên cạnh tán phát không gian rung động mãnh liệt mà kỳ quỷ, đây là Diệp Chân bình sinh ít thấy.

Nhưng lúc này, trong ngân quang lấp lóe này lại có một loại không gian rung động thuần chính đối kháng.

Đó là lực lượng của A Nguyên.

Trong đầu Diệp Chân truyền đến âm thanh uể oải mà lo lắng của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu nguyên linh A Nguyên:

- Thiếu chủ, lực lượng trong ánh bạc này quá cường đại, ta không cách nào đối kháng, còn xin Thiếu chủ nhanh chóng nghĩ biện pháp, ta nhiều nhất còn có thể kéo dài thời gian ba hơi thở!

Trong tất cả lực lượng trước mắt của Diệp Chân, cường đại nhất chính là Nam Man Thần Vương.

- Không phá nổi!

- Không nói đến trước mắt ta chỉ tàn thân, lực lượng chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng cho dù ta khôi phục lực lượng Thần Vương năm đó thì cũng chưa chắc có thể phá vỡ ngân sắc không gian pháp trận này, không gian pháp trận này quá khó phá.

Nam Man Thần Vương ảm đạm và bất đắc dĩ nói, thậm chí trong âm thanh còn có một chút tuyệt vọng.

Thủ đoạn trục xuất của Thiên Miếu thì hắn đã nghe qua, đây tuyệt đối là trừng phạt hung ác gấp mười lần so với chết.

Trong một tuyệt địa, chậm rãi già đi chờ chết, biến thành tên điên, thật ra thì cũng là một loại may mắn!

Nam Man Thần Vương tuyệt vọng, Diệp Chân lại không nguyện ý bó tay bị trục xuất như vậy.

Mặc dù Diệp Chân không biết Thiên Miếu Trục Xuất là chuyện gì, nhưng nếu là thứ có thể do tự tay Tạo Hóa Thần Vương luyện chế tì tuyệt đối phi thường khủng bố!

Diệp Chân là loại người sẽ không tùy tiện từ bỏ.

Trong chớp mắt, Diệp Chân đã mở Lạc Nhật Thần Cung trong lòng bàn tay thành hình trăng tròn.

- A Nguyên, nhược điểm, ta cần ngươi chỉ cho ta nhược điểm hoặc chỗ bạc nhược của Trục Xuất Không Gian Pháp Trận này!

Diệp Chân quát to.

Nơi xa, thấy Diệp Chân cung kéo căng thành hình tròn, Thiên Miếu Hồng Nhu lại lắc đầu:

- Vô dụng, đừng nói là ngươi, cho dù là vị Mạc Thánh Tế này cũng không phá nổi.

- Thiếu chủ, ta… ta không tìm thấy nhược điểm của nó!

A Nguyên sắp khóc nói ra.

Diệp Chân im lặng, tia hi vọng cuối cùng trong lòng hoàn toàn biến mất.

Hắn có thể cảm nhận được bản thể của Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu đang đối kháng với không gian rung động kịch liệt của Trục Xuất Ngân Châu.

- Các ngươi… Các ngươi…

Cảm nhận được Diệp Chân bị ánh sáng của Trục Xuất Ngân Châu bọc vào, khí tức càng ngày càng phiêu miểu, Thánh Tế Mạc Vũ đột nhiên nở nụ cười khổ về phía Diệp Chân.

- Diệp tiểu tử, hôm nay là ta hại ngươi!

- Chuyện này không liên quan đến Mạc lão ngươi!

Diệp Chân lắc đầu, Thiên Miếu tính toán hắn, từ xưa đến nay đều không có quan hệ gì với Thánh Tế Mạc Vũ.

- Ngươi còn không hiểu rõ ràng! Là lão phu hại ngươi bị Trục Xuất! Ta đoán vùng đất Trục Xuất kia cũng là tuyệt địa.

- Tuy lão phu không cách nào cứu ngươi, nhưng lại có thể thêm vài phần màu sắc, vì ngươi cố gắng cuối cùng!

Mấy chữ 'Vì ngươi cố gắng cuối cùng' vừa vang lên, một Dương Giác Chùy vô cùng tiểu xảo đột nhiên xuất hiện trong tay Thánh Tế Mạc Vũ.

Diệp Chân và Thánh Tế Mạc Vũ ở chung lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Thánh Tế Mạc Vũ động dùng vũ khí.

Chỉ là Dương Giác Chùy này nhìn qua quá bình thường.

Chỉ là ngay khi Dương Giác Chùy này vừa xuất hiện, sắc mặt của Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Kiếm Bạch đột nhiên biến đổi, kinh hô lên:

- Cẩn thận, lão già này muốn liều mạng!

Gần như là đồng thời, Dương Giác Chùy sáng lên ánh sáng vô cùng chói mắt, thân hình của Thánh Tế Mạc Vũ ở trên bầu trời đột nhiên trở nên hư ảo vài phần.

Trong nháy mắt tiếp theo, Thánh Tế Mạc Vũ nhe răng cười một tiếng, giơ cao Dương Giác Chùy trong tay, gõ xuống một chùy về phía Huyền Khuê ngăn ở phía trước hắn.

Không khí không hiểu nóng rực lên, sắc mặt của Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Khuê đột nhiên biến thành vô cùng đỏ thắm.

Người ngoài nhìn qua, Thánh Tế Mạc Vũ chỉ nhẹ nhàng đánh xuống một chùy.

Nhưng chỉ có Huyền Khuê ở dưới một chùy phía kia mới hiểu được một chùy này khủng bố cỡ nào.

Tập hợp lực lượng tam hệ gồm không gian, Hỏa hệ, Thổ hệ vào trong một chùy này, phong kín toàn bộ đường lui của hắn, lấy thế thái sơn áp đỉnh đánh về phía hắn.

Lui không thể lui, Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Khuê đương nhiên phải toàn lực ứng đối, ba đạo kiếm quang vô cùng sắc bén đồng thời phóng lên tận trời, mỗi một đạo kiếm quang đều tản ra khí tức Hậu Thiên Thượng Phẩm Linh Bảo, đồng thời chém về phía Dương Giác Chùy.

Khoảnh khắc kiếm quang vọt lên, thế công của Dương Giác Chùy này hơi chậm lại.

Còn không đợi Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Khuê lộ ra nét mừng thì Thánh Tế Mạc Vũ đã lần nữa lạnh hừ một tiếng, khí tức tán phát quanh người hắn lần nữa giảm xuống, nhưng khí tức của sừng dê chùy đang đánh xuống lại bỗng nhiên tăng vọt.