← Quay lại trang sách

Chương 3345 Hồng La Tuyệt Địa (1)

Đây là thọ nguyên lý tưởng, dưới tình huống giống như phàm nhân, không sử dụng bất kỳ lực lượng nào mới có thể lấy được.

- Nhưng Thánh Tế Tổ Thần Điện ta bị tỉnh lại, chính là vì phát huy ra chiến lực mạnh mẽ.

- Cho nên trong lịch sử Tổ Thần Điện ta, Thánh Tế cấp bậc Tạo Hóa Thần Tướng bị tỉnh lại, người có thọ nguyên dài nhất cũng không cao hơn trăm năm.

- Mà theo Bách Tương nói, thời gian Thánh Tế Ma Tùng này bị tỉnh lại đã có hơn ba trăm năm.

- Vậy thì làm sao hắn có thể thu hoạch được thời gian thọ nguyên dài như vậy?

- Lão là nói, Chúng Sinh Nguyện Lực?

- Đúng vậy, trước hôm nay, ta còn chưa nghĩ qua, nhưng hôm nay, sau khi nếm thử Chúng Sinh Nguyện Lực ta lại phát hiện, nếu có số lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực, nói không chừng có thể tăng thêm thọ nguyên cho những Thánh Tế bị tỉnh lại như chúng ta.

- Nếu thật sự là như thế, vậy chuyện này sẽ thật sự rất đáng sợ!

Thánh Tế Mạc Vũ nói.

- Lão là chỉ, Thiên Miếu?

- Đúng, thế gian này, có thể có được và lấy được ra rất nhiều Chúng Sinh Nguyện Lực, trừ Thiên Miếu ra thì còn có thể là ai.

- Thiên Miếu, Thánh Tế Tổ Thần Điện ta, Thân Vương thảo luận chính sự Hoàng Tộc, tổ hợp này, ngẫm lại làm cho lão phu nghĩ mà sợ.

- Cho nên, nếu sau này ngươi có cơ hội ra ngoài thì nhất định phải điều tra ra....

Nói đến đây, Thánh Tế Mạc Vũ đột nhiên nở nụ cười khổ:

- Ai, hiện tại vẫn là trước hết nghĩ biện pháp giúp ngươi đi ra....

Trong khi nói chuyện, ngân quang bao quanh Diệp Chân và Thánh Tế Mạc Vũ đột nhiên rung động dữ dội, ngân quang đột nhiên tiêu tán.

Ánh mặt trời chói mắt làm cho Diệp Chân nhịn không được nheo mắt lại, một thế giới sinh cơ bừng bừng xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân.

Dưới chân Diệp Chân là đại thảo nguyên bát ngát, lấy thị lực của Diệp Chân, thậm chí có thể nhìn thấy đàn sói chạy trên thảo nguyên bát ngát này, và tuấn mã đang chạy trốn.

Hoa cỏ xanh lắc lư theo gió, một bộ dáng sinh cơ dạt dào.

- Đây chính là trục xuất chi địa sao?

Diệp Chân vịn Thánh Tế Mạc Vũ, hiếu kì nói:

- Nhìn qua, có núi có nước có sinh linh, cũng không tệ lắm.

Thánh Tế Mạc Vũ không lên tiếng trả lời, cẩn thận từng li từng tí thúc giục thần niệm, cảm ứng đến bốn phương tám hướng.

Hai chân rơi xuống đất, Diệp Chân ngắt một lá cỏ xanh, vò nát một chút, dịch cỏ xanh đậm tản mát ra mùi cỏ thơm nồng đậm, hương vị cỏ xanh thuần chính đó làm cho Diệp Chân không khỏi hít sâu một hơi, có chút mê say.

- Mạc lão, thứ này là thật, không phải là huyễn tượng. Thế giới sinh cơ dạt dào như thế này sao lại trở thành trục xuất tuyệt địa?

Diệp Chân nghi ngờ nói.

Trên mặt của Thánh Tế Mạc Vũ cũng xuất hiện vẻ nghi hoặc:

- Ta cũng có chút không rõ ràng cho lắm, thế giới như vậy, sao lại trở thành trục xuất tuyệt địa.....

Mới nói được phân nửa, sắc mặt của Thánh Tế Mạc Vũ đột nhiên trở nên vô cùng khó coi:

- Diệp tiểu tử, ngươi lại cẩn thận cảm ứng một chút, vì sao lão phu không cảm ứng được một chút thiên địa nguyên khí ở thế giới này!

- Không có thiên địa nguyên khí?

Sắc mặt của Diệp Chân đột biến, thần niệm bỗng nhiên phát tán ra bốn phương tám hướng, sau đó, sắc mặt của Diệp Chân trở nên vô cùng khó coi.

- Nơi này... Thật không có một chút thiên địa nguyên khí!

Diệp Chân ở trục xuất tuyệt địa này phát hiện một loại bông hoa nhỏ giống như cái dù, màu sắc vô cùng tươi đẹp, giống như tiểu ma cô, nhưng lại trưởng thành một đám.

Mỗi đám đều là số lẻ, nhỏ thì ba cây một đám, lớn thì năm hoặc là bảy cây một đám, loại hoa này, Diệp Chân đang xông đãng chư thiên lâu như vậy vẫn chưa bao giờ thấy qua.

Dứt khoát, Diệp Chân dựa vào loại hoa này, đặt tên cho trục xuất chi địa trước mắt là Hồng La Tuyệt Địa.

Đúng như trước đó Thánh Tế Mạc Vũ phát hiện, mặc dù Hồng La Tuyệt Địa này sinh cơ dạt dào, nhưng không có thiên địa nguyên khí.

Cho đến bây giờ, Diệp Chân đã cưỡi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lục soát gần một nửa Hồng La Tuyệt Địa này, bất luận trên trời dưới đất, thật không có phát hiện một chút thiên địa nguyên khí.

Mặc dù Diệp Chân vẫn còn đang lục soát, nhưng hắn lại không ôm một tia hi vọng đối với việc tiếp theo lục soát, tìm tòi thiên địa nguyên khí.

Rất hiển nhiên, Hồng La Tuyệt Địa trước mắt này hẳn là một tiểu thế giới có chút đặc biệt, Địa Thủy Phong Hỏa đầy đủ, thiên địa vạn vật đều có, nhưng lại không có thiên địa nguyên khí.

Không có thiên địa nguyên khí sẽ không có ảnh hưởng gì đối với vạn vật trời sinh của Hồng La thế giới này, hoa cỏ sinh trưởng như thường, đủ loại động vật cũng sống thật tốt.

Ảnh hưởng duy nhất chính là chỗ này khuyết thiếu thiên địa nguyên khí, thiên địa vạn vật rất khó sinh trưởng ra linh dược, thọ nguyên của những động vật bình thường kia đều vô cùng thấp, chớ nói chi là thành tinh hóa yêu.

Thiên địa vạn vật của Hồng La thế giới này đều là những thứ bình thường nhất.

Nhưng, đối với võ giả ngoại lai thì lại chính là ảnh hưởng lớn, phi thường lớn!

So với Diệp Chân bây giờ, từ Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu chở, điều tra toàn bộ Hồng La Tuyệt Địa, nếu là thế giới có thiên địa nguyên khí khác thì cho dù là tiểu Miêu hay là Diệp Chân đều có thể vừa phi hành vừa dùng thiên địa nguyên khí bổ sung tiêu hao.

Cho nên cho dù Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu hay là chính Diệp Chân đều có thể phi hành thời gian rất lâu.

Nhưng hiện tại, trong Hồng La Tuyệt Địa không có thiên địa nguyên khí này chỉ có thể thuần túy tiêu hao Linh Lực trong cơ thể của mình.

Linh Lực trong cơ thể, dùng một chút ít một chút, một khi tiêu hao sạch thì cũng chỉ có thể dùng Linh Thạch bổ sung.

Chuyện này đối với võ giả chính là một chuyện rất kinh khủng.

Nếu dùng Linh Thạch thì sao?

Diệp Chân bởi vì có không gian Thận Long Châu nên dự trữ số lượng Linh Thạch không ít, nhưng vẫn như cũ chỉ đủ dùng cho một ngày.

Mà nếu Linh Lực trong cơ thể võ giả khô kiệt thì tu vi có cường đại cũng vô dụng.

Đến lúc đó, chỉ có thể sống giống như động vật bình thường ở Hồng La Tuyệt Địa này, không cách nào phi thiên, cũng không cách nào độn địa.

Hơn nữa, mất đi linh lực tẩm bổ, cho dù nhục thân hay là Nguyên Linh đều sẽ ngày càng khô héo, tuổi thọ sẽ rút ngắn trên phạm vi lớn, cuối cùng sống sờ sờ vây chết.