← Quay lại trang sách

Chương 3346 Hồng La Tuyệt Địa (2)

Sống sờ sờ vây chết, đây tuyệt đối là chuyện kinh khủng nhất đối với một võ giả có hùng tâm tráng chí.

Diệp Chân đã có chút hiểu rõ, tại sao lại gọi nơi này là trục xuất chi địa.

Nhưng Diệp Chân vẫn không từ bỏ lục soát.

Mặc dù khả năng tìm thấy được nơi phát ra thiên địa nguyên khí không lớn, nhưng Diệp Chân vẫn muốn mỗi một chỗ không gian trong Hồng La Tuyệt Địa này một lượt để tìm kiếm được cơ hội rời khỏi.

Hồng La Tuyệt Địa này, không chỉ không có một tia thiên địa nguyên khí, ở trong Hồng La Tuyệt Địa này, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu khí linh A Nguyên lại mất đi bất kỳ cảm ứng đối với không gian vực ngoại.

A Nguyên ở trong Hồng La Tuyệt Địa, vẫn như cũ có thể tiến hành xuyên toa không gian, nhưng ở bên ngoài Hồng La Tuyệt Địa lại có lực lượng vô danh, ngăn cách cảm ứng của A Nguyên đối với không gian vực ngoại.

Nói cách khác, trước đó, cái gọi du lịch một ngày của Diệp Chân là rất ngây thơ.

A Nguyên không cách nào cảm ứng được không gian vực ngoại thì đương nhiên cũng không cách nào tiến hành không gian na di, cũng không cách nào mang Diệp Chân rời khỏi.

Đến Hồng La Tuyệt Địa mấy ngày nay, Diệp Chân đã thử rất nhiều lần.

Ví dụ như không tiếc Linh Lực, oanh phá hàng rào không gian Hồng La Tuyệt Địa, xem có thể làm cho A Nguyên cảm ứng được không gian vực ngoại hay không.

Nhưng bất đắc dĩ là, Diệp Chân đã oanh phá mấy chục Không Gian Bích Lũy, trực tiếp oanh ra khí tức Hỗn Độn, đồng thời không tiếc tiêu hao lực lượng tiếp tục oanh kích làm cho Không Gian Bích Lũy thật lâu không cách nào lấp đầy, ý đồ để cho A Nguyên cảm ứng được khí tức của không gian vực ngoại.

Đáng tiếc, dù Diệp Chân làm đến trình độ như vậy thì A Nguyên vẫn như cũ không cảm ứng được bất kỳ khí tức không gian vực ngoại, tự nhiên cũng không cách nào không gian na di.

Diệp Chân rất nghi hoặc.

Theo suy đoán trước đó của Diệp Chân, có thể là Thiên Miếu bố trí trận pháp phong tỏa không gian vô cùng to lớn ở ngoài Hồng La Tuyệt Địa này cho nên mới làm cho A Nguyên không cách nào cảm ứng được bất kỳ khí tức không gian vực ngoại nào.

Thế nhưng oanh phá Không Gian Bích Lũy, A Nguyên vẫn như cũ không cảm ứng được khí tức không gian vực ngoại, chuyện này đã trở nên rất kỳ quái.

Mà dọc theo con đường này, Thánh Tế Mạc Vũ đều chỉ đang quan sát mà không có phát biểu bất cứ ý kiến gì.

- Phụ thân đại nhân, phía dưới lại có một chỗ tử địa.

m thanh của Tiểu Yêu đột ngột vang lên.

Nếu như nói tại toàn bộ trong Hồng La Tuyệt Địa, tình cảnh của ai sẽ tốt một chút?

Kia không hề nghi ngờ chính là tình cảnh của Tiểu Yêu.

Mặc dù trong Hồng La Tuyệt Địa không có thiên địa nguyên khí, nhưng đại bộ phận nơi khí hậu thích hợp, thủy thảo phong mỹ đều có một lượng lớn hoa cỏ cây cối.

Tiểu Yêu có thể thông qua năng lực thiên phú của nó, từ trong một lượng lớn hoa cỏ cây cối này, hấp thu một chút lượng lực lượng cỏ cây có thể xưng đáng thương để thoáng đền bù tiêu hao.

So với bọn người Diệp Chân, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu tiêu hao thuần túy thì Tiểu Yêu đã là rất tốt, cho nên, trước mắt Tiểu Yêu cũng đang giúp Diệp Chân lục soát quan sát bốn phía.

- Lại là một chỗ tử địa? Đây là tử địa thứ mười bốn chúng ta phát hiện, đi, đi xuống xem một chút.

Diệp Chân nói.

Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu một lượn vòng, rơi về tử địa phía trước không có một ngọn cỏ.

Tử địa, là một loại nơi đặc thù khác Diệp Chân phát hiện ở Hồng La Tuyệt Địa.

Có vài chỗ còn không có một ngọn cỏ, bất kỳ sinh linh nào của Hồng La Tuyệt Địa này cũng không dám tiến vào, ở trên mặt đất Hồng La Tuyệt Địa, hình thành một loại mặt đất đặc biệt giống như vết sẹo vậy.

Trước đó, Diệp Chân đã phát hiện mười ba nơi tử địa.

Mà trong mười ba nơi tử địa này, Diệp Chân phát hiện mười ba bộ hài cốt.

Trong số mười ba bộ hài cốt này có ba bộ có thể là bởi vì niên đại quá xa xưa nên đã triệt để phong hoá, trừ oán khí to lớn còn sót lại ra thì không có bất kỳ lực lượng khí tức nào khác.

Nhưng trong mười một bộ hài cốt khác thì Diệp Chân lại có thể từ khí tức trên những hài cốt này, đánh giá ra tu vi của bọn hắn khi còn sống.

Một vị Tạo Hóa Thần Nhân, mười vị Tạo Hóa Thần Tướng.

Tất cả đều là Bạch Cốt!

Nghĩ ra được, những hài cốt này hẳn là cao thủ bị trục xuất tới đây, sau khi Linh Lực tiêu hao sạch sẽ, từng người tuyệt vọng bị vây đến chết ở chỗ này.

Bởi vì tuyệt vọng vây chết ở nơi này, tích tụ đại lượng tử khí oán khí dẫn đến sinh linh bình thường của Hồng La Tuyệt Địa này dưới tử khí oán khí kinh khủng, căn bản không cách nào sinh tồn, cho nên mới xuất hiện loại tuyệt địa không có một ngọn cỏ này.

Mười ba tuyệt địa này mang cho Diệp Chân áp lực cực lớn.

Ít nhất mười vị Tạo Hóa Thần Tướng có thể đã bị Thiên Miếu trục xuất tới nơi đây, nghĩ đến từng người cũng hạng người kinh tài tuyệt diễm, cuối cùng lại chỉ có thể bị vây chết ở Hồng La Tuyệt Địa.

Đây là tuyệt vọng bực nào.

Nhưng trái tim của Diệp Chân cũng đủ lớn.

Trực tiếp thu thi cốt của mười một Tạo Hóa Thần Tướng, Tạo Hóa Thần Nhân còn có thể dùng vào không gian Thận Long Châu.

Đến lúc đó một dung hợp sẽ làm cho Ma Hồn đại quân dưới trướng hắn có thêm thêm mười một Ma Hồn có được nhục thân của Tạo Hóa Cảnh mạnh mẽ.

Lúc này, khi phát hiện tuyệt địa thứ mười bốn, Diệp Chân cũng ôm tính toán như vậy, trước lại thu hoạch một bộ thi cốt Tạo Hóa Thần Tướng hoặc là Tạo Hóa Thần Nhân lại nói.

Thoát khốn, từ từ suy nghĩ biện pháp.

Nhưng khi khi bước đến trước bộ thi cốt hiện ra kim quang kia, cảm ứng được thi cốt này tán phát khí tức và oán khí cường tuyệt, cho dù sắc mặt của Diệp Chân hay là Thánh Tế Mạc Vũ đều thay đổi.

- Diệp tiểu tử, nếu như ta không nhìn lầm, bộ hài cốt này hẳn là một bộ di cốt của cường giả Tạo Hóa Thần Vương! Cường giả Tạo Hóa Thần Vương cảnh...

Vào lúc này, âm thanh của Thánh Tế Mạc Vũ đã vô cùng cay đắng.

- Di cốt của cường giả Tạo Hóa Thần Vương....

Thì thầm xong, khóe miệng Diệp Chân cũng vô cùng cay đắng, trong lòng càng dâng lên một loại tuyệt vọng không cách nào hình dung, cường giả Tạo Hóa Thần Vương cũng chỉ có thể bị vây chết ở nơi đây sao?