← Quay lại trang sách

Chương 3366 Tạm Thời Ổn Định Thế Cuộc

Phong Cửu Mạch ta chịu ơn tái tạo của Diệp soái nên mới có thành tựu Hư Không Liệp Vương hôm nay, có cao vị hôm nay!

- Đúng như lời phu nhân nói, miễn là Diệp soái còn sống, ai dám có hành động phản chủ, Phong Cửu Mạch ta cho dù đuổi khắp Chư Thiên Vạn Giới cũng sẽ giết cho thống khoái!

Phong Cửu Mạch quát to.

- Ngưu Nhị ta do đại nhân lựa chọn đề bạt, nhận ơn tri ngộ của đại nhân cho nên mới có hôm nay! Như phu nhân đã nói, chỉ cần đại nhân còn sống một ngày, Bắc Hải Châu Công phủ chính là Bắc Hải Châu Công phủ của đại nhân, nếu ai dám có bất kỳ hành động làm loạn, xét nhà diệt tộc, đến lúc đó đừng trách Ngưu mỗ không để ý tình nghĩa đồng liêu!

- Trấn Hải quân chính là một tay Diệp soái mang ra, chỉ cần Diệp soái còn sống, Trấn Hải quân sẽ vĩnh viễn chỉ có thể là Trấn Hải quân của Diệp soái!

Bây giờ, Hạ Kỳ quản lý một nửa quân vụ Trấn Hải quân cũng là người thứ nhất chiến ra tỏ thái độ.

Trong lúc nhất thời, thân tín đáng tin của Diệp Chân nhao nhao tỏ thái độ.

Không được mấy hơi, đứng đầu văn thần Bắc Hải Châu Công phủ - Kiều Hoành chủ động ra khỏi hàng, xá dài thi lễ về Liêu Phi Bạch:

- Kiều Hoành cám ơn phu nhân đã cảnh tỉnh, gần đây ngoại địch quấy rầy, xung quanh áp lực như núi làm cho chúng thần có ý nghĩ không rõ ràng.

- May mà chưa đúc thành sai lầm lớn, còn có thể vãn hồi!

- Từ hôm nay trở đi, bất luận Diệp soái sống hay chiến, Kiều Hoành ta là người của Diệp soái, cho đến khi toàn bộ Bắc Hải Châu Công phủ chết hết mới dừng!

Kiều Hoành tỏ thái độ, lúc này, Liêu Phi Bạch mới xem như hài lòng nhẹ gật đầu.

Đúng như Kiều Hoành nói, thật là những ngày này cường địch lại gần, lời đồn nhao nhao, bên ngoài áp lực như núi, trong lại thiếu cột trụ Diệp Chân việc tọa trấn, trong Bắc Hải Châu Công phủ không xảy ra vấn đề mới là lạ.

Cũng chính vì vậy, Liêu Phi Bạch cũng một mực đang âm thầm quan sát, vào thời khắc mấu chốt này, đánh ra một kích lôi đình, chấn nhiếp đạo chích trong ngoài.

Một bên, Liễu Phong lại là vẻ mặt xấu hổ, hắn thân là trưởng sử, không trấn được tình thế, lại còn cần chủ mẫu ra tay, thật là hổ thẹn.

- Liễu trưởng sử, chuyện còn lại, nội chính quân tình sẽ không cần ta nhúng tay nữa, ngươi nên biết phải làm sao rồi chứ?

Liêu Phi Bạch đột nhiên nhìn Liễu Phong nói.

- Thuộc hạ hổ thẹn, cũng xin phu nhân yên tâm, thuộc hạ biết phải làm sao!

- Ừm, một người kế ngắn, ba người kế dài, nếu có chuyện gì không rõ thì có thể thương nghị thêm rồi mới quyết định.

- Đa tạ phu nhân chỉ điểm!

- Quân trận chiến lược, ta cũng không hiểu rõ lắm, nhưng nếu lúc cần giết người thì cứ phái người thông truyền ta, Liêu Phi Bạch ta, giết người vẫn rất lành nghề.

Trong âm thanh của Liêu Phi Bạch tràn sự lạnh lẽo.

- Nếu có chuyện, chắc chắn làm phiền phu nhân, nhưng mà trước mắt có một việc, còn cần phu nhân ra mặt.

Liễu Phong nói.

- Nói!

- Phu nhân đừng vội, chuyện này cho ta lý giải rõ ràng, sau đó lại phái chuyên gia đưa qua, phu nhân xem xét sẽ biết.

Liễu Phong nói.

Liêu Phi Bạch nhìn thoáng qua trái phải, đã hiểu rõ ý tứ của Liễu Phong, chắc là có ý định bảo mật.

Dù sao nơi này văn võ Bắc Hải tụ tập, mặc dù trải qua chấn nhiếp lần này, người có dị tâm đã có thể nói là rất ít.

Nhưng, có chút chuyện vẫn càng ít người biết càng tốt.

Có Liêu Phi Bạch ra mặt chấn nhiếp, toàn bộ văn võ Bắc Hải cũng nghiêm nghị, Liễu Phong cũng bắt đầu điều binh khiển tướng, sớm chuẩn bị tốt ứng đối.

Cho dù là đại quân Ma Tộc, hay là đại quân Thủy Tộc đều còn cần mấy tháng nữa mới có thể đến, có thể để cho Liễu Phong thong dong bố trí.

Sau đó, Liễu Phong thả toàn bộ sứ giả các phương lúc trước quỳ xuống đất đầu hàng trở về.

Đây cũng là ý tứ của Liêu Phi Bạch.

Trước đó Liêu Phi Bạch chém giết lôi đình là vì chấn nhiếp trong ngoài.

Nhưng, Liêu Phi Bạch cũng không muốn làm tuyệt chuyện này, nên lưu lại người sống trả về, cũng đang biến tướng truyền đạt thái độ của Bắc Hải.

.....

- Đáng ghét, cũng dám chém giết trưởng sử của bản vương, nữ nhân này là người điên sao?

Trong phủ đệ của Ly Thân Vương Cơ Nguyên ở Giang Châu, Ly Thân Vương Cơ Nguyên đang nổi giận lôi đình.

Không phải do Ly Thân Vương Cơ Nguyên không giận, lúc trước hắn thậm chí nghĩ tới vì thành ý, vì triệt để thu phục địa bàn của Diệp Chân cho nên mới định phái trưởng tử của mình đi qua.

May mắn có quân sư Cổ Nguyệt khuyên can, may mà không phái, nếu phái qua bị nữ nhân điên kia một kiếm chém giết, hắn chính là thật muốn khóc cũng không kịp.

Vừa nghĩ đến đây, Ly Thân Vương Cơ Nguyên đã đổ ra một đầu mồ hôi lạnh.

- Quân sư, truyền lệnh xuống, để thế tử ngưng luyện càng nhiều Tinh Huyết Phân Thân, sau này chân thân ở đâu nhất định phải tuyệt đối giữ bí mật, không phải vạn bất đắc dĩ thì không được xuất động chân thân!

Ly Thân Vương Cơ Nguyên đưa ra một mệnh lệnh.

- Thần lĩnh mệnh, hơn nữa, vương gia ngươi cũng làm như vậy đi.

Cổ Nguyệt lần nữa khuyên can nói.

- Ta biết.

Thế tử Ly Thân Vương phủ sớm nhất là Cơ Cảnh, đây là thế tử được Ly Thân Vương Cơ Nguyên coi trọng và trọng điểm bồi dưỡng.

Thế nhưng lại bị Diệp Chân làm không có nhục thân, từ đó trở về sau, mặc dù đoạt xá trùng sinh, nhưng lại không cách nào lại tiếp nhận vị trí thế tử.

Trong Hoàng gia, coi trọng nhất là huyết mạch.

Sau khi Cơ Cảnh đoạt xá trùng sinh đã mất đi huyết mạch Hoàng gia, cho dù còn tính là nhi tử của Ly Thân Vương, nhưng vị trí thế tử chỉ có thể chọn ra người khác.

Một con trai trưởng khác của Ly Thân Vương Cơ Nguyên chính là An Linh Hầu Cơ Già, nhưng trước kia lại bị Diệp Chân làm thanh danh thối, sau đó vào Thiên Miếu cũng không cách nào xóa bỏ.

May mà là đến cấp độ như Ly Thân Vương Cơ Nguyên, đối với dòng dõi đều có coi trọng không tầm thường, có sáng có tối.

Chỉ là bây giờ Ly Thân Vương cát cứ, cho nên vị trí thế tử không thể để trống, cho nên đẩy một con trai trưởng khác ẩn trong bóng tối ra.

Hiện nay, thế tử của Ly Thân Vương họ Cơ tên Dương, lúc này mới có vừa rồi Ly Thân Vương Cơ Nguyên giận dữ.

- Quân sư, bây giờ Bắc Hải làm việc tàn nhẫn như vậy, lại trảm trưởng sử của bản vương, vậy bản vương phải làm thế nào đáp lại đây?

Ly Thân Vương Cơ Nguyên hướng về quân sư Cổ Nguyệt thỉnh giáo.