← Quay lại trang sách

Chương 3410 Ở Chán Chưa

Lúc này lại cuốn vào bốn vị Tạo Hóa cảnh thủy tộc, mà một người trong đó còn là Long tộc, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch trong nháy mắt đã nổi giận.

- Còn dám giết Bắc Hải Long tộc ta, ta nhất định diệt cả nhà ngươi!

Trên bầu trời, Trường Nhạc công chúa khinh miệt nói:

- Diệt cả nhà ta, chỉ bằng tên bò sát nhà ngươi sao? Quên nói cho ngươi, bản cung họ Cơ, quốc họ của Đại Chu!

Bắc Hải Long Quân ngạc nhiên tại chỗ.

Đến bây giờ, hắn mới hiểu rõ tình cảnh, vị nữ tử giết Tạo Hóa cảnh dưới trướng hắn như giết gà lại là công chúa của Đại Chu.

Muốn diệt cả nhà hoàng thất Đại Chu, cái độ khó này....

- Cháu trai bò sát Bắc Hải, lũ côn trùng Bắc Hải các ngươi lão nương đã giết một, lão nương đứng ở đây, có bản lĩnh thì tới đi!

Liêu Phi Bạch giết ra chân hỏa càng nóng nảy, trực tiếp giơ lên mấy miếng long lân.

Bắc Hải Long Quân là tại chỗ thẹn quá hoá giận, vừa xấu hổ vừa tức giận.

Vừa rồi hắn vội vàng, không lựa lời nói một câu, không ngờ tại chỗ bị hai vị nữ lưu đối diện đánh vào mặt.

Ngay trước nhiều thủy tộc như vậy đánh cái mặt mo của hắn rung động đùng đùng.

Nhưng so với mất mặt, tình hình trên bầu trời lại càng thêm nguy hiểm.

Ba vị Tạo Hóa cảnh thủy tộc và một vị Tạo Hóa cảnh Long tộc bị cuốn vào Ngũ Độc m Linh biến thành âm vụ, không rõ sống chết.

Theo tình huống trước đó, nhiều lắm là cũng chỉ trong hai thời gian hô hấp.

Cho nên, Bắc Hải Long Quân và một đám thủy tộc Tạo Hóa cảnh vô cùng sốt ruột.

Nếu là chết thêm ba vị Tạo Hóa cảnh thủy tộc và một vị Tạo Hóa Thần Nhân cảnh Long tộc, như vậy Bắc Hải thủy tộc sẽ tổn thất cực kì lớn.

Đạo cảnh thủy tộc tuy hiếm có, nhưng thủy tộc lại có rất nhiều, năm rộng tháng dài, cuối cùng có thể khôi phục lại.

Nhưng Tạo Hóa cảnh không giống, trên trăm năm cũng chưa chắc ra một Tạo Hóa cảnh, nếu ngày hôm nay thoáng cái tổn thất chín vị, vậy đối với Bắc Hải Long Quân phủ quả thực là tai nạn!

Trong chớp mắt, Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch đã không bình tĩnh được nữa.

Hồng La tuyệt địa.

Diệp Chân vẫn như cũ ngồi bất động ở trên đỉnh núi Thanh Thạch cốc, toàn thân tích đầy tro bụi, không nhúc nhích.

Xung quanh, Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu Khí Linh A Nguyên, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, Tiểu Yêu từ xa vây tụ xung quanh Diệp Chân, nhưng vẻ mặt từng người lại có chút sợ hãi.

Làm cho bọn họ sợ hãi chính là một đám hoa cỏ trước người Diệp Chân.

Lúc này, trong một đám hoa cỏ trước Diệp Chân, đang tiến hành biến hóa vô cùng quỷ dị.

Lúc này, hoa cỏ trên mặt đất đã biến thành hai phần vô cùng rõ ràng.

Trong đó, một bên thì hoa cỏ cây cối, duy trì hình dáng sơ khai, xanh tươi ướt át, nhìn qua rất bình thường.

Nhưng đối lập với một bên khác lại phi thường kinh người.

Bên trong hoa cỏ cây cối đang sinh trưởng với một loại tốc độ kinh người trước nay chưa có, đầu tiên là mọc ra nụ hoa, sau đó là nụ hoa nở rộ, tản ra mùi hương thơm ngát, nhưng chỉ mấy hơi thở sau, những hoa cỏ cây cối này đã bắt đầu héo vàng, sau khi khô héo, một bộ phận biến thành rễ cây khô cằn.

Một bộ phận khác lại triệt để chết héo tại chỗ.

Trong vòng mười mấy hô hấp, những hoa cỏ cây cối này đã hoàn thành biến hóa của cả một vòng đời.

Nhưng để cho bọn người Tiểu Yêu và A Sửu khiếp sợ là cây hoa cỏ xanh tươi ướt át kia.

Bởi vì theo sự quan sát của bọn hắn, gốc hoa cỏ kia xanh tươi ướt át ở ba tháng trước chính là hình dáng này.

Trong vòng ba tháng, hầu như không có bất kỳ biến hóa nào, giống như thời gian ngưng kết ở nơi đó.

Ngay khi bọn chúng quan sát, hoa cỏ lại biến hóa.

Cây cỏ lúc trước khô héo trên mặt đất lại đột nhiên thoáng mọc đứng lên, chỉ là rễ cây vẫn khô vàng như cũ.

Sau đó, lúc Tiểu Yêu, A Sửu chăm chú nhìn xuống, cái rễ cây kia vô cùng quỷ dị dựng đứng lên, khôi phục một chút màu sắc nhợt nhạt, sục sôi một chút sinh cơ.

Cuối cùng, trong sự chứng kiến của Tiểu Yêu, A Sửu, không ngờ những rễ cây kia lại triệt để toả ra sự sống, từ nhợt nhạt biến sắc thành màu xanh sẫm, cuối cùng biến thành màu xanh biếc.

Chỉ có hoàn toàn mắt thấy quá trình này, Thận Long Nguyên Linh A Sửu và Tiểu Yêu mới hiểu sự kinh khủng trong chuyện này!

Nghịch chuyển thời gian!

Đây là quy luật thời gian pháp tắc, tăng tốc và chậm lại, xem như là điều cơ bản nhất, nhưng ngẫm lại, chính là có thể xưng là lực lượng pháp tắc nghịch thiên.

Hơn nửa năm trước, Diệp Chân miễn cưỡng nhập môn thời gian pháp tắc, lĩnh ngộ tăng tốc thời tự, vì vậy có Thận Long châu thời tự không gian trợ giúp, Diệp Chân ngay trong thời gian ngắn lĩnh ngộ giảm tốc thời tự.

Nhưng A Sửu làm thế nào cũng không ngờ, Diệp Chân tiếp tục ngồi bất động mấy tháng, không ngờ lại lĩnh ngộ truy hồi thời tự!

Lực lượng thời gian pháp tắc vốn không phải bình thường, mà truy hồi thời tự lại càng thêm khó có được.

Cũng lúc Thận Long Nguyên Linh A Sửu đang hết sức kinh ngạc, Diệp Chân đột nhiên động đẩy, mở mắt ra.

Thổi nhẹ một hơi, tro bụi trên người Diệp Chân bay hết hết, đứng dậy, chớp mắt một cái, bãi cỏ hoa cỏ trước người hắn lập tức hóa thành tro tàn.

- Đã bao lâu rồi.

- Thiếu chủ, từ lần trước ngươi tỉnh lại đến giờ đã qua bảy tháng, còn từ khi ngươi đi vào Hồng La tuyệt địa này đã một năm tám tháng.

A Nguyên nghe lời nhất, trước tiên trả lời Diệp Chân.

- Một năm tám tháng?

Diệp Chân duỗi lưng một cái thật dài:

- Vì sao ta lại cảm giác đã ở đây hơn một trăm năm rồi?

A Nguyên và Tiểu Yêu ngạc nhiên, Thận Long Nguyên Linh A Sửu thì lại cười toe toét:

- Diệp lão đại, không phải ngươi cảm giác ở đây đã hơn một trăm năm, mà là ngươi gần như ở đây đã hơn một trăm năm!

Lời nói của Thận Long Nguyên Linh A Sửu giống như kinh lôi, Diệp Chân bỗng nhiên giật mình xoay người:

- Cái gì, ngươi nói là ta đã bị vây ở Hồng La tuyệt địa này một trăm năm?

Dưới ánh mắt kinh người của Diệp Chân, dù cho là Thận Long Nguyên Linh A Sửu thì giờ phút này cũng không dám nói đùa với Diệp Chân.

- Không phải, Diệp lão đại, ta nói là đã gần trăm năm kể từ khi chúng ta tính theo thời gian lúc nhanh lúc chậm trong thời tự không gian của Thận Long châu.

- Nhưng trên thực tế, thời gian ngươi đi vào Hồng La tuyệt địa này cũng chỉ là một năm tám tháng mà thôi.

- Vậy thì tốt!

Diệp Chân lộ ra vẻ nhẹ nhàng.