Chương 3411 Chơi Lớn Một Lần
Nếu hắn thật sự đã ngủ ở trong Hồng La tuyệt địa này một trăm năm, nếu giờ hắn thoát khốn mà ra, hồng hoang đại lục chiến hỏa nổi lên bốn phía sẽ biến thành hình dáng gì?
Chỉ sợ tuyệt đối sẽ biến thành hình dáng Diệp Chân không nguyện ý nhìn thấy nhất.
Hồng Hoang đại lục ra sao thì Diệp Chân ngược lại không quan tâm, mấu chốt là người thân và bằng hữu của hắn. Diệp Chân không muốn sau khi rời khỏi Hồng La tuyệt địa, cảnh còn người mất.
May mà chính là, đi vào Hồng La tuyệt địa mới chỉ có một năm tám tháng, cho dù ngoại giới có biến hóa thì chắc là cũng không đến mức quá khốc liệt.
- Chỗ này, các ngươi ở chán hay không?
Diệp Chân đột nhiên mở miệng hỏi.
Đám người Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Tiểu Yêu, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu, A Nguyên liếc nhau, sau đó đồng thời lắc đầu.
- Không có đâu, nơi này phong cảnh như tranh vẽ, hiếm thấy nhàn nhã, làm sao có thể thấy chán được?
Thận Long Nguyên Linh A Sửu là người tỏ thái độ tên đầu tiên.
Nghe vậy, khóe miệng Diệp Chân lại hiện lên một nụ cười trêu tức:
- A, nếu A Sửu ngươi còn không có thấy chán thì đêm nay ta sẽ mang theo bọn họ rời khỏi, ngươi tiếp tục ở lại!
- Cũng được.... Được cái rắm!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu phản ứng lại bỗng nhiên nhảy dựng lên:
- Cái nơi quỷ quái này, ta đã ở chán, ngoại trừ chúng ta ra thì ngay cả gia hỏa có linh trí cũng không có, thứ đồ gì cũng đều ngây ngốc, đại gia ta đã sớm ở ngấy....
Nói phân nửa, Thận Long Nguyên Linh A Sửu đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm Diệp Chân, đột nhiên kinh hô lên:
- Rời khỏi?
- Diệp lão đại, ngươi nói là ngươi có thể rời khỏi nơi này?
A Nguyên, Tiểu Yêu, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu đồng thời đều trở nên kích động.
Khóe miệng Diệp Chân hiện lên nụ cười, từ từ gật đầu.
Trong nháy mắt tiếp theo, Thận Long Nguyên Linh A Sửu bỗng nhiên nhào về phía Diệp Chân, muốn hôn một cái ở trên mặt hăns.
Tốc độ của Thận Long Nguyên Linh A Sửu cũng không chậm, xưa nay làm như vậy cũng chỉ thoáng cái, bách phát bách trúng.
Nhưng hôm nay, Diệp Chân lại đẩy Thận Long Nguyên Linh A Sửu đang nhào tới dừng trước người ba thước, khoảng cách ba thước lại như đường chân trời, làm sao cũng không thể mò tới.
Theo sau, Thận Long Nguyên Linh A Sửu bị Diệp Chân rất nhẹ nhàng tặng một bàn tay bay ra ngoài:
- Cút, ít dùng nước bọt kia của ngươi dán mặt ta!
Thận Long Nguyên Linh A Sửu lại không quan tâm, chỉ lên mặt trời đang treo cao trên bầu trời:
- Diệp lão đại, ngươi nói là, ngươi có thể đánh cái đồ chơi này? Chuyện này có vội vàng quá không?
- Cho dù là đã lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, cũng chưa chắc có thể đánh đồ chơi này?
Diệp Chân nhìn chằm chằm Thận Long Nguyên Linh A Sửu đang vô cùng kinh ngạc một:
- Vậy thì ngươi cứ đợi đi.
Ngay sau đó, mặc kệ những người khác ra sao, Diệp Chân lập tức khoanh chân trên mặt đất, lấy ra đại lượng linh thạch, bắt đầu hấp thu luyện hóa.
Hồng La tuyệt địa này không có bất kỳ linh lực gì, trước khi hành động điều gì đó, Diệp Chân nhất định phải khôi phục lực lượng linh lực của mình lại đỉnh phong.
Mấy canh giờ sau, sau khi hấp thu luyện hóa hơn ngàn viên linh thạch thượng phẩm, Diệp Chân vẫn không đứng dậy, mà là thưởng thức một cọng cỏ trong tay.
Cọng cỏ trong tay này Diệp Chân, lúc nhanh lúc chậm, đột nhiên đình trệ, lại đột nhiên loé lên đến một bên khác.
- A Sửu, A Nguyên, hai người các ngươi đi theo bên cạnh sư tôn, có biết sư tôn ứng dụng lực lượng thời gian pháp tắc này vào thực chiến như thế nào hay không?
- Thực chiến?
Hai người Thận Long Nguyên Linh A Sửu cùng A Nguyên đồng thời lắc đầu:
- Lão đầu tử ra tay vô cùng huyền ảo, khi sử dụng lực lượng thời gian pháp tắc, chúng ta cũng khó có thể phát hiện.
- Vậy thì tốt, ngày hôm nay sẽ để các ngươi nhìn một chút.
- Nhìn cái gì?
- Thời gian pháp tắc trong thực chiến!
Lúc Thận Long Nguyên Linh A Sửu, A Nguyên, Tiểu Yêu, Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu chăm chú nhìn xuống thì Lạc Nhật Thần Cung đột ngột hiện lên trong lòng bàn tay Diệp Chân, sau khi ngự không bay lên, bình tĩnh hướng về phía mặt trời treo cao trên bầu trời.
Bên trong đạo cung, Hắc Thủy Long Hồn phát ra tiếng hí dài, Long Hồn Giáp rậm rạp hiện lên ở ngoài cơ thể Diệp Chân, cùng lúc đó, Hắc Thủy Long Ấn cũng bị Diệp Chân thôi thúc lên, thủy nguyên lực dồi dào không gì sánh được bắt đầu dày đặc quanh người Diệp Chân.
- Tiểu Yêu, dùng linh lực giúp ta chống cự uy lực của mặt trời!
- A Nguyên, lấy lực lượng không gian, giúp ta tận lực ngăn cách uy lực của mặt trời!
Trong tiếng gào to của Diệp Chân, Tiểu Yêu và A Nguyên lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, vọt vào trong cơ thể Diệp Chân.
Trong nháy mắt tiếp theo, khí cơ toàn thân Diệp Chân khẽ động, giống như như chớp giật xông về mặt trời treo cao trên bầu trời!
…
Đại Nhật huy hoàng!
Đó chính là mặt trời lẫm liệt không thể xâm phạm.
Tuy nói rất nhiều thế giới và ngôi sao, đặc biệt là hộ tinh như mặt trời, mặt trăng ban đầu đều xuất phát từ tay cường giả đỉnh cao đương đại, là kết quả con người làm ra.
Nhưng các loại trận pháp, bí pháp luyện chế địa, thủy, phong, hỏa từ Thái Cổ truyền thừa xuống lại có thể tự tạo thành hệ thống.
Một khi địa, thủy, phong, hỏa của các thế giới lớn nhỏ được luyện định, như vậy ngôi sao có liên quan đến địa, thủy, phong, hỏa như mặt trời, mặt trăng sẽ không ngừng vận chuyển theo pháp tắc nhất định của thiên địa.
Trong quá trình vận chuyển, địa thủy phong hỏa ổn định, đồng thời cũng có thể không ngừng tự lớn mạnh chính mình.
Thọ nguyên của con người là có hạn, nhưng thọ nguyên của những ngôi sao này hầu như là vô hạn, người luyện chế nó chết rồi, nhưng nó vẫn có thể tự phát triển.
Trong những tháng năm dài đằng đẵng đã qua, những ngôi sao tích lũy này ngày qua ngày, dần dần phát triển đến một mức độ mạnh mẽ không cách nào hình dung, mới có Đại Nhật huy hoàng, là thứ mà không phải sức người có thể phá hủy.
Chỉ như vậy mới có rất nhiều ngôi sao vạn năm không đổi.
Giống như là mặt trời của Hồng Hoang đại lục, đã sớm phát triển đến một mức độ không cách nào hình dung, một chút xíu Thái Dương Chân Hỏa trong nó cũng có thể xem như đòn sát thủ của Thiên Miếu Cửu Nhật Thần Vương, uy lực của nó có thể tưởng tượng được.
Mà mặt trời của Hồng La Tuyệt Địa trước mắt cũng từng làm cho một vị Tạo Hoá Thần Vương bó tay toàn tập, cuối cùng chỉ có thể tuyệt vọng bị vây chết ở chỗ này.