Chương 3436 Nhổ Cỏ Phải Nhổ Tận Gốc
Diệp Chân đột nhiên xuất hiện làm cho Bạch Tự Tại trợn tròn mắt.
Bởi vì lúc này, Diệp Chân không nên xuất hiện ở đây.
Nhưng vào giờ phút này, Bạch Tự Tại không chỉ mắt trợn tròn, hơn nữa còn kinh ngạc.
Mà còn là loại kinh ngạc vạn phần.
Năm cường giả Đạo Cảnh đi theo sau lưng Minh Đường vẫn luôn là mục tiêu của Bạch Tự Tại.
Đạo Cảnh chính là cường giả chân chính.
Thế nhưng ở trước mặt Bạch Tự Tại, năm vị cường giả Đạo Cảnh chân chính lại bị lục quang đầy trời một hiệp bắt lại, không rõ sống chết, mà Diệp Chân lại không có bất kỳ động tác nào.
Trong chớp nhoáng này, Bạch Tự Tại có một loại cảm giác nhận biết bị phá vỡ.
Trước đó, Bạch Tự Tại hiểu rõ Diệp Chân rất cường đại.
Nhưng, Diệp Chân có mạnh như bây giờ sao?
Năm vị Đạo Cảnh ở trước mặt Diệp Chân lại giống như sâu kiến?
Nhưng càng làm cho Bạch Tự Tại khiếp sợ lại là đệ tử của Cửu Nhật Thần Vương, phản ứng của đại quốc sư Bình Minh Thần Quốc - Minh Đường, run rẩy!
Diệp Chân chỉ lộ ra gương mặt, Minh Đường này đã sợ hãi đến ngay cả âm thanh cũng run rẩy.
Phải biết, Minh Đường chính là Tạo Hóa Thần Nhân!
Mặc dù chỉ chỉ là Tạo Hóa Thần Nhân sơ kỳ, thế nhưng hắn chính là Thần!
Lại bởi vì Diệp Chân đột nhiên xuất hiện mà sợ hãi.
Đột nhiên, Bạch Tự Tại lập tức ý thức được, hắn đã làm ra một chuyện ngu xuẩn, một chuyện cực kỳ ngu xuẩn!
Kế tiếp, phản ứng của Minh Đường trực tiếp làm cho Bạch Tự Tại ngơ ngác.
Ngay khi Diệp Chân vừa mở miệng, trước người Minh Đường lại dấy lên một đạo kim sắc phù quang, trong kim sắc phù quang kia không ngừng tán phát rung động không gian, dù tu vi của Bạch Tự Tại rất thấp nhưng hắn cũng hiểu rõ, đây là một phù lục dùng để chạy trối chết.
Diệp Chân chỉ nói một câu nói, vị Tạo Hóa Thần Nhân Minh Đường này đã không chút do dự thoát thân, chuyện này làm cho Bạch Tự Tại có một loại cảm giác như trong mộng, không chân thật.
Ở trong mắt vị Tạo Hóa Thần Nhân Minh Đường này, Diệp Chân đáng sợ như thế sao?
Thế nhưng, ngay khi Minh Đường thúc giục kim sắc phù lục bảo mệnh, mang theo Minh Đường chớp mắt biến mất, nhưng trong chớp mắt lại từ trong hư không ngã ra ngoài.
- Ngươi... Ngươi phong tỏa nơi này?
Minh Đường hoảng sợ rống to.
- Ngươi đã tìm đến quê nhà của ta, ngươi nói ta có thể không phong tỏa nơi này sao?
Diệp Chân cười lạnh, tự mình kéo mở Lạc Nhật Thần Cung, bắn nổ tứ chi của Minh Đường.
Đúng như Diệp Chân nói, nơi này có quan hệ quê hương của hắn, hắn không muốn bất cứ người ngoài nào biết được, cho nên ngay cả bốn vị Nam Man Thần Xạ Di Liệt cũng không biết.
Mấy hơi sau, Minh Đường bị Diệp Chân bắt sống giống như diều hâu xách gà con, kinh hô lên:
- Ngươi không thể giết ta! Ta chính là đệ tử của Cửu Nhật Thần Vương, nếu ngươi giết ta, Cửu Nhật Thần Vương nhất định sẽ báo thù cho ta.
- Ta không giết ngươi, Cửu Nhật Thần Vương lại hoặc là Thiên Miếu sẽ bỏ qua cho ta sao?
Diệp Chân cười lạnh nói một tiếng, quơ quơ, Tiểu Yêu biến thành lục quang lập tức chui tiến trong cơ thể Minh Đường, trong chớp mắt, toàn bộ hư thực trong cơ thể Minh Đường hiện ra ở trước mặt Diệp Chân, cũng làm cho Diệp Chân có phán đoán.
Trước mắt Minh Đường này là chân thân bản thể của Minh Đường, lại không phải toàn bộ Minh Đường!
Diệp Chân căn cứ khí tức thần nguyên của Minh Đường làm ra phán đoán, lông mày lập tức nhíu lại, nói cách khác, giết Minh Đường trước mắt này cũng vô dụng, Minh Đường còn có Phân Thân giống vậy.
Một tiểu thế giới có trên trăm ức dân cư, giá trị to lớn, một khi Minh Đường báo cáo cho Thiên Miếu có thể sẽ trực tiếp đưa tới cường giả cấp bậc Thần Vương, đến lúc đó mới thật là tai nạn của Chân Huyền Đại Lục.
- Tiểu Yêu, thôn phệ, mặt khác, lưu lại một chút chân linh của hắn, hữu dụng với ta!
Diệp Chân nói.
- Không.... Diệp Chân, ngươi không thể giết ta, không thể....
Theo Tiểu Yêu phát động Thôn Phệ Thần Thông, tiếng kêu thảm của Minh Đường đột nhiên ngừng lại, một lượng lớn lực lượng tinh thuần thông qua Tiểu Yêu tiến vào trong cơ thể Diệp Chân.
Lực lượng trong cơ thể Minh Đường chính là Tạo Hóa Linh Lực, lúc này bị Tiểu Yêu thôn phệ, thương thế của Diệp Chân đột ngột bắt đầu nhanh chóng hồi phục.
Bây giờ, thương thế của Diệp Chân khôi phục vô cùng chậm, không chỉ là bởi vì thương thế nặng nề, còn bởi vì phẩm giai của lực lượng Thái Dương Chân Hỏa lúc trước ở Hồng La Tuyệt Địa cực cao, lực lượng của Tiểu Yêu và Diệp Chân gần như là lấy công phu mài nước chữa trị thương thế.
Mà Minh Đường chính là tốc thành, Linh Lực trong cơ thể cũng đều là Tạo Hóa Linh Lực, khôi phục đương nhiên nhanh.
Tiểu Yêu thôn phệ lại không chỉ là Tạo Hóa Linh Lực, còn có lực lượng trong thần nguyên của Minh Đường.
Khi lực lượng trong thần nguyên của Minh Đường tiến vào trong Đạo cung của Diệp Chân, con mắt nửa híp của Diệp Chân đột nhiên khẽ cong, cười nói:
- Tiểu Yêu, hữu hiệu!
- Hữu hiệu, vậy thì quá tốt, tu vi của phụ thân đại nhân có thể trong khoảng thời gian ngắn biên độ lớn tăng lên.
Tiểu Yêu nói.
- Ừm!
Diệp Chân khẽ lên tiếng, lúc này ánh mắt của hắn mới nhìn về phía Bạch Tự Tại đang khiếp sợ.
Nhưng công phu trấn định của Bạch Tự Tại cũng cao minh, sau khi hết khiếp sợ ban đầu thì lúc này lại trấn định lại, bình tĩnh ngồi ở chỗ đó.
- Không nghĩ tới, ngươi còn cường đại hơn trong tưởng tượng của ta!
Bạch Tự Tại mở miệng nói.
- Thật ra thì với tu vi trước mắt của ngươi thì những năm này ngươi tăng lên cũng không nhỏ.
Diệp Chân nói.
- So với ngươi thì kém xa, chút tu vi trước mắt của ta, trong chiến loạn của Hồng Hoang Đại Lục chỉ có thể làm pháo hôi, cho nên ta muốn mạnh lên!
- Cho nên, ngươi bán Chân Huyền Đại Lục, bán quê quán để làm lợi riêng?
Vẻ mặt của Diệp Chân đột ngột biến lạnh.
- Những bách tính phàm tục kia của Chân Huyền Đại Lục, sao có thể nói là bán! Nói không chừng Thiên Miếu đến, bọn hắn sẽ sống càng tốt hơn....
- Đó là quê quán của ta, quê hương của chúng ta, có thân nhân của chúng ta....
Lời nói của Bạch Tự Tại trực tiếp bị Diệp Chân dùng một tiếng gào thét tức giận đánh gãy, Bạch Tự Tại trấn định bản thân lúc này cũng triệt để bị đánh tan, biến thành uể oải, uể oải trước nay chưa từng có.