Chương 3442 Thành Phá, Cối Xay Thịt Bắt Đầu Khởi Động
Lần này, Ma Phá Nguyệt lại lần nữa suất đại quân từ phương hướng Trường Lăng thành tiến công Bắc Hải, có thể nói là khí thế bừng bừng.
Lần thất bại trước đó làm một người trọng quân công như Phá Nguyệt cực kì khó chịu trong thời gian mấy năm qua.
Nhất là khi thấy Nhị Thái Tử Ma Hoàng Truy Nhật và Ma Hoàng Thất Thái Tử Tòng Vân đánh vô cùng sinh động ở tiền tuyến, lại càng để tiếng gào đoạt vị trong lòng Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt rơi xuống thấp nhất.
May mà, tin tức Diệp Chân đã mất tích truyền đến, Tiên Tri Đại Ma Sư Ma Thần cung Cửu Hi lại truyền xuống pháp chỉ toàn lực trả thù Bắc Hải quận của Diệp Chân.
Sau đó, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt chờ lệnh nhất thời đã có được lần chinh phạt này.
Không thể không nói, Trấn Hải Quân của Diệp Chân vẫn luôn là một cực xương cứng khó gặm.
Dù Diệp Chân không ở đây thì vẫn như cũ ngăn được Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt ở dưới thành Trường Lăng quận.
Mặc dù Trường Lăng quận thành cũng không phải chỗ hiểm yếu gì.
Nhưng Trấn Hải Quân dưới trướng của Diệp Chân, dù cho Diệp Chân không có mặt vẫn có sức chiến đấu cực kỳ kinh người, làm cho đại quân Ma Tộc có quân số vượt xa Trấn Hải Quân hắn mấy lần phải bị ngăn lại chặt chẽ ở đây, để Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt cực kỳ đau đầu.
Mà Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt lại nhất định phải chiếm được Trường Lăng thành, mặc dù Trường Lăng thành cũng không có giá trị gì, nhưng Trường Lăng thành lại có yếu địa chiến lược cực kỳ quan trọng.
Nếu có thể chiếm được Trường Lăng quận thành, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử sẽ có thể coi Trường Lăng quận thành như một bàn đạp, rồi dần dần càn quét hết ba quận còn lại dưới trướng Diệp Chân.
Ngược lại, nếu như chiếm không được, vậy đại quân Ma Tộc sẽ lập tức như bị nghẹn ở cổ họng, vô cùng khó chịu.
Về phần đi vòng qua, Phá Nguyệt hắn lại không có lá gan đó.
Thả một Trấn Hải Quân có chiến lực kinh người đằng sau lưng mình, đây không phải là tự tìm phiền phức sao?
May mà Ma Hoàng Ngũ Thái Tử đã tìm được biện pháp để đối phó với Trấn Hải quân, đó chính là hao tổn!
Trấn Hải quân có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ chỉ là sáu mươi vạn đại quân thôi.
Lại còn không có nhân vật làm linh hồn cả đội là Diệp Chân, thực lực của Trấn Hải quân vẫn sẽ có chỗ giảm, cứ mãi chiến đấu hao tổn ngày qua ngày, tinh thần và chiến lực của Trấn Hải quân nhất định sẽ từng bước giảm xuống.
Chỉ cần tiếp tục kéo dài, Phá Nguyệt tin tin có thể hoàn toàn xử lý được Trấn Hải quân, báo được đại thù.
Nhưng vào một ngày trước, theo tình báo được truyền tới từ Đa Bảo hồ, lại giống như kinh lôi suýt chút thì bổ cho Phá Nguyệt đần độn.
Diệp Chân đã trở về!
Diệp Chân biến mất, nghe nói đã chết không có chỗ chôn, giờ lại đột nhiên trở về, xuất hiện ở chiến trường Đa Bảo hồ.
Đó cũng không phải do lực uy hiếp của Diệp Chân quá lớn, mà chủ yếu vẫn vì Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt từng chịu thiệt rất nhiều trong tay Diệp Chân.
Về xem cuộc chiến lần trước, việc Phá Nguyệt thua ở trong tay Diệp Chân có lẽ vẫn chưa quên đi được, Phá Nguyệt hắn thật đã sợ Diệp Chân từ trong xương cốt.
Phản ứng trực tiếp nhất mà tình báo này mang tới chính là tinh thần của Trấn Hải quân trên đầu thành Trường Lăng thành vốn đang vì thương vong mà ngày càng đê mê, chiến lực càng giảm thấp, lúc này đột nhiên cũng tăng vọt sĩ khí.
Đây là ma lực của Diệp Chân!
Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt qua một hồi lâu mới hồi phục lại được trạng thái từ choáng váng.
Vì trong nháy mắt nghe được tình báo Diệp Chân trở về, Phá Nguyệt lại có một cảm giác bất lực muốn lui binh khó hiểu.
May mà, lúc này Ảnh Ma hắn bố trí dưới Đa Bảo hồ lại đưa tới một tình báo cực kỳ quan trọng khác.
Sau khi Diệp Chân trở về đã bị thương nặng, dù vẫn còn có thể ra tay nhưng trạng thái rất không ổn định, hơn nữa bộ dáng cũng cực thảm.
Theo tin gửi về Phá Nguyệt, còn có một bộ ảnh ngọc giản về bộ dáng như bộ xương khô kia của Diệp Chân từ đằng xa.
Tình báo này lập tức thúc đẩy Phá Nguyệt làm ra một quyết định, trong vòng ba ngày phải công phá được Trường Lăng quận thành, đồng thời xuống một mệnh lệnh công thành rõ ràng cho các quân đoàn.
Đơn vị nào khi kết thúc vẫn không thành nhiệm vụ, sẽ trảm thống soái của quân đoàn đó lấy chính quân pháp!
Vì thế, trước đó mới có một màn nguyên soái của Na Già quân đoàn khàn giọng rống to như vậy.
Cũng có một màn Ma Hoàng Ngũ Thái Tử tự mình mặc giáp trụ ra trận đốc quân.
Mục tiêu của Phá Nguyệt rất đơn giản, trong tình báo, Diệp Chân đã bị thương nặng đến như thế, nhất định không thể nào đi tới tiền tuyến trước.
Cho dù có đi tới tiền tuyến, bộ dáng thê thảm như xương khô đen kia của Diệp Chân sẽ chỉ tạo ra đả kích cực lớn cho tinh thần binh lính, mà không phải là sĩ khí tăng lên.
Cho nên, Phá Nguyệt mới định ra mục tiêu phải công phá Trường Lăng quận thành trong ba ngày.
Chỉ cần công phá được Trường Lăng quận thành, tàn sát Trấn Hải quân, khi Diệp Chân có trở về thì như thế nào?
Không bột đố gột nên hồ.
Diệp Chân có mạnh hơn nữa thì cũng không thể nào luyện ra thêm một đội Trấn Hải quân như vậy trong khoảng thời gian ngắn được.
Cho nên, hôm nay Tử Phá Nguyệt đã quyết tâm phải công phá Trường Lăng quận thành, không tiếc bất cứ giá nào.
Cũng chỉ có như thế, lần xuất chinh này, hắn mới có thể lấy được thắng lợi toàn diện.
Loại tình huống này, khai chiến từ buổi sáng đến bây giờ, hai người Phá Nguyệt và tổng quản Phương Hành quân thứ mười lăm - Đại Nguyệt Địch cũng đã tự tay giết chết hơn ba vị tướng lĩnh rồi.
Có thể nói, lần này đại quân Ma Tộc đã liều mạng.
Nhất là Na Già quân đoàn bốn tay chủ công thành phòng, dưới sức uy hiếp từ đồ đao của Ma Hoàng Ngũ Thái Tử, cũng thật sự liều cái mạng già ra.
Hơn một nửa Na Già bốn tay đã dùng đến sức mạnh bản nguyên của mình, cho dù điều đó dẫn đến phải ngã xuống tu vi cảnh giới.
Nhưng thành quả cực kỳ không tệ.
Thành phòng Trường Lăng quận thành vốn được Bắc Hải cố ý tiến hành gia cố rất nhiều lần kia, vào giữa trưa, rốt cục cũng bị phá.
Giữa muôn tiếng trống trận ầm ầm, quân đoàn Thiết Giáp Ma, Xà Ma, Nhện Ma vừa rồi nghỉ ngơi dưỡng sức buổi sáng, lúc này toàn bộ lại bắt đầu theo sát mà công thành.
Mà Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt chỉ có một mệnh lệnh, công thành giết địch, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải công thành giết địch.
Chỉ cần có thể giết chết binh sĩ của Trấn Hải quân, đừng nói là một đổi một, dù là hai đổi một cũng đáng.
Vào giờ phút này, toàn bộ trong ngoài Trường Lăng quận thành gần như đã biến thành một cối xay huyết nhục khổng lồ, cực kỳ thê thảm mà xay!
Trong lúc xay, chiến tranh cũng bắt đầu khuynh hướng về phía Ma Tộc vì có ưu thế cực lớn về nhân số!