Chương 3443 Thoải Mái
Cùng với tiếng hoan hô cổ vũ của Thiết Giáp Ma tộc, quân đội Thiết Giáp ma sau mấy lần bị giết dưới đầu tường, đánh đổi và bỏ ra hơn năm ngàn người thương vong, rốt cục tại đầu tường Trường Lăng quận thành đứng vững bước chân.
Quân đội Thiết Giáp ma này vừa dừng chân ở trên đầu tường, lập tức đã có đại quân ma tộc liên tục không ngừng xông lên đầu tường.
Những đại quân ma tộc này bay vọt lên đầu thành, sau đó lập tức phát tán bốn phương tám hướng, liều mạng mở rộng và phá hoại công trình phòng thủ đầu tường thành.
Trong chớp mắt, làm toàn bộ Trường Lăng quận thành thủ thế hỗn loạn.
Đặc biệt là người điều khiển công trình phòng thủ Trường Lăng quận thành, tất cả đều là quận binh bình thường, tu vi thấp, lúc này bị ma tộc hung hãn tấn công tới, thương vong thảm trọng.
Không chỉ là những quận binh tham gia thủ thành này, theo sự tấn công của quân đội Thiết Giáp ma trên Trường Lăng quận thành, Trấn Hải quân cũng bắt đầu tăng thêm thương vong trên phạm vi lớn.
Đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Chiến lực cá nhân của đại quân ma Tộc vượt trội hơn binh lính Đại Chu, lúc cận chiến binh lính Đại Chu rất chịu thiệt.
Nhưng Trấn Hải quân thì không giống, trải qua huấn luyện của Diệp Chân lấy mười người một đội làm đơn vị chiến trận, có thể cận chiến cùng ma tộc tinh nhuệ huyết chiến có số lượng tương đồng mà không rơi vào thế hạ phong.
Nhưng theo sự tấn công liên tục không ngừng của đại quân ma tộc trên Trường Lăng quận thành, binh lính Trấn Hải quân đối mặt là số lượng đại quân Ma Tộc gấp mấy lần phe mình, thương vong bắt đầu tăng thêm.
Ngoài thành, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt chỉ huy tác chiến hưng phấn bỗng nhiên siết chặt nắm đấm:
- Đại tổng quản, phá thành sắp được rồi!
Trái lại, đại tổng quản Nguyệt Địch, người đứng đầu phương hành quân thứ mười lăm của ma tộc, vẻ mặt lại có phần ngưng trọng:
- Thái tử điện hạ, lúc này nói về chuyện phá thành, còn sớm.
Trong Trường Lăng quận thành, Cổ Thiết Kỳ đích thân tới chỉ huy tác chiến nhìn đại quân Ma Tộc càng ngày càng nhiều xông lên đầu tường, quả quyết ra lệnh:
- Mệnh lệnh Dịch Tuyệt dẫn đầu quân đoàn Chiến Nô Ma Tộc xuất kích!
- Mệnh lệnh đội thứ nhất, đội thứ hai, đội thứ ba của Trấn Hải quân rút lui để nghỉ ngơi và chỉnh đốn lại, mệnh lệnh đội thứ tư, đội thứ năm của Trấn Hải quân xuất kích, đội thứ sáu chờ lệnh!
- Mệnh lệnh Nhạc An quận binh xuất kích, sửa gấp và khôi phục công trình phòng thủ thành!
Sau khi quân lệnh của Cổ Thiết Kỳ truyền đạt không được mấy hơi, toàn bộ tình hình Trường Lăng quận thành lại biến.
Quân đoàn Thiết Giáp Ma tộc vừa rồi đứng vững bước chân lại bị quân đoàn Chiến Nô Ma Tộc bất ngờ đánh tới gần như đuổi chó đuổi rơi xuống đầu tường Trường Lăng quận, còn lại những đại quân Ma Tộc kia thì bị chém giết gần như là tàn sát.
Quân đoàn Chiến Nô Ma Tộc dần dần gánh chịu hơn phân nửa áp lực Ma Tộc tấn công, Trấn Hải quân được bổ sung, phát huy đầy đủ ưu thế của mình để giết địch, mà công trình phòng thủ đầu tường Trường Lăng thành cũng bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
Đội thứ nhất, thứ hai, thứ ba của Trấn Hải quân rút lui khỏi đầu tường, bắt đầu cấp cứu thương binh, nhanh chóng chỉnh đốn.
Các tế tư Tổ Thần điện nhanh chóng chạy tới các thương binh, cấp cứu cho những thương binh trọng thương.
Nhất định phải cứu thương binh trọng thương, dù là bị thương nặng cũng phải cố gắng, đây là truyền thống của Trấn Hải quân.
Tình hình bấp bênh nguy hiểm vừa rồi trong chớp mắt xoay chuyển.
- Lại là chi bộ đội này!
Ngoài Trường Lăng quận thành, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt oán hận phát ra tiếng.
Trong khoảng thời gian này, thế tấn công của đại quân dưới trướng hắn đã là mấy lần vào thời khắc mấu chốt bị quân đoàn Chiến Nô Ma Tộc đánh lùi, chuyện này khiến Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đặc biệt bất đắc dĩ.
Chi quân đoàn Chiến Nô Ma Tộc này chính là tinh anh Ma Tộc bị Diệp Chân thu làm tù binh, cầm đầu là hơn ba vạn Thiết Giáp Ma tộc tinh nhuệ.
Những Thiết Giáp Ma tộc tinh nhuệ này chính là năm đó Đại tổng quản hành quân thứ hai mươi mốt của Ma Tộc là Kim Chinh dẫn đầu thua trận dưới tay Diệp Chân, bị Diệp Chân thu làm tù binh.
Có thể nói là chiến sĩ Ma Tộc tinh nhuệ nhất trong Thiết Giáp Ma tộc, quân đội Thiết Giáp Ma tộc dưới trướng Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt đều có chỗ không bằng, lại nằm trong tay Diệp Chân.
Lần này, Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt vốn cho rằng chỉ cần tấn công lên đầu thành, cho dù quân đoàn chiến nô này xuất hiện thì cũng không cách nào xoay chuyển càn khôn.
Nhưng tác phong của quân đoàn chiến nô là không sợ chết, cùng với chiến lực mạnh mẽ của Trấn Hải quân, lần nữa đổi mới nhận thức của Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt hắn.
- Tiếp tục công thành! Kẻ nào dám lui đều giết chết!
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt tức giận gầm hét lên:
- Chi quân đoàn chiến nô này bây giờ chỉ có hơn tám vạn, chúng ta lại có đại quân ba trăm vạn, chồng chất cũng có thể đè chết bọn họ!
- Thái tử điện hạ, thương vong như vậy....
Đại tổng quản phương hành quân thứ mười lăm Nguyệt Địch nhíu mày.
- Không tiếc bất cứ giá nào!
Đột nhiên, trên mặt Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt hiện lên vẻ kiên nghị, vung tay lên, một trăm đạo khí tức tản ra sát khí hung hãn vô song đột ngột xuất hiện.
Một trăm Ma Hoàng Chiến Khôi Một Mắt (độc nhãn) xuất hiện phía trước Đại tổng quản phương hành quân thứ mười lăm Nguyệt Địch.
Ngũ thái tử trực tiếp vận dụng Ma Hoàng chiến khôi mà Ma Tộc thái tử dùng để hộ thân bảo vệ tính mạng, sắc mặt Nguyệt Địch cũng biến đổi.
Ma Hoàng Chiến Khôi, tuy mỗi một vị đều chỉ có thực lực Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng lại nắm giữ chiến lực Đạo cảnh sơ kỳ.
Càng bởi vì là chiến khôi cho nên không sợ chết, chính là cỗ máy móc chỉ biết giết người, cho dù cụt tay đứt đầu, chỉ cần ý thức vẫn còn thì sẽ không tiếc bất cứ giá nào chém giết kẻ địch.
Cho nên, cái Ma Hoàng Chiến Khôi này cho dù gặp gỡ cường giả Đạo cảnh sơ kỳ, cũng có thể chém giết, cường giả Đạo cảnh trung kỳ đối đầu cũng phải luống cuống tay chân.
Bởi vì cái gọi là ngang tàng sợ liều mạng, liều mạng sợ không muốn sống.
Cái Ma Hoàng chiến khôi này chính là không muốn sống.
Bên trong Ma Tộc, một trăm Ma Hoàng chiến khôi xuất kích có thể thay thế mười vạn ma tộc tinh nhuệ.
- Tất cả lấy công phá Trường Lăng thành làm mục tiêu, không tiếc đánh đổi!
Ma Hoàng Ngũ thái tử Phá Nguyệt mím chặt môi, hiển nhiên là bỏ hết cả tiền vốn.