Chương 3460 Bị Giam Đến Ngu
May mắn là, cho dù hơn phân nửa bản thể của Tiểu Yêu chui vào, đã xâm nhập vào trong cơ thể Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch, hơn nữa bởi vì tính đặc thù của mộc yêu, tuy bản thể bị thương, nhưng cũng không phải quá nghiêm trọng.
Nam Man Thần Vương một tiễn bắn Tiểu Yêu bị thương, đối mặt với tiếng gào thét của Diệp Chân, đột nhiên cao giọng cười ha hả.
- Ta làm cái gì?
- Đương nhiên là bản vương muốn thu thập ngươi, thu thập cái tên gia hỏa to gan lớn mật dám nô dịch bản vương!
- Năm vạn giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, tuy còn chưa đủ để bản vương khôi phục hoàn toàn, nhưng lại có thể khôi phục hơn phân nửa thương thế của bản vương, hơn nữa có năng lực thoát khỏi ngươi!
Khi nói chuyện, Nam Man Thần Vương chậm rãi quay đầu, Lạc Nhật thần cung trong tay bỗng nhiên chuyển một, chỉ về phía Diệp Chân, sát khí Vẫn Nhật sắc bén không gì sánh được kia, lập tức khiến toàn thân Diệp Chân lạnh toát, có cảm giác máu trong người cũng đông lại.
Lòng bàn tay Diệp Chân, lại vẫn vững vàng nâng Thánh Linh tháp:
- Nam Man, đừng quên, chỗ ngươi gửi thân vẫn còn trong tay ta, đừng phạm sai lầm!
- Sai lầm?
Nam Man Thần Vương cười lạnh:
- Biết tại sao ta lại nói ta có năng lực thoát khỏi ngươi chưa? Năm vạn giọt Chúng Sinh Nguyện Lực không chỉ khôi phục thương thế cho ta, còn nói ta ngưng tụ ra một linh thể nho nhỏ! Linh thể nho nhỏ này kém xa thần thể năm đó của bản Vương, nhưng lại có thể giúp bản Vương tạm thời thoát khỏi khống chế của Thánh Linh tháp. Cho dù ngươi hủy Thánh Linh tháp, thì có linh thể này, bản Vương vẫn có thể tự do ngao du thế gian này, không cần chịu sự khống chế nô dịch của ngươi!
Khi nói chuyện, thân ảnh hư không của Nam Man Thần Vương đột nhiên trở nên ngưng thực, đứng dậy.
Sắc mặt Diệp Chân càng thêm khó coi:
- Nam Man, ngươi còn gian xảo hơn cả trong tưởng tượng của ta.
Tại sao trước đó Diệp Chân keo kiệt với Nam Man Thần Vương như vậy, không chịu cho Nam Man Thần Vương dù nhiều hơn một giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, chính là vì nguyên nhân này.
Gia hỏa này quá nguy hiểm.
Một khi có được lực lượng thì có thể cắn chủ!
Hôm nay, Ngao Trạch ép Diệp Chân cùng đường, ngay cả Thái Dương Chân Hỏa cũng không đối phó được, Diệp Chân chỉ đành sử dụng Nam Man Thần Vương.
Chớp mắt đưa cho hắn năm vạn giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, để lực lượng khôi phục ở mức Tạo Hóa Thần Tướng đỉnh phong, chém giết Bắc Hải Long Quân.
Không ngờ, trong chớp mắt lại để cho Nam Man Thần Vương tìm được cơ hội, ngưng tụ linh thể, rời khỏi khỏi sự khống chế của Thánh Linh phong trước đó hắn gửi thân, cắn ngược Diệp Chân.
- Ha ha, không sai!
Vẻ mặt Nam Man Thần Vương lúc này rất thoải mái:
- Lão phu trải qua vô số năm tháng, co được dãn được, chút ẩn nhẫn ấy vẫn phải có. Có điều, nói đi thì cũng phải nói lại, Chúng Sinh Nguyện Lực trong tay tiểu tử ngươi nhiều hơn rất nhiều so với tưởng tượng của bản Vương. Ngươi có thể một lần cho bản Vương năm vạn giọt, Chúng Sinh Nguyện Lực trong tay ngươi, e là càng nhiều hơn.
Nhìn chằm chằm Diệp Chân, Nam Man Thần Vương nở nụ cười:
- Giao ra, đem Chúng Sinh Nguyện Lực trong tay ngươi giao cho bản Vương, bản Vương rất rộng lượng. Chỉ cần giao cho bản vương một vạn giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, hôm nay bản vương sẽ có thể thả cho ngươi một con đường sống. Nếu có thể có hơn năm vạn, đợi sau khi bản Vương khôi phục tu vi Thần Vương, ngươi sẽ có thể trở thành đệ nhất thần tướng dưới trướng bản Vương, bản vương cũng có thể không tính toán tất cả hiềm khích trước kia, giúp ngươi tu luyện.
Nghe Nam Man Thần Vương hứa hẹn, Diệp Chân trầm lặng, nói:
- Nam Man, ngươi cảm giác ta sẽ tin lời hứa hẹn này sao?
- Sẽ tin!
Nam Man Thần Vương cười kiên định:
- Đây là cơ hội sống duy nhất của ngươi! Nếu không, chính là thần hồn đều bị diệt. Tuy ngươi rất rõ ràng, bản vương sẽ hung hăng trả thù ngươi vì quá khứ nô dịch nhục nhã, sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán, nhưng ngươi chỉ có thể lựa chọn cược, cược bản Vương sẽ rộng lượng cho ngươi một cơ hội.
Nói xong, Nam Man Thần Vương lại cười ha hả.
Trong tiếng cười lớn, những uất ức và sỉ nhục vì bị Diệp Chân nô dịch đều theo tiếng cười tán đi, cuối cùng, lưu giữ trong tiếng cười chỉ có ngạo khí và thắng lợi.
Trải qua năm tháng vô tận, hắn biết, trong chuyện này, chỉ có người cười cuối cùng mới là người thắng.
Chỉ cần cười cuối cùng, trước đó trải qua một chút khuất nhục và nô dịch, cũng không sao.
Nhìn Nam Man Thần Vương cười đắc ý, Diệp Chân bất thình lình hỏi:
- Nam Man, ngươi cảm thấy ban nãy đánh trọng thương Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch, toàn bộ là lực lượng của ngươi?
- Đương nhiên là không!
Nam Man Thần Vương lắc đầu:
- Nếu không phải ngươi cung cấp lượng lớn Chúng Sinh Nguyện Lực kia, ta không gây tổn thương được Bắc Hải Long Quân này.
- Ngươi cũng không phát hiện lực lượng khác can dự?
Diệp Chân hỏi lần nữa.
- Lực lượng khác?
Nam Man Thần Vương lắc đầu:
- Có, nhưng đều bé nhỏ không đáng kể!
- Bé nhỏ không đáng kể sao?
Diệp Chân đột nhiên thở dài, đứng dậy:
- Nam Man, ngươi biết không, đột nhiên ta hơi đồng cảm với ngươi.
- Đồng cảm?
Chữ này khiến vẻ mặt Nam Man Thần Vương lập tức trở nên khó coi:
- Có ý gì, nói rõ ràng!
- Ngươi đường đường là Thần Vương, chủ nhân sát phạt một giới, tinh thông Lạc Nhật Thần xạ, không ngờ lại lại tổn thất thân thể, trọng thương đến mức chỉ có thể ngủ say, quả thực ngốc đến đáng thương!
Hai mắt Nam Man Thần Vương bỗng nhiên trở nên sắc bén:
- Ngươi muốn chọc giận ta? Tìm kiếm cơ hội chạy trốn sao? Nói cho ngươi biết, đừng nằm mơ! Bản vương ngốc hay không ngốc thì chỉ có bản vương biết, không cần ngươi phán xét! Thừa dịp bản vương tâm tình tốt, vẫn nên giao ra Chúng Sinh Nguyện Lực, bảo vệ tốt tính mạng.
- Không sai.
Diệp Chân gật đầu:
- Nam Man ngươi trước khi bị thương nặng ngốc hay không ngốc, ta thực sự không biết. Nhưng ta có thể xác định, ngươi bây giờ, ngươi thật sự rất ngốc! Hoặc là trời sinh đã ngốc, hoặc là bị giam đến ngu ngốc!
- Cái gì? Ngươi đây là đang khiêu chiến điểm mấu chốt của bản vương!
Hai mắt Nam Man Thần Vương đột nhiên trở nên lạnh lùng, đứng dậy, sát khí bốn phía, nhưng hắn vẫn rất cảnh giác.
- Ai Nam Man, ta thật sự đang nhắc nhở ngươi! Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, trước đó ta đề phòng ngươi như vậy, tại bây giờ lại dám một lần rót cho ngươi năm vạn giọt Chúng Sinh Nguyện Lực, đến cùng là ta dựa vào cái gì sao?
- Dựa vào cái gì?
Trong hai con ngươi của Nam Man Thần Vương hiện lên vẻ khẩn trương:
- Ngươi không phải là bị Bắc Hải Long Quân bức đến tuyệt cảnh sao?
- Tuyệt cảnh? Nhưng cho dù bị ép đến tuyệt cảnh thì ta cũng có lực lượng thu thập ngươi!
Diệp Chân cười lạnh một tiếng, xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trong Thánh Linh tháp được nâng trên lòng bàn tay, đứng dậy khẽ quát:
- Thời Gian Pháp Tắc —— Ngược Dòng!
Trong chớp mắt, khí tức của Nam Man Thần Vương đang chĩa Lạc Nhật Thần xạ vào Diệp Chân, đột nhiên nhanh chóng giảm xuống!