Chương 3461 Cơ Hội Cứu Mạng
Lực lượng không tên chấn động, ánh sáng trên Thánh Linh phong thay đổi liên tục, nhìn không có chút huyền bí nào.
Nhưng bản thân Nam Man Thần Vương thì lại kinh hãi muốn chết!
Hắn vừa rồi khôi phục lại khí tức tu vi Tạo Hóa Thần Tướng đỉnh phong, bây giờ lại nhanh chóng rơi xuống, càng trí mạng là, không ngờ linh thể được ngưng tụ bởi đại lượng chúng sinh nguyện lực mà Nam Man Thần Vương lấy từ Diệp Chân lại cũng không hiểu bắt đầu tán loạn.
Cũng không thể nói là tán loạn.
Mà là lúc này linh thể của Nam Man Thần Vương đang lấy một loại hình thức quỷ dị lùi lại, giống như phản lão hoàn đồng!
Linh thể hắn vừa rồi ngưng tụ ra, nhanh chóng biến thành bộ dáng lúc vừa mới bắt đầu ngưng tụ, thậm chí là biến thành lúc còn chưa ngưng tụ ra!
Chuyện này khiến Nam Man Thần Vương vô cùng sợ hãi!
Hắn ngủ say nhiều năm như vậy, sau khi khôi phục đã khổ đợi nhiều năm như vậy mới ngưng tụ ra một thân linh khí có thể thoát khỏi sự khống chế của Thánh Linh phong, giành lấy sự tự do cho mình, hắn tuyệt đối không nguyện ý chết đi như vậy.
- Ta giết ngươi!
Trong sự sợ hãi, Nam Man Thần Vương gào thét, Lạc Nhật thần cung chỉ về phía Diệp Chân, đột ngột buông lỏng dây cung ra, Lạc Nhật Thần xạ hội tụ lực lượng mạnh nhất của Nam Man Thần Vương đột ngột bắn về phía Diệp Chân.
Chỉ là, trước khi Nam Man Thần Vương bắn ra một tiễn này, thân hình Diệp Chân bỗng biến mất.
Không có chút bất ngờ nào, một tiễn này của Nam Man Thần Vương bắn vào khoảng không.
Nam Man Thần Vương ngạc nhiên.
Sau đó, Nam Man Thần Vương đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế:
- Không!
Đó là linh thể Nam Man Thần Vương mà hắn ngưng hiện chưa được bao lâu, bây giờ đã biến mất không chút báo trước.
Loại trói buộc giống như xiềng xích không cách nào hình dung lần nữa bao phủ toàn thân Nam Man Thần Vương, khiến ánh mắt Nam Man Thần Vương trở nên tuyệt vọng và đau khổ.
Cho dù là trốn vào không gian Thận Long châu, Diệp Chân vẫn không ngừng thi triển pháp tắc ngược dòng đối với Thánh Linh phong.
Chỉ sau một hô hấp, trong cảm ứng của Diệp Chân, Thánh Linh phong đã trở lại trạng thái trước khi hắn rót Chúng Sinh Nguyện Lực vào.
Đương nhiên, bao gồm Nam Man Thần Vương ở trong Thánh Linh phong cũng giống vậy.
Đây cũng chính là nỗi bi ai lớn nhất hiện nay của Nam Man Thần Vương.
Nếu hắn có thể triệt để rời khỏi Thánh Linh phong, như vậy, cho dù Diệp Chân nắm giữ pháp tắc ngược dòng thời gian thì có thể làm gì?
Cho dù có thể thi triển pháp tắc ngược dòng ở trên người hắn, nhưng một chút ngược dòng, Diệp Chân cũng phải trả một giá rất lớn.
Thế nhưng Thánh Linh phong lại không giống.
Bản thân Thánh Linh phong là vật chết, hơn nữa còn là vật chết bị lạc ấn của Diệp Chân khống chế, thi triển pháp tắc ngược dòng lên đó, thật sư quá dễ dàng.
Mà Nam Man Thần Vương gửi thân ở trong Thánh Linh phong bị thu thập chỉ biến thành vật phẩm bổ sung.
Vừa rồi, Diệp Chân trốn vào Thận Long châu không gian, khi hắn xuất hiện lần nữa thì đã lung lay Thánh Linh phong trong lòng bàn tay, hơi thúc giục, Nam Man Thần Vương liền phát ra một tiếng kêu thảm bất lực, trực tiếp bị thu vào Thánh Linh phong.
Trước mặt Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch, Diệp Chân không dám bày ra không gian Thận Long châu là bởi vì lúc ấy lấy lực lượng của Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch đã gắt gao khóa chặt Diệp Chân, một khi hắn trốn vào Thận Long Châu thì Ngao Trạch chỉ cần bắt được không gian Thận Long châu là Diệp Chân sẽ triệt để bị động, giống như Nam Man Thần Vương hiện tại.
Thế nhưng Nam Man Thần Vương không giống, trước đó Diệp Chân trốn vào không gian Thận Long châu, khiến cho một tiễn bắn vào khoảng không, tiếp đó, Nam Man Thần Vương lại bị Diệp Chân thu phục.
- Nếu ngươi một lòng một ý muốn giết ta, như vậy ta cũng không thể để ngươi sống nữa! Đánh cho ta, đánh đến thần hình triệt để câu diệt!
Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, Lôi Quang tiên vọt ra, lôi đình liên miên không ngớt đánh về phía Thánh Linh phong, khiến Nam Man Thần Vương phát ra một tiếng lại một tiếng kêu rên.
Thật ra thì cho tới giờ khắc này, bản thân Nam Man Thần Vương vẫn có chút choáng váng, thậm chí có thể nói hắn chỉ mới phản ứng kịp.
Thời gian pháp tắc!
Không ngờ Diệp Chân này lại lĩnh ngộ thời gian pháp tắc!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Nam Man Thần Vương căn bản không thể tin được.
Thời gian pháp tắc là lực lượng pháp tắc cao cấp nhất trong chư thiên vạn giới, không có cái thứ hai.
Nếu như cứng rắn muốn tìm thì không gian pháp tắc có thể miễn cưỡng xách giày cho thời gian pháp tắc.
Lần này, hắn thua không oan!
Nếu hắn sớm biết Diệp Chân đã lĩnh ngộ thời gian pháp tắc thì hắn đã sẽ không phản kháng cẩu thả như thế.
Nhưng ngay sau đó, Nam Man Thần Vương đã lập tức bác bỏ ý nghĩ này, chỉ sợ cho dù hôm nay hắn làm thế nào thì cũng nhất định sẽ thất bại.
Bởi vì nhìn bộ dạng Diệp Chân bây giờ thì chỉ sợ đã sớm chuẩn bị.
Bằng không, Diệp Chân sẽ không hào phóng dốc cho hắn năm vạn giọt chúng sinh nguyện lực, để cho hắn chém giết Bắc Hải Long Quân Ngao Trạch như vậy.
Chỉ sợ khi Diệp Chân nói cho hắn Chúng Sinh Nguyện Lực thì Diệp Chân đã nghĩ kỹ sẽ dùng pháp tắc ngược dòng thời gian đối phó hắn.
Cũng chính là lúc này, Nam Man Thần Vương mới hiểu ra, sở dĩ vừa rồi hắn có thể dùng một tiễn trọng thương Ngao Trạch.
Không phải bởi vì Bắc Hải Long Quân kia quá yếu, thực lực quá kém, mà là có thời gian pháp tắc của Diệp Chân phụ trợ.
Thật đáng buồn chính là, hắn còn tưởng rằng hắn nhiều năm chưa xuất thế như vậy, Tạo Hóa Thần Tướng trong thiên địa này lại yếu đến không còn hình dáng.
Lúc này, hắn đã tỉnh ngộ lại nhưng không có tác dụng gì.
Thân đã từng là Thần Vương, đương nhiên hắn cũng có tôn nghiêm của Thần Vương.
Cho nên, Nam Man Thần Vương chỉ có thể bị động chịu lấy một lại một lôi quang, tiếp nhận sự trừng phạt của Diệp Chân, trong lòng lại tràn đầy bi ý.
Mấy năm này, hắn từ tay Diệp Chân có được chúng sinh nguyện lực khôi phục lực lượng, chỉ sợ sau lần trừng phạt ngày hôm nay sẽ biến mất hầu như không còn!
Tất cả gần như trở lại điểm ban đầu, bi ai trong lòng Nam Man Thần Vương đã không cách nào hình dung.
- Phụ thân đại nhân, long hồn của Ngao Trạch vẫn còn ngoan cố chống lại, dù hắn đã bị trọng thương, nhưng Hậu Thiên Linh Bảo đã bảo hộ chút Long Hồn cuối cùng của hắn, làm cho ta không cách nào thôn phệ lực lượng của hắn.