← Quay lại trang sách

Chương 3472 Đông Như Trẩy Hội

Hiện tại, mấu chốt là, thu cấm khống chế tinh nhuệ Thủy Tộc tan tác, lớn mạnh lực lượng bản thân.

Lực lượng Thủy Tộc dưới trướng và lực lượng bản thân.

Dưới sự hỗ trợ của Liêu Phi Bạch, Tĩnh Hải Đại Thánh đã liên đoạt Bắc Hải thuỷ vực ấn tỉ và Long Vương ấn tỉ.

Không chút nghi ngờ mà nói, trong Bắc Hải thủy vực, có Long Vương ấn tỉ tương trợ, Tĩnh Hải Đại Thánh đã có lực lượng chống lại Tạo Hóa Cảnh Thủy Tộc.

Chớ nói chi là Diệp Chân đưa ra mấy món Hậu Thiên Linh Bảo giúp thực lực bọn hắn lần nữa tăng vọt.

Hậu Thiên Linh Bảo ở đâu ra?

Hậu Thiên Linh Bảo trong tay hai thái tử Ngao Tân và Ngao Huy thật sự quá nhiều.

Diệp Chân căn bản không có nhúng tay, chỉ để cho Thận Long Nguyên Linh A Sửu bào chế một phen, đã để hai vị Thái Tử này, mỗi người giao ra năm món Hậu Thiên Linh Bảo.

Diệp Chân một món cũng không giữ lại, toàn bộ đưa cho Tĩnh Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh.

Về phần sau này Thận Long Nguyên Linh A Sửu còn có thể ép ra bao nhiêu thì phải xem bản lĩnh của A Sửu.

Trận này đại chiến với Bắc Hải Thủy Tộc đến tận đây đã trôi qua một đoạn thời gian.

Chí ít trên toàn bộ cấp độ chiến lược, Bắc Hải Thủy Tộc trong thời gian ngắn đã không cách nào ngóc đầu trở lại.

Thủy Tộc không có bao nhiêu tổ chức và tính kỷ luật, trừ tổn thất nhân thủ ra thì có trời mới biết trong toàn bộ Bắc Hải thủy vực này có thêm bao nhiêu thủy phủ đại vương.

Chớ nói chi là Bắc Hải Long Quân ấn tỉ trong tay Diệp Chân đủ để cho hắn ngày sau chiếm cứ tuyệt đối địa lợi ở Bắc Hải.

Đáng lo duy nhất chính là lực lượng chiến lược đứng đầu nhất giao phong.

Nếu đối mặt với Tạo Hóa Thần Vương chân chính, khi đó Tạo Hóa Thần Tướng có được chiến lực của Tạo Hóa Thần Vương chính là hai chuyện khác nhau.

Cho nên, sau khi hơi sửa lại một chút quân vụ định ra chiến lược, được sự giúp đỡ của A Nguyên, Diệp Chân trực tiếp xuất hiện trong Bắc Hải Châu Công phủ ở Bắc Hải quận thành.

Nửa ngày trước, ngay khi Diệp Chân vừa đại bại Bắc Hải Thủy Tộc đã thu được Liễu Phong cấp báo, năm vị đường tôn của Ngũ Tiên Tông cùng nhau cầu kiến!

Không phải tới chơi, mà là cầu kiến!

Chuyện này đã đại biểu cho thái độ của Ngũ Tiên Tông.

Mà Diệp Chân quay lại cũng dự định chấm dứt với Ngũ Tiên Tông, có chút chuyện không đơn giản như vậy.

Nhưng Diệp Chân vừa trở lại Châu Công phủ đã phát hiện trong Bắc Hải Châu Công phủ đã có sẵn rất nhiều người chờ đợi hắn, không chỉ là một nhóm người Ngũ Tiên Tông.

Toàn bộ Bắc Hải Châu Công phủ bị này mấy nhóm người này làm đông như trẩy hội, vô cùng náo nhiệt.

Làm người ta chú ý nhất chính Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải đang ở nơi đó hét lớn:

- Nhanh nhanh nhanh, nhanh đổi tấm biển Bắc Hải Châu Công phủ, nhanh thay đổi tấm biển Trấn Quốc Công phủ do bệ hạ nhà ta tự tay viết ra!

- Quốc Công như ta chỉ sợ là Quốc Công qua loa nhất từ trước tới nay của Đại Chu, một vị Quốc Công không có hàm kim lượng nhất đúng không?

Trong chính sảnh của Bắc Hải Châu Công phủ, Diệp Chân vuốt Trấn Quốc Công đại ấn vừa được Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải dâng lên, nghiền ngẫm nói.

Đồng Đức Hải vừa mới ngồi xuống, cái mông chỉ dính nửa mép ghế đã vội vàng đứng lên, cười làm lành nói.

- Diệp Quốc Công nói đùa, Quốc Công của Đại Chu đều vô cùng tôn quý, vị trí Quốc Công này của ngươi còn được quyết định trên triều hội đây này.

- Thật sao?

Diệp Chân cười cười, tiện tay vứt Trấn Quốc Công ấn tỉ trong tay cho Đồng Đức Hải, dọa đến Đồng Đức Hải vội vàng bắt lấy, xấu hổ nói.

- Quốc Công gia, ngươi... Ngươi làm vậy là có ý gì!

- Không có ý gì, chỉ là một hư danh mà thôi, không cần cũng được, miễn cho bị liên lụy.

Đồng Đức Hải lập tức hiểu rõ ý của Diệp Chân, đây cũng là một trong những nguyên nhân lần này phái hắn tới truyền chỉ.

Lần này, Lạc Ấp phong thưởng chỉ có một Tước Vị Trấn Quốc Công, đất phong chức vụ tương ứng thì cái gì cũng không có.

Nguyên nhân rất phức tạp, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn liên quan đến thực lực của Diệp Chân.

Diệp Chân chỉ với ba quận chi địa là đã có thể trước phá ba trăm vạn đại quân Ma Tộc, sau phá ngàn vạn Thủy Tộc, mặc dù trong đó có nguyên nhân không tầm thường, nhưng nếu tiếp tục cho ba quận chi địa nữa thì thế nào?

Nhất là vào thời thế loạn lạc bây giờ, hơn nữa quan hệ giữa Diệp Chân và tân quân Cơ Long cũng cực kỳ phức tạp.

Theo truyền thống của Đại Chu, Quốc Công nhiều nhất sẽ có thể được phong nửa châu chi địa.

- Chuyện này sao có thể là hư danh được? Quốc Công gia, ngươi cứ nhận lấy trước, sau đó lão nô sẽ chậm rãi nói với ngươi.

Đồng Đức Hải cười bồi, hai tay dâng Trấn Quốc Công ấn tỉ cho Diệp Chân.

Diệp Chân lại không nhận lấy, Đồng Đức Hải cũng chỉ có thể lúng túng thu về.

- Quốc Công gia, bệ hạ nói, trước mắt chiến sự nổi lên bốn phía, đất phong không dễ lựa chọn, hơn nữa mấu chốt nhất là, Quốc Công gia sắp thành hôn với Trường Nhạc công chúa điện hạ, đến lúc đó đợi ngài thành hôn với Trường Nhạc công chúa sẽ có thực phong thực ấp.

- Ý của bệ hạ là, chờ Quốc Công gia thành hôn với Trường Nhạc công chúa điện hạ, tốt nhất là gộp chung đất phong của Trường Nhạc công chúa điện hạ và đất phong của Quốc Công gia, cũng dễ dàng một chút.

Đồng Đức Hải cười bồi nói.

- Hợp thành đất phong của Trường Nhạc và ta sao, đến lúc đó ta lại có thêm hai châu chi địa nữa, bệ hạ có thể ngủ được sao?

Diệp Chân cũng không chút kiêng kỵ nở nụ cười.

Đối với lời nói tru tâm bực này, Đồng Đức Hải chỉ coi như không nghe thấy, vẫn như cũ là một mặt cười làm lành:

- Quốc Công gia, lần này lão nô tới còn mang theo hôn sứ đến.

- Hôn sứ?

Diệp Chân ngạc nhiên, chuyện này hắn thật đúng là không biết.

- Lão nô sẽ lập tức gọi hắn đi vào, ngươi gặp hắn thì nhất định sẽ tin.

Đồng Đức Hải lập tức phát ra phù tấn.

Tác phong này làm cho trái tim của Diệp Chân khẽ động, nhìn bộ như vậy, chỉ sợ nhân tuyển hôn sứ này không đơn giản, nói không chừng là người quen biết cũ của Diệp Chân?