Chương 3473 Quyền Thần
Đúng rồi, hôn sứ là ai?
Nghe vậy, Đồng Đức Hải cười ha hả đáp nói:
- Đương nhiên là người quen của Quốc Công gia và Trường Nhạc công chúa điện hạ, đều có thể tín nhiệm.
Trước khi Diệp Chân nổi giận, Đồng Đức Hải dùng tốc độ nhanh nhất trả lời:
- Nguyên Đại Thủ Tế Tổ Thần Điện Bách Tương.
- Bách Đại Thủ Tế đến, sao ngươi không nói sớm?
Diệp Chân hung hăng trừng Đồng Đức Hải một cái, lập tức nhanh chân đi ra ngoài.
- A, Quốc Công gia ngươi đi đâu vậy?
- Bách Đại Thủ Tế đến, ta đương nhiên phải tự mình đi nghênh đón!
Diệp Chân làm cho Đồng Đức Hải có chút ngạc nhiên.
Chỉ là, Diệp Chân vừa bước ra khỏi chính sảnh đã thấy Bách Tương được người dẫn tới.
Mấy năm chưa gặp, dung mạo của Bách Tương không hề thay đổi, khí tức đã đột phá đến Tạo Hóa, nhưng sắc mặt lại nhiều hơn mấy phần thần sắc lo lắng.
Thấy thế, Diệp Chân vội vàng bước nhanh nghênh đón, còn không đợi Bách Tương nói cái gì thì Diệp Chân đã đỡ lấy khuỷu tay Bách Tương:
- Bách lão, tại sao ngươi đến Bắc Hải mà không nói với ta một tiếng, ngươi lặng yên không một tiếng động đến đây là đang mắng ta hay sao.
Mặc dù nói Bách Tương trong trái tim của Diệp Chân vĩnh viễn là Đại Thủ Tế, nhưng Bách Tương bây giờ đã…
Bách Tương cũng không vội trả lời, mà đánh giá Diệp Chân từ trên xuống dưới, giống như nhìn Diệp Chân từ trong ra ngoài, nửa ngày sau, mới cười nói:
- Tu vi cao, Đạo Cảnh đỉnh phong, địa vị cũng cao, sắp đến địa vị cực cao, thanh danh càng cao.
- Nhưng người thì không thay đổi, Diệp Chân vẫn là Diệp Chân kia!
Diệp Chân ngẩn người, nhìn Bách Tương, đột nhiên nở nụ cười, Bách Tương cũng cười to lên, trong tiếng cười lớn, hai người nắm tay tiến vào chính sảnh.
- Mời ngồi!
Diệp Chân đầu tiên là đưa Bách Tương ngồi xuống vị trí bên tay trái, còn hắn thì đi tới chủ vị, Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải không được chào đón nên rất lúng túng đành ngồi về trong chỗ ngồi của mình.
Nhưng khóe mắt Diệp Chân chỉ là nhìn lướt qua Đồng Đức Hải, người sau đã lập tức kinh hãi đứng lên khỏi ghế, đứng hầu đến một bên.
Bộ dáng đó làm cho trái tim của Diệp Chân ngạc nhiên, còn kèm theo mấy phần hoảng hốt, nhớ tới Nội Giám Đại Tổng Quản Ngư Triêu n trước đó.
Ngư Triêu n có ân đối với Diệp Chân, nhưng cả đời Ngư Triêu n lại giữ chức Nội Giám Đại Tổng Quản, có thể nói là uy lẫm Đại Chu, bất kỳ người nào cũng không dám xem thường.
Chính là Thừa tướng Văn Cương, đối với Nội Giám Đại Tổng Quản cũng phải lấy lễ đối đãi.
Thế nhưng Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải trước mắt này thì sao?
Bây giờ, hắn ở trước mặt Diệp Chân lại đứng ngồi không yên, nơi nào còn có một chút xíu uy phong của Nội Giám Đại Tổng Quản.
Chuyện này làm cho Diệp Chân có một loại cảm giác nước sông ngày một rút xuống.
Nhưng Diệp Chân cũng hiểu rõ, đây cũng hẳn là bởi vì có liên quan đến hắn, nếu trước mặt những người khác thì Đồng Đức Hải có thể đã không giống.
Loại cảm giác này làm cho Diệp Chân có chút thổn thức.
Một bên, Bách Tương nhìn Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải vừa ngồi xuống ghế nhưng thấy ánh mắt của Diệp Chân liếc qua lại đột nhiên đứng lên, cũng hiện ra vẻ mặt khinh thường.
Nội Giám Đại tổng quản của Đại Chu, bây giờ là một đời không bằng một đời.
- Diệp Chân, chuyện tư sau hãy nói, chúng ta luận chuyện công trước, lần này đến đây, bệ hạ biết ngươi có khúc mắc, cho nên phái ta tự mình đến đây làm hôn sứ, đồng thời mang mấy phần ý chỉ bổ sung!
Bách Tương nói.
Diệp Chân gật đầu:
- Ý chỉ bổ sung?
- Thứ nhất, là mấy phần ban thưởng tước vị còn trống, lần này đông phá Ma Tộc, bắc phá Thủy Tộc, rất nhiều người dưới trướng ngươi lập đại công, ngươi có thể trực tiếp ban thưởng Tước Vị, trực tiếp điền tên vào là được, Lạc Ấp sẽ không hỏi.
- Tổng cộng có một vị trí Nhất đẳng hầu tước, hai vị trí nhị đẳng hầu tước, ba vị trí tam đẳng hầu tước, mười hai vị trí Bá Tước từ Nhất đẳng đến tam đẳng, hai mươi bốn Tử Tước, sáu mươi Nam Tước, những vị trí này ngươi có thể tùy ý an bài.
Bách Tương nói.
Nghe vậy, Diệp Chân im lặng gật đầu, đây cũng coi là một chỗ tốt rất lớn mà Lạc Ấp đã dành cho hắn.
Địa vị của Diệp Chân bây giờ đã không có cảm giác gì với Tước Vị.
Lấy thực lực của Diệp Chân, Quốc Công và Châu Công có khác nhau sao?
Không có!
Nhưng, thuộc hạ của Diệp Chân thì không giống.
Sức hấp dẫn của Tước Vị Đại Chu đối với thuộc hạ của Diệp Chân vẫn là vô cùng mạnh mẽ.
Truyền thống và tác phong của Đại Chu qua bao nhiêu vạn năm chú định điểm này, lập công phong hầu chính là mộng tưởng của vô số nam nhi Đại Chu.
Đúng như Bách Tương nói, một trận chiến này, tướng sĩ Bắc Hải cũng lập xuống công huân, Diệp Chân lấy cái gì ban thưởng bọn hắn?
Trừ tài phú ra thì quan trọng nhất chính là Tước Vị và Công Huân.
Nhưng quan trọng nhất là, ân đến từ trên.
Trước kia, loại ban thưởng Tước Vị này chính là ân đến từ trên, là đến từ Lạc Ấp, đến từ Hoàng đế của Đại Chu.
Thế nhưng bây giờ, theo một phần ý chỉ này, cái gọi là ân đến từ trên lại chính là Diệp Chân, mà không phải Đại Chu.
Đương nhiên, Tước Vị này vẫn là của Đại Chu.
Diệp Chân hiểu rõ, đây là tân quân Cơ Ngao đang tỏ thái độ với hắn, sẽ không tiếp tục vọng tưởng mưu đồ Trấn Hải quân của Diệp Chân, Trấn Hải quân vĩnh viễn là của Diệp Chân.
- Sau đó thì sao?
Cho dù quan hệ giữa Diệp Chân và Bách Tương rất tốt, nhưng hắn cũng không tỏ thái độ ngay tại chỗ.
- Sau đó, chính là hôn sự giữa ngươi và Trường Nhạc công chúa, trước đó bởi vì chuyện ngươi mất tích kéo dài thời gian, bây giờ, bệ hạ đã mệnh để ta làm hôn sự.
- Về phần phạm vi hôn kỳ sẽ do ngươi tự quyết định!
Bách Tương nhìn Diệp Chân nói.
Nói xong, Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải đột nhiên bổ sung một câu:
- Còn có, bệ hạ nói, không chỉ hôn kỳ có thể do Diệp Quốc Công tự quyết định, mà địa điểm tổ chức lễ kết hôn cung có thể do Diệp Quốc Công chọn.
Đối với Đồng Đức Hải, Bách Tương trừng mắt mặt xem, Diệp Chân lại rất ngạc nhiên, Lạc Ấp này mẹ nó là xem hắn như quyền thần từ đầu đến đuôi để trấn an sao?