← Quay lại trang sách

Chương 3475 Tâm Phục Khẩu Phục

Nhưng trên thực tế, theo Diệp Chân, Thiên Miếu mạnh thì mạnh, nhưng cũng không phải là mãnh hổ không ai dám vuốt râu hùm, mà là cừu non cả người mọc đầy răng nanh.

Nhìn mạnh mẽ, nhưng bên trong lại có chút giống cừu non.

Nếu nếu điên cuồng đến cùng có lẽ sẽ thu được hiệu quả khác nhau.

Đến tận đây, Diệp Chân xem như triệt để hiểu rõ đối với thái độ và điều kiện của Lạc Ấp.

- Như thế, thần sẽ ở đây cảm ơn bệ hạ ban thưởng, chắc chắn vì bệ hạ bảo vệ tốt hải cương và Đông Bắc.

Diệp Chân nói như vậy làm cho Đồng Đức Hải đại hỉ, gương mặt cũng cười nở rộ.

- Như thế, vậy mời Diệp Quốc Công định ra hôn kỳ và địa điểm với Trường Nhạc công chúa điện hạ, phủ đệ và cưới nghi đều phải nhanh chóng chuẩn bị.

Đồng Đức Hải xem như triệt để thở dài một hơi, nhiệm vụ của hắn, bây giờ đã xong xong rồi.

- Hôn kỳ và địa điểm?

- Hôn kỳ thì từ từ đi!

- Tốt, chỉ cần Diệp Quốc Công có thời gian rảnh rỗi, định tốt hôn kỳ rồi thông báo một tiếng là được.

- Về phần địa điểm thì... Lạc Ấp đi!

- Lạc Ấp?

Vẻ mặt của Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải đột ngột biến thành ngạc nhiên vạn phần:

- Diệp Quốc Công muốn cưới Trường Nhạc công chúa điện hạ ở Lạc Ấp?

- Làm sao? Cưới công chúa một nước, chẳng lẽ không nên cưới ở đô thành Lạc Ấp của đế quốc sao?

- Chẳng lẽ phải lén lút cưới về Lạc Ấp?

Nói đến đây, ánh mắt của Diệp Chân khẽ động:

- Lại hoặc là, Đồng Đại tổng quản cho rằng Lạc Ấp đối với Diệp Chân ta chính là núi đao biển lửa, ta không dám đi?

Đồng Đức Hải bị kinh hãi, cũng triệt để phản ứng lại:

- Sao có thể chứ, là lão nô nói sai, cưới Trường Nhạc công chúa điện hạ thì đương nhiên phải được tổ chức ở Lạc Ấp.

Thật ra thì sở dĩ Lạc Ấp để Diệp Chân tự lựa chọn hôn kỳ và địa điểm cưới chính là sợ Diệp Chân lo lắng đi Lạc Ấp gặp nguy hiểm, mới cho thuận tiện này.

Dù sao Lạc Ấp cho đãi ngộ như vậy, Diệp Chân đã là quyền thần chân chính.

Chỉ là ai cũng không ngờ, Diệp Chân chưa từng coi Lạc Ấp là làm đầm rồng hang hổ!

- Còn xin đồng Đại tổng quản chuyển cáo bệ hạ, chờ chiến sự Bắc Hải tạm ổn định, thần Diệp Chân chắc chắn sẽ trở về Lạc Ấp, tạ ơn bệ hạ ban thưởng, sau đó cưới Trường Nhạc.

Diệp Chân nói.

Đồng Đức Hải mừng rỡ, định muốn vội vàng đi phục chỉ, nhưng đối với Diệp Chân yêu cầu muốn thiết yến nói chuyện với Bách Tương, hắn đương nhiên sẽ không ngăn cản.

Đến tận đây, Diệp Chân xem như tiếp nhận phong hào Trấn Quốc Công, Đồng Đức Hải vui mừng hớn hở rời khỏi, Lạc Ấp cũng có thể buông lỏng một hơi.

Đưa tiễn Đồng Đức Hải, Diệp Chân nhìn ngoài chính sảnh, ánh mắt trở nên u ám.

Năm vị đường tôn của Ngũ Tiên Đường đã chờ ở bên ngoài rất lâu, quan hệ với Ngũ Tiên Đường, hắn nên xử lý như thế nào?

Cái gì gọi là một giọt máu đào hơn ao nước lã?

Diệp Chân giờ phút này làm liền gọi một giọt máu đào hơn ao nước lã.

Năm vị đường tông của Ngũ Tiên Tông đều chờ ở sảnh đợi gặp mặt Diệp Chân, sau khi Diệp Chân đưa tiễn thêm một đợt khách mời, lại chỉ sai người mời Tông Chủ Thiên Vận Tông Tố Trì Lẫm tới.

Về phần bốn vị Tông Chủ khác của Ngũ Tiên Tông thì trước tạm đợi ở đó!

Thấy Tố Trì Lẫm, Diệp Chân trịnh trọng cảm ơn, cảm tạ Tố Trì Lẫm trong đoạn thời gian Diệp Chân xảy ra chuyện đã kiên định ủng hộ, mới khiến cho Bắc Hải chưa từng xuất hiện tổn thất thảm trọng mà Diệp Chân không đành lòng nhìn thấy.

Sau khi cảm ơn, Diệp Chân cũng không vội gặp mặt mấy vị Tông Chủ Ngũ Tiên Tông khác, ngược lại là dâng trà, rót cho Đại Tông Chủ Thiên Vận Tông một ly rượu.

- Diệp Nguyên Soái, ngươi đang muốn gác lão phu ở trên lửa nướng sao?

Đối với Diệp Chân thịnh tình như vậy, trong lòng Tố Trì Lẫm vẫn nhận lấy, nhưng vẻ mặt lại cười khổ:

- Dù sao năm người chúng ta cũng là đồng môn, bây giờ Diệp Nguyên Soái chỉ gặp một mình lão phu, lại để cho bốn người khác chờ ở ngoài, chỉ sợ là ngày sau trong tông môn, lão phu sẽ càng khó chịu hơn!

Diệp Chân đưa cho Tố Trì Lẫm một ly rượu:

- Tố lão, vậy ý của ngươi là, ta nên đối xử đối với năm tông chủ của Ngũ Tiên Tông như nhau?

Tố Trì Lẫm một ngụm uống cạn ly rượu Diệp Chân đưa tới, nhìn Diệp Chân một chút, cũng không có trả lời.

Diệp Chân tự mình phục vụ, lần nữa rót rượu cho Tố Trì Lẫm:

- Tố lão, cái gọi là ân oán rõ ràng, trên đời này, lấy ơn báo oán cũng chưa chắc là chuyện gì tốt.

- Bắc Hải ủng hộ đối với Ngũ Tiên Tông luôn rõ như ban ngày, thế nhưng Ngũ Tiên Tông thì sao, trừ Thiên Vận Tông ra thì các tông khác đã đối xử với ta như thế nào?

- Trong lúc nguy nan thì toàn diện rút lui khỏi Bắc Hải ba quận, không những làm cho lòng người bàng hoàng, mà người của Hỗn Nguyên Tông lại còn muốn ngăn cản Tạo Hóa Thần Tướng của Thiên Vận Tông ra tay.

- Ngươi nói, nếu ta không có chút thủ đoạn, chẳng phải ba quận Bắc Hải này của ta đã thành nơi bọn hắn lấy chỗ tốt xong bỏ chạy sao.

Tấm lòng của Tố Trì Lẫm rộng rãi, lấy sự cơ trí của lão, đương nhiên hiểu rõ hôm nay Diệp Chân muốn làm gì.

Hắn cũng rất rõ ràng lập trường của mình.

Hôm nay chính là mùa thu hoạch của Thiên Vận Tông.

- Mong rằng Diệp Nguyên Soái thủ hạ lưu tình.

Tố Trì Lẫm lần nữa uống cạn ly rượu, nâng chén nhìn về phía Diệp Chân.

- Mời!

Diệp Chân không trả lời, chỉ lần nữa nâng ly rượu về phía Tố Trì Lẫm.

Hai người ta một tiếng ngươi một tiêngs, lại có vài phần uống đến thích thú, ngươi một chén ta một chén, đến khi cạn sạch một vò rượu, rồi lại ăn bảy tám món thức nhắm ngon trên bàn, trong chính sảnh tràn đầy mùi rượu, lúc này, Diệp Chân mới phất tay gọi Phong Cửu Mạch đến.

- Mời mấy vị Tông Chủ kia đến đây đi.

- Vâng!

Phong Cửu Mạch rời khỏi, Liễu Phong ở bên cạnh bồi tiếp, vội vàng nói:

- Đại soái, có cần dọn những thịt rượu này xuống hay không?

- Dọn xuống?

Diệp Chân liếc Liễu Phong một cái:

- Tại sao phải dọn?

- Lần này ngươi làm không tệ, nhưng còn chưa đủ quả quyết, hôm nay ngươi cố gắng học cho tốt!

Diệp Chân nói.

Liễu Phong lộ ra một tia xấu hổ, lần này ba quận của Bắc Hải gặp nạn, nếu không phải phu nhân Liêu Phi Bạch đứng ra thì chỉ sợ hắn đã thật sự phụ sự kỳ vọng của Diệp Chân.

- Dọn hết tất cả ghế ngồi trong phòng đi chỗ khác đi, sau đó lại mang một vò rượu tới đây cho ta.

Diệp Chân nói.