Chương 3529 Không Thể Không Động
Lạc Ấp là một thành thị nên tin tức truyền bá cực nhanh.
Cho nên khi sau khi chuyện Hộ bộ tân quý, tiềm để cựu thần, Hộ bộ giám vụ lang Tạ Bằng bị Thái Xuyên hầu Liễu Dã phụng chỉ xét nhà còn ngược gần chết xảy ra, xét nhà còn chưa kết thúc thì tin tức đã truyền khắp toàn bộ Lạc Ấp.
Những người hữu tâm chú ý xuống, càng ngày càng nhiều nội tình và chi tiết trong án Tạ Bằng bị xét nhà đã truyền ra khắp Lạc Ấp.
Trấn Quốc Công Diệp Chân ra tay.
Tin tức này trong chớp mắt làm cho ngàn vạn quý tộc của Lạc Ấp kinh hãi không thôi.
Bởi vì lần này, Trấn Quốc Công Diệp Chân ra tay cũng không phải vận dụng lực lượng của bản thân thu thập Tạ Bằng này, mà chỉ bằng một phần tấu chương.
Sau đó Tạ Bằng đã bị phụng chỉ xét nhà.
Tạ Bằng đã triệt để xong, nhưng chuyện này lại phóng xuất ra một tín hiệu kinh người.
Có thể vị tân quân trong cung kia đã đạt thành hiệp nghị bí mật nào đó thậm chí là hợp tác với Trấn Quốc Công Diệp Chân.
Bằng không, sao tân quân Cơ Ngao lại đối hạ thủ với thân tín hắn vừa xếp vào vị trí quan trọng chứ?
Nguyên bản, cho dù Tước Vị của Trấn Quốc Công Diệp Chân có cao đến đâu thì cũng chỉ an phận ở ba quận Bắc Hải mà thôi, không thể duỗi tay về phía Lạc Ấp.
Nhưng là chuyện này lại cho thấy, tay của Trấn Quốc Công Diệp Chân đã tuỳ tiện luồn vào Lạc Ấp, hơn nữa còn rất có cân nặng.
Có thể hợp tác với tân quân Cơ Ngao, lại hoặc là để tân quân Cơ Ngao hạ thủ chỉnh lý thân tín của mình, không phải có trọng lượng trên triều đình thì là gì?
Cái mũi của những quý tộc và quan viên này rất nhạy cảm.
Gần như là ngay khi Tạ Bằng bị Thái Xuyên hầu Liễu Dã phụng chỉ xét nhà thì một canh giờ sau, cửa Trấn Quốc Công phủ đã sắp xếp một hàng dài.
Nhưng Diệp Chân lại không gặp người nào.
Sau đó, cửa phủ của tân Ninh Châu công Cổ Yến và Thái Xuyên hầu Liễu Dã gia lại xếp thành một hàng dài, sắp bị đạp phá.
Trừ ăn ý, càng nhiều hơn chính là đến đây hoà giải.
Trước đó, rất nhiều quý tộc và quan viên hạ thủ đối với lực lượng dưới trướng Diệp Chân đều nhao nhao đến đây nhận lỗi, hoặc nhường ra vị trí trước đó đã chiếm lấy, hoặc chính là cung cấp vị trí tương tự.
Trước đó làm khó dễ hai người này, thu danh mục quà tặng của hai người này, lúc này đều chuẩn bị trọng lễ gần như gấp đôi đến nhà, không cầu gì khác, chỉ cầu bình an.
Diệp Chân chỉ với một phần tấu chương đã làm cho quân Cơ Ngao ngay cả thân tín của mình cũng có thể vứt bỏ, vậy bọn hắn lại càng không cần phải nói.
Tân Ninh Châu công Cổ Yến và Thái Xuyên hầu Liễu Dã đều là người trải qua triều đình, đương nhiên sẽ mượn cơ hội khôi phục khuếch trương lớn thế lực.
Ngay khi cánh cửa nhà của tân Ninh Châu công Cổ Yến và Thái Xuyên hầu Liễu Dã sắp bị đạp phá thì ở cổng Đông Lai Các của Lạc Ấp Hoàng Cung, Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải có chút buồn bực.
Lại bị chạy ra!
Gần như cách mỗi một hai ngày, nhất là ngay khi ở Đông Lai Các, tân quân kiệt ngạo đều muốn đuổi tất cả mọi người ra, chuyện này làm cho Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải có một loại cảm giác không được tín nhiệm nồng đậm.
Một Nội Giám Đại Tổng Quản không được Hoàng đế tín nhiệm là không có tiền đồ.
Thế nhưng Đồng Đức Hải lại không biết, tân quân Cơ Ngao lại đang tiến hành một lần đối thoại, mà nếu bị lộ ra ngoài sẽ cả thế gian khiếp sợ, đương nhiên phải đuổi đi tất cả mọi người, còn phải mở ra trận pháp, làm cho Đông Lai Các tự thành một giới, ngăn cách bất kỳ khả năng thăm dò nào từ bên ngoài.
- Phụ hoàng, hôm nay thoáng qua một cái, cái tên Diệp Chân này xem như triệt để thành thế trên triều đình, ngày sau muốn tiếp tục nhằm vào lực lượng dưới trướng hắn, chỉ sợ cũng không dễ dàng nữa.
Đối thoại với tân quân Cơ Ngao đương nhiên là tàn hồn của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tồn tại trong Trấn Quốc Càn Khôn Tỳ.
Buổi sáng hôm nay, sau khi thu được phần tấu chương của Diệp Chân gần như là nói thẳng muốn thu thập Tạ Bằng, Cơ Ngao có chút không nắm chắc, hoặc là nói hắn biết phải làm sao, nhưng trong lòng vẫn còn có chút do dự, cho nên đã thỉnh giáo phụ hoàng Cơ Long của hắn.
Nói thật, quan hệ của hai cha con bọn hắn chưa từng hòa hợp như thế này.
Trước kia, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhìn Cơ Ngao thế nào cũng không vừa mắt, vào giờ phút này lại toàn tâm toàn ý mưu đồ giúp Cơ Ngao, chính là vì trung hưng Đại Chu.
- Nếu muốn trung hưng Đại Chu thì nhất định phải nới lỏng ý chí! Diệp Chân và Trấn Hải quân của hắn chính là ngươi lực lượng duy nhất trước mắt có thể làm rối, thậm chí là lực lượng có thể quyết định chiến cuộc ở trình độ nhất định.
- Cho nên, nhất định phải nhượng bộ và khoan dung.
- Xem như vì không để Diệp Chân bị mấy nghịch tử kia và Cơ Nguyên lôi kéo, cũng nhất định phải làm như vậy.
Tàn hồn của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói.
- Về phần thành thế? Nếu thật sự trung hưng Đại Chu, đến lúc đó, ngươi là một trung hưng chi chủ còn không thu thập được hắn sao?
Sau khi gật đầu, tân quân Cơ Ngao lại nở nụ cười:
- Phụ hoàng, bây giờ ngươi nói hình như không giống trước kia.
- Trước kia ngươi đã nhiều lần nhằm vào Diệp Chân, gần như sắp ép Diệp Chân tạo phản, sao bây giờ lại?
- Aizz...
Tàn hồn của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thở dài một tiếng:
- Đây chính là cái gọi ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê, trước kia là phụ hoàng hồ đồ!
- Trước kia Diệp Chân vẫn không thành quyền thần chi thế, càng có muội muội của ngươi Trường Nhạc ở nơi đó, lúc ấy phụ hoàng cũng là tâm trí mê muội, một lòng muốn chí bảo chiến lược kia của Diệp Chân, thậm chí không tiếc phái ra cung phụng của cung đình xuống tay với hắn.
- Không ngờ chí bảo chiến lược còn chưa được cầm vào tay thì ngược lại đã đẩy Diệp Chân này về phía đối lập.
- Bây giờ nghĩ lại, phụ hoàng là thật hồ đồ.
- Mạnh mẽ đẩy một hổ tướng, phúc tướng như Diệp Chân về phía đối lập!
- Bằng không, sao thế cục lại thối nát đến mức này!
Nói đến đây, vẻ mặt của tàn hồn Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đột nhiên trở nên dữ tợn:
- Thiên Miếu, vẫn là Thiên Miếu chưa chết hy vọng diệt Đại Chu ta, lại phái ra Vũ Chân kia lấy trường sinh đến để mê hoặc ta.
- Ngao nhi, ngươi phải nhớ kỹ, một khi trong ngươi hưng Đại Chu, có lẽ có cơ hội, đến lúc đó, ngươi nhất định phải ngăn chặn và suy yếu Thiên Miếu, nếu có cơ hội thì nhất định phải trọng thương Thiên Miếu!
- Thiên Miếu, mới là kẻ địch chân chính của Đại Chu ta!
- Hài nhi hiểu rõ!
Cơ Ngao nhẹ gật đầu:
- Nhưng đây đều là chuyện sau này, bay giờ hài nhi muốn thỉnh giáo phụ hoàng, Trấn Quốc Công Diệp Chân này, phải dùng thế nào? Phải dùng thế nào? Trấn Hải quân dưới trướng hắn có thể điều đến hay không?
Cơ Ngao thỉnh giáo.