Chương 3528 Phụng Chỉ Xét Nhà
Không chỉ là Thái Xuyên hầu Liễu Dã, mà tất cả thương lộ đội ngũ có liên quan đến thương đội của Thái Xuyên hầu Liễu Dã đều phải toàn diện đả kích, triệt để hủy thương đội của bọn hắn.
Thậm chí, hắn muốn vận dụng ân tình, để một vị khác Giám vụ lang động thủ đối với thương đội của bọn người Thái Xuyên hầu Liễu Dã ở các thiên hạ thuế quan khác, muốn toàn diện đả kích.
Một đám quý tộc, không có tài phú chèo chống thì cái rắm cũng không bằng.
Hắn tin tưởng không bao lâu nữa, gia tộc của Thái Xuyên hầu Liễu Dã sẽ triệt để suy tàn, đến lúc đó sẽ lại đến quỳ cầu xin hắn.
Đến lúc đó, hắn phải thật tốt xả ra một ngụm ác khí hôm nay!
Đồng thời, cũng chấn chấn hưng uy danh của Tạ Bằng hắn!
- Vâng!
Đại quản gia lĩnh mệnh đi ra, không bao lâu đã quay lại bẩm báo, chuyện đã làm thỏa đáng.
- Đã truyền lời của bản quan chưa?
Tạ Bằng hỏi.
- Bẩm đại nhân, một chữ cũng không kém!
- Tốt, truyền lệnh đi!
Tạ phủ ăn trưa phô trương rất lớn, mỗi thực đơn có một trăm linh tám món ăn, thỉnh thoảng sẽ tăng giảm căn cứ theo sở thích của Tạ Bằng.
Chỉ riêng thị nữ mỹ mạo chia thức ăn cho Tạ Bằng đã có tám vị.
Những thị nữ này trải qua huấn luyện, ánh mắt Tạ Bằng nhìn về phía bên kia, các nàng đã biết Tạ Bằng muốn ăn cái gì.
Bát đũa bằng ngọc, người đẹp mặc lụa mỏng, mỗi một bữa cơm của Tạ Bằng đều là một loại hưởng thụ.
Cái gọi là bụng no thì nghĩ đến chuyện không đứng đắn, ăn không sai biệt lắm, Tạ Bằng giở trò đối với mấy thị nữ này, hào hứng dạt dào.
Đột nhiên, tiền viện truyền đến tiếng va chạm ồn ào, cùng với tiếng hò hét làm cho Tạ Bằng đang giở trò khẽ cau mày, một mặt khó chịu.
Đại quản gia vội vàng đi ra ngoài, là ai không mở to mắt, đại nhân nhà mình phẩm giai không cao, nhưng địa vị còn ở đó, gia quy cũng cực nghiêm.
Nhưng không đợi đại quản gia đi ra ngoài thì đã thấy một đội binh mã xông vào, dẫn đầu không phải người khác, chính là Thái Xuyên hầu Liễu Dã.
Vị đại quản gia này cũng tự cao đại nhân nhà mình rất cao, lại không nghĩ cái khác, vọt thẳng về phía Thái Xuyên hầu Liễu Dã tức giận quát.
Nhưng Thái Xuyên hầu Liễu Dã chính là xuất thân từ quân lữ, những ngày này chạy mấy chuyến đến Tạ phủ, đã sớm chịu đủ, một cước đạp lên trước.
Một cước này, lực đạo cực kỳ mạnh, quản gia tai to mặt lớn này lập tức vang lên tiếng thét chói tai, trực tiếp bị đạp vào trong phòng khách Tạ Bằng đang ăn cơm hưởng thụ.
Phịch một tiếng, đại quản gia nặng nề nện ở trên bàn ăn, nước canh trực tiếp tung tóe khắp người Tạ Bằng, nhất là nước canh còn đang sôi trào trong nồi, nóng đến Tạ Bằng hít vào một ngụm khí lạnh, tức giận đứng lên.
Hắn đã đến nhìn thấy Thái Xuyên hầu Liễu Dã nhanh chân xông tới.
Nhưng hắn còn không nghĩ rõ ràng, vì sao Thái Xuyên hầu Liễu Dã lại dám xông tới?
Theo bản năng, hắn cảm thấy Thái Xuyên hầu Liễu Dã đang muốn chơi thủ đoạn võ phu.
Loại chuyện này rất phổ biến ở Lạc Ấp, rất nhiều quý tộc có Tước Vị trên triều đình không tìm về được tràng tử, đều trực tiếp động thủ trong âm thầm, sau khi trút cơn giận thì cuối cùng phế tước vị gánh tội thay.
Hắn cảm thấy, Thái Xuyên hầu Liễu Dã là muốn như vậy làm.
Trong chớp mắt, lông mày Tạ Bằng nhăn lại, nổi giận quát:
- Liễu Dã, nếu hôm nay ngươi dám hạ độc thủ, ngươi có tin ta sẽ làm cho Liễu gia của ngươi vĩnh còn lâu mới có được thời gian xoay sở hay không?
Trong tiếng cười dài, Thái Xuyên hầu Liễu Dã đã lấn người tiến lên, một cước hung hăng đá vào ngực Tạ Bằng, đồng thời dùng bàn tay tát lên mặt Tạ Bằng.
m thanh bàn tay tát lên mặt vang động trời!
- Thoải mái!
Thái Xuyên hầu Liễu Dã cười to, tát đến Tạ Bằng miệng đầy máu.
- Tương lai của Liễu gia ta như thế nào không dùng ngươi quan tâm, nhưng gia gia ta dám khẳng định, đời này Tạ Bằng ngươi đã không cách nào xoay sở!
Trong khi nói chuyện, bàn chân lớn của hắn hung hăng đạp lên hạ bộ của Tạ Bằng.
Ầm!
m thanh sụp đổ vang lên, Tạ Bằng cũng tại chỗ trợn trắng mắt.
Nhìn bộ dáng này, Thái Xuyên hầu Liễu Dã mới hả giận:
- Tổ tông ngươi, lão tử là một Hầu Tước liều ra từ trong núi thây biển máu, bây giờ lại bị ngươi chỉ là một tên thần tử nhờ phúc vua trêu đùa, nhục nhã, không cạo chết ngươi, thật đúng là uống đối với danh hiệu Tước Vị này của ta!
Tạ Bằng trừng lớn hai mắt:
- Họ Liễu, tự tiện giết trọng thần triều đình, ngươi đang muốn tạo phản sao?
- Tạo phản sao?
Thái Xuyên hầu Liễu Dã cười:
- Ta sao có thể làm loại chuyện tạo phản này chứ? Quên nói cho ngươi, ta hôm nay là phụng chỉ xét nhà!
- Phụng chỉ xét nhà?
Tạ Bằng đau gương mặt vặn vẹo, kinh ngạc nói:
- Chuyện này.... không thể nào! Ta chính là cựu thần, càng là tòng long chi thần, càng là thân tín của bệ hạ, làm sao có thể xét nhà, bệ hạ tuyệt đối sẽ không hạ thánh chỉ như vậy!
Thái Xuyên hầu Liễu Dã lại tiếp tục cười, dùng sức tát lên gương mặt của Tạ Bằng:
- Ngươi không tin? Vậy thì để ta cho ngươi xem thánh chỉ!
Một thánh chỉ lập tức hiện ra ở trước mặt Tạ Bằng, nội dung trong thánh chỉ nhất là nội dung và một chuỗi tội danh để Thái Xuyên hầu Liễu Dã đến xét nhà, làm cho vẻ mặt Tạ Bằng trắng như tro tàn.
Nhưng trong đôi mắt của Tạ Bằng vẫn có một tia thần thái:
- Không đúng, bệ hạ không thể nào hạ thánh chỉ như vậy, Liễu Dã, ngươi dám giả tạo thánh chỉ?
- Ngươi ngốc hả?
Thái Xuyên hầu Liễu Dã trực tiếp kéo lấy Tạ Bằng ra khoi phòng khách, bóp lấy đầu của Tạ Bằng nói:
- Mở mắt chó của ngươi ra xem đi, xét nhà là trung ương Cấm Vệ quân, lão tử còn có thể chỉ huy động trung ương Cấm Vệ quân hay sao?
Tạ Bằng ngốc!
Trong toàn bộ Tạ phủ đã biến thành gà bay chó chạy.
Tạ Bằng dốc hết năng lực từ tứ phương tìm kiếm tới mỹ thiếp thị tỳ, kêu khóc vang trời, nhìn trung ương Cấm Vệ quân vây kín xung quanh, ánh mắt Tạ Bằng trừ tuyệt trở nên có tuyệt vọng.
- Chuyện này không thể nào? Chuyện này sao có thể....
Tạ Bằng không ngừng thì thầm.
Thái Xuyên hầu Liễu Dã lại trực tiếp giẫm đâu Tạ Bằng xuống dưới lòng bàn chân:
- Biết thánh này chỉ này đến từ đâu khô
- Từ đâu?
Tạ Bằng vô ý thức mà hỏi.
- Úc, đơn giản, chính là Diệp soái ta nhà, chính là Trấn Quốc Công Diệp Chân mà ngươi đã nói dù hắn trở về lại như thế nào, sáng nay đưa vào trong cung một sổ con vạch tội ngươi, thánh chỉ xét nhà liền đến.
- Mà lão tử tự mình đến khám nhà ngươi, này xả cơn giận trước nay, cũng là do Trấn Quốc Công Diệp Chân mà ngươi đã nói dù hắn trở về lại như thế nào kia lấy được từ chính tay của bệ hạ nơi đó!
- Trấn Quốc Công Diệp Chân chỉ là đưa vào một tấu chương...
Tạ Bằng ngạc nhiên.
Sau đó là đau thương!
Vô cùng hối hận!
Nhưng lúc này hắn có hối hận cũng đã muộn!