Chương 3568 Sâu Xa Khó Hiểu
Ngưu Nhị dưới trướng Diệp Chân nghe lệnh nhiều năm như vậy, vô cùng rõ ràng tính tình của đại soái nhà mình, tuyệt đối sẽ không làm cũng như không làm cho hắn làm chuyện không nắm chắc.
Nhào tới, bàn tay xoay tròn đánh xuống.
- Hừ, chỉ bằng ngươi!
Lần này, Uông Thiên Thụy xem thường Ngưu Nhị và Diệp Chân, không giữ lại chút nào, quả thực có thể nói là xem thường.
Một tên Đạo cảnh sai khiến một Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong nho nhỏ, không ngờ lại muốn vả mặt một vị Tạo Hóa Thần Nhân?
Đây không phải là đầu óc bị nước vào sao?
Trong lòng tràn đầy khinh thường, người Uông Thiên Thụy chợt lách qua, thậm chí còn dùng chân đá một phát, chuẩn bị đánh ngã Ngưu Nhị, ý muốn đem người Ngưu Nhị ném đến lão nhà, lại một lần nữa mạnh mẽ đánh mặt vị Thái Thượng Pháp đường Diệp Chân này.
Nhưng cũng ở trong nháy mắt này, gợn sóng màu bạc đột nhiên từ trên người Diệp Chân tản ra, trong chớp mắt, đại chấp sự Kim Ngọc đường Uông Thiên Thụy lập tức cảm giác thân nặng như núi, bất luận là tốc độ dưới chân hay là động tác nghiêng mình đều là chậm lại.
Cao thủ đến cảnh giới này so chiêu, thắng bại chính là trong nháy mắt như vậy.
Vui vẻ ở trên mặt Ngưu Nhị không ngừng mở rộng.
Ba ba ba đùng!
Thừa dịp cái một chớp mắt này, Ngưu Nhị xoay tròn cánh tay, tay năm tay mười, như thiểm điện giáng cho Uông Thiên Thụy bốn cái tát mạnh.
Trực tiếp đánh đến khóe miệng Uông Thiên Thụy rỉ máu tươi.
Chớp mắt bị quất trúng, Uông Thiên Thụy chỉ cảm thấy ầm một tiếng, trời đất giống như tối sầm lại, da mặt nóng như lửa đốt.
Một nửa là bị Ngưu Nhị đánh đau, một nửa là vì thẹn.
Bị một gia hỏa Giới Vương cảnh cửu trọng vả miệng, da mặt này có thể ném đi được rồi, trong khi lại còn bị đánh ở trước mặt nhiều người như vậy.
Sau này Uông Thiên Thụy hắn còn lăn lộn như thế nào nữa?
- Thái Thượng, vả miệng bốn cái, còn thiếu sáu cái!
Tiếng đếm số của Ngưu Nhị đúng lúc vang lên, nhưng tiếng báo này lại so với việc Uông Thiên Thụy bị ăn bàn tay còn khó chịu hơn.
Sỉ nhục!
Lên cơn giận dữ trong chớp mắt, Uông Thiên Thụy càng ngày càng bạo, gầm hét lên:
- Tự tìm cái chết!
Khí tức Tạo Hóa cảnh toàn thân đột ngột dâng lên, lực lượng giữa thiên địa đột nhiên theo động tác ý chí của Uông Thiên Thụy, sát khí ngút trời.
Uông Thiên Thụy đây là có ý định giết người.
Ít nhất, phải giết Ngưu Nhị.
Chỉ có giết Ngưu Nhị, mới có thể bảo vệ thể diện Tạo Hóa Thần Nhân của hắn, mới có thể bảo vệ thể diện đại đệ tử Kim Ngọc đường của hắn.
Uông Thiên Thụy vừa động thủ, các đệ tử vây xem bốn phương tám hướng, nhao nhao sợ ngây người.
Việc này, không ngờ lại nháo đến tình trạng động thủ giết người.
Ngưu Nhị vừa đánh Uông Thiên Thụy xong, đối mặt với khí tức áp chế Tạo Hóa Thần Nhân của Uông Thiên Thụy cũng có chút sợ hãi.
Ngưu Nhị có tu vi Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, đối đầu với Đạo cảnh trung hậu kỳ là không có vấn đề.
Nhưng mà đối đầu Tạo Hóa Thần Nhân, dù Uông Thiên Thụy chỉ là sơ kỳ thì cũng không có bất kỳ phần thắng nào, huống chi, Uông Thiên Thụy còn là đệ tử của Ngũ Tiên tông, thực lực tuyệt không phải Tạo Hóa Thần Nhân bình thường có thể so sánh.
Dưới uy áp Tạo Hóa Thần Nhân, Ngưu Nhị đừng nói là có động tác gì, cảm giác tốc độ vận chuyển linh lực trong cơ thể hắn đã chậm gấp mấy lần.
Nhưng Ngưu Nhị vẫn không lui!
Hắn biết, hắn tin tưởng, Diệp Chân sẽ không mặc kệ hắn.
- Không ngờ lại dám đối kháng với đệ tử chấp pháp, thật can đảm!
Diệp Chân đầu tiên là khen ngợi một tiếng, sau đó lại cười lạnh:
- Có điều, chỉ bằng chút lực lượng ấy của ngươi, đủ sao?
Diệp Chân coi thường làm Uông Thiên Thụy càng thêm phẫn nộ.
Hắn đường đường là một Tạo Hóa Thần Nhân, không ngờ lại trước bị gia hỏa Giới Vương cảnh nhục nhã, sau còn bị Diệp Chân một Đạo cảnh xem thường, tuy Diệp Chân không phải Đạo cảnh bình thường.
Uông Thiên Thụy ra tay như điện, chỉ là nhẹ nhàng đánh tới, một vòng xoáy đã như kim nhận cắt về phía Ngưu Nhị, không ngờ lại ý muốn cắt Ngưu Nhị thành thịt nát.
- Tán!
Đang lúc mọi người vô cùng kinh ngạc, Diệp Chân nhẹ nhàng phun ra một chữ.
Uông Thiên Thụy vẫn khinh thường như cũ.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, làm Uông Thiên Thụy vô cùng khiếp sợ là vòng xoáy kim nhận hắn vừa đánh ra ý muốn cắt Ngưu Nhị thành thịt nát lại đột nhiên tiêu tán mà không hề báo trước.
Giữa thiên địa chỉ là đột nhiên nhiều hơn một chùm kim hệ thiên địa nguyên khí vô cùng nồng đậm.
Uông Thiên Thụy trợn tròn mắt.
Hơi giật mình nhìn về phía Diệp Chân.
- Chuyện này không thể nào!
Uông Thiên Thụy khẳng định đã là xảy ra điều gì ngoài ý muốn, lần nữa thôi thúc lực lượng, một vòng xoáy kim nhận càng thêm to lớn đột ngột hiện lên, lần nữa chém về phía Ngưu Nhị.
Lần này, động tác Diệp Chân càng thêm làm người khác khiếp sợ.
Chỉ là búng tay một cái:
- Tán!
Cái vòng xoáy kim nhận to lớn này lập tức tản đi.
Uông Thiên Thụy trợn tròn mắt, lần này, hắn đã chân chính ngẩn người.
Hắn chủ tu lực lượng kim hệ thiên địa pháp tắc, trình độ lực lượng kim hệ thiên địa pháp tắc có thể sánh vai với cường giả Tạo Hóa Thần Nhân trung kỳ.
Làm sao có thể bị Diệp Chân búng một cái đã tiêu tán?
Lần này, đệ tử Ngũ Tiên tông vây xem bốn phương tám hướng cũng triệt để sợ ngây người.
Ánh mắt nhìn Diệp Chân - Thái Thượng Ngũ Tiên tông đã hoàn toàn không giống với lúc trước.
Nhẹ nhàng một tiếng, quát tan biến lực lượng thiên địa pháp tắc mà đệ tử Tạo Hóa Thần Nhân thúc giục, chuyện này cần tu vi cường đại cỡ nào?
Rất nhiều Tạo Hóa Thần Tướng mà bọn họ thấy qua cũng không có bản lãnh này.
Trong chớp mắt, ánh mắt một đám đệ tử Ngũ Tiên tông nhìn về phía Thái thượng Diệp Chân đột nhiên trở nên không giống với lúc trước.
Thái thượng Diệp Chân trong mắt của bọn họ đột nhiên trở nên sâu xa khó hiểu.
- Trói!
Diệp Chân lần nữa quát nhẹ, vô số lam quang hiện lên, hóa thành từng đạo xiềng xích trói chặt Đại chấp sự Kim Ngọc đường Uông Thiên Thụy lại.
Uông Thiên Thụy đương nhiên không nguyện ý bó tay chịu trói, thế nhưng dù sử dụng tất cả vốn liếng, lực lượng Tạo Hóa Thần Nhân cảnh bị hắn thôi thúc đến cực hạn thì vẫn như cũ không cách nào thoát khỏi xiềng xích lam sắc của Diệp Chân, ngược lại càng giãy giụa càng chặt, cả người bị Linh Lung trói bay bổng, cực kỳ quái dị.
Uông Thiên Thụy ngạc nhiên, đệ tử vây xem cũng cũng ngạc nhiên.
Đúng lúc này, âm thanh của Diệp Chân vang lên:
- Ngưu Nhị, trước tiên phạt hình vả miệng, sau đó mới tính đến cái khác!