Chương 3577 Ngọc Giản Thỉnh Tội
Mà Tạo Hóa Thần Nhân chết rồi được phong thần, điểm này chắc có điểm giống U Thần tông Ngũ Tiên tông chúng ta. Sau khi chết được phong thần, lực lượng sẽ tương đối yếu kém, hơn nữa trình độ sức mạnh nhất định sẽ xuất ra từ Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục kia.
- Có điểm giống Thượng Cổ Long Vương Ấn Tỷ ngươi từng chiếm được, phong Thần vị, có thể nhận được sức mạnh Thần vị nhất định nào đó.
- Điểm khác với Thượng Cổ Bắc Hải Long Vương ấn tỉ của ngươi là sức mạnh chiếm được phong hào Thần vị sẽ tương ứng với Thần vị thậm chí bị Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục khống chế.......
Sau khi nghe giải thích xong, Đại sư huynh Phù Tô nhìn Diệp Chân nói:
- Mấy ngày nay, chúng ta đã thảo luận qua chuyện này nhiều lần, đây chính là kết quả chúng ta thảo luận ra.
- Không tệ, mấy vị sư huynh phân tích rất đúng chỗ, rất toàn diện.
Không thể không nói, nội dung Phù Tô nói tới rất chi tiết, còn là hai kết quả đúc kết rất lớn.
Thứ nhất là điểm sau khi chết phong thần, nhất định sẽ bị Tạo Hóa Thần Đình hoặc Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục hoặc Tạo Hóa Thần Đình chi chủ khống chế ở trình độ nhất định.
Thứ hai là cấp bậc Thần vị với quyền hạn phong thần, có quan hệ rất lớn với lập trường của người phong thần.
Ví dụ đơn giản, nếu từ Thánh tế Tổ Thần điện chủ trì phong thần, như vậy Tạo Hóa Thần Nhân Ma Thần được phong Thần vị chắc chắn khá thấp hoặc không có thực quyền các loại.
Nhưng, hai đúc kết này cũng không phải điểm quan trọng nhất mấy vị sư huynh tiết lộ ra.
Tin tức quan trọng nhất mấy vị sư huynh tiết lộ ra chính là nguồn gốc những tin tức này.
Phải biết, Đạo Tổ Bổ Thiên với tuyên bố chuyện Tạo Hóa Phong Thần chưa được mấy ngày, mà Diệp Chân dựa theo kinh nghiệm bản thân, tiếp xúc với các võ giả đứng đầu thế lực các phương cũng nắm giữ hệ thống tình báo tương đối rộng.
Dưới tình huống bình thường, năm vị sư huynh sẽ từ tìm hiểu tình hình nơi Diệp Chân với thảo luận với hắn.
Nhưng trên thực tế, năm người Phù Tô căn bản không có suy nghĩ thương lượng với hắn, càng không có hỏi thăm từ Diệp Chân bất cứ tình báo với chi tiết nào, tất cả những điều bọn hắn nói tới như sớm đã có kết luận, giống như bọn hắn đã sớm biết.
Từ sau khi Đạo Tổ Bổ Thiên, mấy ngày gần đây, Diệp Chân bắt đầu nghi ngờ.
Bởi vì sau khi Đạo Tổ Bổ Thiên với tuyên bố tạo hóa phong thần, biểu hiện của năm người Phù Tô thực sự quá bình tĩnh.
Theo phản ứng bình thường, theo kinh nghiệm Diệp Chân, nên hỏi hắn chi tiết, sau đó lại làm ra phán đoán để kịp thời ứng đối.
Nhưng cho đến bây giờ, bọn hắn căn bản không có chủ động hỏi thăm qua Diệp Chân, còn trực tiếp đưa ra kết luận, còn là kết luận khẳng định chắn chắc.
Dựa trên những điểm này, Diệp Chân cảm thấy năm vị sư huynh có thể biết chút gì, thậm chí biết một chút nội tình tạo hóa phong thần, khả năng vô cùng lớn.
Phải biết, trước kia vô luận là huyền cơ đạo môn hay sư tôn Lục Ly cũng là tồn tại sánh vai với Thiên Miếu.
- Về phần ai phong thần, chuyện này rất khó nói.
Đại sư huynh Phù Tô tiếp tục mở miệng.
- Theo lời của ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu, người thu được sự tán thành thiên địa ý chí, nhưng do Tạo Hóa Thần Đình bảo lục chủ trì phong thần, nghe rất êm tai, nhìn qua không có điểm bất thường.
- Nhưng, ba vị Đạo Tổ cũng không phải Thánh Nhân đại công vô tư, tất nhiên Tạo Hóa Thần Đình bảo lục xuất từ trong tay bọn hắn, có lẽ sẽ có ích hơn môn hạ đệ tử bọn hắn.
- Ý của sư huynh là đến lúc đó người chủ trì Phong thần, lại là đệ tử Thiên Miếu?
Diệp Chân hỏi.
Nghe vậy, Phù Tô lắc đầu:
- Chuyện này cũng không nhất định, trước kia thời điểm sư tôn ta truyền đạo, từng nói Thiên Đạo năm mươi, nhưng nhân lực có thể vô tận bảy bảy bốn mươi chín số.
- Chỉ thiếu một, cũng không phải tìm không thấy, mà là Thiên Đạo biến ảo vô tận, há có thể nắm được?
- Lòng người còn thay đổi, huống chi Thiên Đạo?
- Cho nên, đệ tử Thiên Miếu chủ trì phong thần, cũng không phải là tuyệt đối, chỉ là khả năng có thể lớn hơn một chút mà thôi. Cuối cùng, ai có thể chủ trì phong thần, còn phải xem ai có thể thu được sự tán thành hoặc quan tâm của thiên địa ý chí.
- Sư huynh, vậy như thế nào mới có thể thu được sự tán thành hoặc quan tâm thiên địa ý chí đây?
Diệp Chân hỏi lần nữa.
Nghe vậy, đại sư huynh Phù Tô nở nụ cười khổ:
- Chuyện này chúng ta cũng không rõ, số vận Thiên Đạo, huyền diệu khó giải thích. Nhưng, nói đi thì nói lại, vô luận như thế nào, cuối cùng không thoát khỏi Thiên Đạo ý chí. Bầu trời này vĩnh viễn là của Hồng Hoang đại lục, vĩnh viễn là Thiên Đạo ý chí của Hồng Hoang đại lục.
Diệp Chân nghe vậy không nói gì.
Đáp án này, đúng quy đúng củ, không thể nói là ngoài ý muốn, cũng không có quá nhiều kinh hỉ, nhưng trong lúc bất chợt hắn đã hiểu một chuyện.
Trên một ít đại sự, Diệp Chân xem năm người Phù Tô như sư huynh tông môn chân chính, nhưng bọn hắn vẫn xem Diệp Chân là tiểu sư đệ tiện nghi nhặt được, có nhiều vấn đề không nói hết không thành thật.
Diệp Chân lại cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao tình huống trước mắt như vậy mới là bình thường.
Nếu một ngày, năm vị sư huynh đối xử tốt với Diệp Chân xuất phát từ trong lòng, mới là không bình thường.
Hắn đã có chút hiểu rõ tình huống, bắt đầu hỏi tới một vấn đề cuối cùng.
- Xin hỏi năm vị sư huynh, các ngươi năm người, có ý nghĩ tranh đoạt vị trí người chủ trì phong thần hay không?
Vấn đề này, xem như Diệp Chân tiến tới một bước thăm dò với hỏi thăm.
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, Phù Tô năm người liếc nhau, nở nụ cười:
- Chúng ta cũng đang suy nghĩ, nhưng Thiên Đạo ý chí huyền diệu khó giải thích, nếu muốn tranh đoạt cũng không biết đi như thế nào, chỉ có thể nói mỗi người dựa vào thiên mệnh, nghe theo mệnh trời.
Mỗi người dựa vào thiên mệnh?
Nghe theo mệnh trời?
Nói thật, câu trả lời này là điều Diệp Chân không muốn nghe nhất, khi hắn đang muốn nói chút gì, đột nhiên có đệ tử vội vàng đưa tới một phần ngọc giản.
Ngọc giản đầu tiên là đưa cho nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên, sau khi Lãnh Thủ Thiên xem xong vỗ bàn giận dữ:
- Tên nghiệp chướng này!
Phù Tô, Lệnh Xiêm, Liên Mặc, Trang Ninh Băng bốn người đều nhìn về phía Lãnh Thủ Thiên, trên nét mặt tràn đầy kinh ngạc.
Nghe âm thanh này chắc Lãnh Thủ Thiên đang mắng đệ tử của hắn.
Nếu không cũng sẽ không mắng hai chữ nghiệt chướng?
Nhưng, đệ tử có thể làm cho nhị sư huynh tức giận mắng ở ngay trước mặt mấy người bọn họ, sẽ là ai chứ?
Lại làm ra chuyện gì?