Chương 3578 Phát Rồ
Diệp Chân cũng có nghi vấn như thế, có chút không hiểu.
Nhưng khi nhìn thấy Lãnh Thủ Thiên vô cùng tức giận, đưa ngọc giản cho Phù Tô, Diệp Chân lại đột nhiên phản ứng lại ở giữa, chắc bên phía Ngưu Nhị có tin tức.
- Đại sư huynh, Lệnh sư đệ, Liên sư đệ, Trang sư muội, các ngươi xem, nghiệt đồ Trình Học Hải này những năm nayquản lý Vạn Vật đường, vậy mà lấy danh dự của ta làm nhiều việc trái với lương tâm như thế.
- Bây giờ, mới phát hiện lương tâm cắn rứt, nên dâng lên ngọc giản thỉnh tội, ta không còn mặt mũi quản, các ngươi xử trí như thế nào, ta không có bất kỳ cái gì ý kiến!
Gương mặt của Nhị sư huynh Lãnh Thủ Thiên tràn đầy lửa giận.
Theo ngọc giản truyền tới từ trong tay mấy vị sư huynh, sắc mặt những người khác cũng có chút thay đổi.
Nhưng sắc mặt âm trầm nhất, lại là Lục sư huynh Liên Mặc, hắn hình như đã nghĩ tới điều gì.
Đường chủ Vạn Vật đường Trình Hải Học dâng lên ngọc giản thỉnh tội truyền đến trong tay Diệp Chân, trong lòng của hắn cười lạnh một tiếng:
- Tiểu tử này, ngược lại đủ thông minh, đủ thông minh!
Cùng lúc đó, đệ tử thân truyền lần nữa thông truyền vào Tiểu trúc Tiên tông:
- Đại chấp sự Hình đường Ngưu Nhị khẩn cấp xin gặp các vị Thái Thượng, có chuyện vô cùng quan trọng bẩm báo!
Mặc dù nói Ngưu Nhị có thân phận là đệ tử thân truyền của Thái Thượng Diệp Chân, nhưng trước đó vẫn không có tư cách tiến vào tiểu trúc Tiên Tông.
Kỳ thực toàn bộ trong ngoài Ngũ Tiên Tông, đối với vị Thái Thượng bất ngờ xuất hiện như hắn đều không quá tôn trọng.
Nhưng, hôm nay sau khi truyền ra sự tích Thái Thượng Hình đường Diệp Chân tiện tay bắt sống Đại chấp sự Kim Ngọc Đường Uông Thiên Thụy, lại lấy quy luật tông môn chém giết truyền ra, tên tuổi của Diệp Chân ở Ngũ tiên tông giống như chuông sớm trống chiều, vang vọng trong tông môn.
Tất cả đệ tử trong ngoài Ngũ Tiên Tông bỗng rõ hiểu, Thái Thượng Hình đường cũng là Thái Thượng, là Thái Thượng chân chính.
Cũng dẫn đến, tên tuổi của đệ tử thân truyền Thái Thượng Hình đường Ngưu Nhị cũng được hưởng đãi ngộ vốn có.
Khi hắn tiến vào tiểu trúc Tiên Tông, hành lễ tôn tính chào chư vị Thái Thượng, sau đó hai tay dâng lên hai khay ngọc.
- Bẩm chư vị Thái Thượng, đệ tử nhận được thượng cáo của rất nhiều đệ tử tông môn, cho nên nhận lệnh sư tôn, điều tra tài nguyên Kim Ngọc Đường. Nhưng đệ tử tra ra, lại phát hiện tài nguyên của Kim Ngọc Đường thật sự quá mức kinh người, nội tình có thể nói là vang động trời cao. Đệ tử không dám quyết định, càng không có gan xử trí, tới để xin chỉ thị mấy vị Thái Thượng.
Ngưu Nhị nói.
Năm người Phù Tô, Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm, Liên Mặc, Trang Ninh Băng liếc nhau, trong đôi mắt đều phát hiện vẻ ngoài ý muốn.
Mấy người bọn hắn cũng là hồ ly già thành tinh, trong chớp mắt đã hiểu, thì ra vừa rồi Diệp Chân buông tha Trường Tôn Hàn là giả, sát chiêu ở phía sau là ở đây, trong lòng từng người đều dâng lên suy nghĩ khác nhau.
Khuôn mặt của Lục sư huynh Liên Mặc đen lại, ánh mắt ác ý nhìn chằm chằm Diệp Chân.
Diệp Chân đang gây sự, đang muốn đoạt quyền của hắn, hay vẫn luôn muốn giải quyết môn hạ của hắn, chuyện này khiến Liên Mặc vô cùng khó chịu.
Sau khi dùng thần hồn trao đổi ngắn ngủi, Bát sư tỷ Trang Ninh Băng mở miệng trước:
- Ngưu Nhị, nếu là ngươi điều tra ra, vậy ngươi nói một chút, bên trong Kim Ngọc Đường đến cùng xảy ra đại sự cỡ nào, để chúng ta xem, có đạt đến trình độ kinh thiên hay không?
Cái gọi là nước quá trong ắt không có cá, đạo lý này, năm vị Thái Thượng vẫn hiểu, đối với một chút hành vi Kim Ngọc Đường vẫn có nghe thấy, nhưng vẫn không hỏi đến, vì loại chuyện này, vô luận là mỗi đế quốc hay tông môn đều chưa bị ngăn cản.
Nói một cách khác, đối với một ít hành vi, năm vị Thái Thượng vẫn ngầm thừa nhận ở một mức độ nào đó.
Lúc này, Trang Ninh Băng nói như vậy liền đại biểu thái độ của năm vị Thái Thượng đối với chuyện Kim Ngọc Đường, bọn hắn biết một chút, không sai biệt lắm là được rồi, đừng chết cắn không thả.
Lời này thật ra xét ở phương diện nào đó là đang nói với Diệp Chân.
Hiện tại, Diệp Chân lại cười không nói, tùy ý cho Ngưu Nhị phát huy.
- Bẩm chư vị Thái Thượng, số lượng bên trong quá lớn, đệ tử không dám nói lung tung, nhưng, tài nguyên cụ thể, đệ tử đã tính toán sắp xếp rõ ràng, mời chư vị Thái Thượng xem qua là có thể hiểu.
Ngưu Nhị đầu tiên là dâng lên cái khay trong tay trái:
- Chư vị Thái Thượng, bên trong hai mươi khối ngọc giản này là chi tiết rõ ràng cùng với sổ sách ghi chép tài nguyên trong một trăm năm mươi năm qua của Kim Ngọc Đường.
Ngưu Nhị nói như vậy, năm người Phù Tô tự nhiên cũng nhìn một chút phần ngọc giản ghi chép lại tài nguyên, bọn hắn có thần niệm cường đại, hơi đảo qua một chút, tài nguyên được ghi không sai biệt lắm, nhưng lại có đủ loại đủ kiểu số lượng xuất nhập, căn bản nhìn không ra vấn đề.
- Như thế nào, phần ghi chép này có vấn đề sao? Ta nhìn không có vấn đề mà?
Tam sư huynh Lệnh Xiêm đang tỏ thái độ không hài lòng với hành động đuổi tận cùng của Diệp Chân.
Mấy người khác cũng không có nhìn ra điều gì khác, nhưng ánh mắt của bọn hắn rơi vào một cái khác khay trong tay Ngưu Nhị, nghĩ đến chắc ẩn khúc nằm ở bên đây.
- Mấy vị Thái Thượng, trong này bốn khối ngọc giản ghi chép, chính là số lượng tài nguyên đệ tử Hình đường xét duyệt sau đó cộng lại rõ ràng chi tiết, mấy vị Thái Thượng so sánh xem xét, sẽ hiểu!
Ngưu Nhị lại một lần nữa dâng lên ngọc giản, trước tiên do Đại sư huynh Phù Tô quan sát.
Sau khi hắn cầm lên ngọc giản trong nháy mắt, lông mày của Đại sư huynh Phù Tô liền xoay mình nhíu một cái, tiếp theo nhíu càng ngày càng gấp, cuối cùng, kinh hô lên:
- Cái này....... Cái này sao có thể?
Sau khi thất kinh, Phù Tô lại quên truyền ngọc giản trong tay cho những người khác, cho nên Lãnh Thủ Thiên, Lệnh Xiêm đều có chút nóng nảy.
- Đại sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trang Ninh Băng nóng nảy đoạt lấy ngọc giản, thần niệm chìm vào trong nháy mắt, sau đó, nàng nghiến mạnh hàm răng trắng, sát khí quanh thân tỏa ra bốn phía, ánh mắt vô cùng doạ người nhìn về phía Ngưu Nhị.
- Những điều ghi trong này đều là thật?
- Bẩm Thái Thượng, vô cùng chính xác, mỗi một bút ghi chép số lượng tài nguyên đều có Kim Ngọc Đường bọn hắn làm chứng, đệ tử tuyệt đối không làm giả nửa con số!
Phanh!
Dưới sự phẫn nộ, Trang Ninh Băng một chưởng vỗ nát bàn đá ngọc trước mặt, tiếp theo ném ngọc giản trong tay cho Liên Mặc.
- Liên sư huynh, sư đồ các ngươi những năm này, quả thật là phong sinh thủy khởi, chẳng thể trách tu vi từng đệ tử của ngươi tiến triển cực nhanh, tăng lên nhanh chóng thì ra nguyên nhân ở đây!