Chương 3597 Chưa Từng Uất Ức Như Thế Này
Hai bên cũng vì vậy mà có loại quy tắc ngầm này, từ khi Ma Tộc thành công giáng lâm đến nay đã mười vạn năm, loại quy tắc này vẫn luôn duy trì rất tốt.
Những chuyện này, cũng là những năm này Diệp Chân mới chậm rãi lý giải.
Thật ra thì không chỉ là Hoàng Thất của Ma Hoàng và Đại Chu, cao cao tại thượng như ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu cũng là người chơi cờ.
Mà bọn người Diệp Chân và nhưng quý tộc, tướng lĩnh của Đại Chu, chỉ có thể làm như quân cờ, ở trên bàn cờ này dưới sự khống chế của người chơi cờ, không ngừng chém giết.
Đến bây giờ, Diệp Chân giống như tiểu tốt qua sông, có chút thu hoạch được một chút xíu tự do mà thôi, cách nhảy ra khỏi bàn cờ, còn rất sớm.
Bây giờ, huyết mạch của người chơi cờ lại bỏ mình trên bàn cờ.
Hậu quả kia....
Càng thêm muốn mạng là tại bỏ mình trên địa bàn của Diệp Chân.
Một chút không tốt, Diệp Chân sẽ bị Ma Tộc trả thù không ngừng.
Năm đó, lúc bị vây ở Hồng La tuyệt vực của Thiên Miếu, Thánh Tế Mạc Vũ đã từng nói qua rất nhiều điển cố và cấm kỵ của Hồng Hoang Đại Lục cho Diệp Chân.
Trong đó, có một cấm kỵ chỉ Tạo Hóa Thần Nhân có địa vị đặc biết mới có thể biết, đó chính là trả thù không hạn chế.
Năm đó, bởi vì Thánh Tế Mạc Vũ chấp chưởng qua Tổ Thần Điện nên cũng là người hiểu rõ quy củ cấm kỵ này.
Quy củ cấm kỵ này chính là, một khi đích (dòng chính) huyết, đích mạch, đích truyền chết bởi tay người ngoài thì có thể áp dụng không hạn chế trả thù, ước thúc khác như là lệnh cấm trước đây Tạo Hóa Cảnh không thể ra tham gia chiến tranh thế tục đều vô hiệu!
Mà trước mắt, Hồng Hoang Đại Lục hưởng thụ quy củ cấm kỵ này bảo vệ, cũng chỉ có đích hệ huyết mạch của ba phương Ma Tộc, Đại Chu Hoàng Tộc và Thiên Miếu.
Các tộc và thế lực khác đều muốn hưởng thụ quy củ cấm kỵ bảo vệ này nhưng lại không có tư cách.
Nói cách khác, nếu Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt bỏ mình, như vậy Ma Tộc có thể triển khai không hạn chế trả thù.
Dù hiện tại, quy củ Tạo Hóa Cảnh không được tham chiến đã bị bãi bỏ, nhưng Hồng Hoang Đại Lục vẫn có rất nhiều quy củ ẩn hình.
Ví dụ như đến bây giờ, trong Hồng Hoang Tạo Hóa Cảnh đánh nhau nhiều như vậy, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có cường giả Tạo Hóa Thần Vương cảnh chân chính ra tay, chớ nói chi là Tạo Hóa Thần Quân.
Nguyên nhân rất đơn giản, lực phá hoại của cường giả Tạo Hóa Thần Vương cảnh quá lớn, một khi bọn hắn ra tay toàn lực thì chỉ sợ Hồng Hoang Đại Lục cũng không chịu nổi bọn hắn toàn lực đả kích.
Nhưng bây giờ, Ma Tộc lại có thể bỏ qua quy củ này.
Mời được Thượng Cổ Ma Thần, chính là chứng minh thực tế.
Ma Tộc Thượng Cổ Ma Thần, người có tu vi thấp nhất đều là Thần Tướng đỉnh phong.
Mà mấu chốt nhất là, Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt chết trong chiến khu của Diệp Chân, cái nồi này, quá con mẹ nó đen đi.
Tình hình trước mắt mà nói, cái nồi này, chỉ sợ Diệp Chân không vác nổi.
Cho nên hắn chỉ có thể nghĩ hết tất cả biện pháp vung nồi.
Nhưng, còn không đợi Diệp Chân vung nồi thì một tình báo khác giống như ác mộng đã truyền tới.
Ngưu Nhị cấp báo, đại quân Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt vào một ngày trước khi bị họa, tất cả Ma Tộc còn sót lại đều cho rằng Trấn Hải quân đột kích, nguyên soái Trấn Hải quân Diệp Chân tự mình dẫn đại quân tập kích, gần như mỗi một Ma Tộc may mắn còn sống sót đều nói như vậy.
Tình báo này làm cho tay Diệp Chân chân lạnh buốt.
Lấy tố dưỡng chính trị của Diệp Chân, trong chớp mắt đã thấy rõ oan ức này đã thành sự thật!
Diệp Chân hắn đã không vung được!
Trừ phi có tồn tại cấp độ như ba vị Đạo Tổ đứng ra làm chứng tẩy trắng cho Diệp Chân, nếu không thì chỉ cần tin tức này truyền ra, cho Diệp Chân có phải hung phạm hay không cũng đã không quan trọng.
Quan trọng là Ma Tộc phải giữ mộ mặt, quốc thể, còn có an toàn của đích hệ huyết mạch tương lai cực kỳ trân quý của bọn hắn, sẽ không tiếc bất cứ giá nào!
Cho nên....
- Mẹ nó, ai hố lão tử thì lo mà trốn xuống mười tám tầng Địa Ngục chứ đừng để lão tử tìm được ngươi!
Diệp Chân tức giận ngửa mặt lên trời gào thét!
Đây thật là một lần bị hố thảm nhất của Diệp Chân!
Đối mặt với khó khăn và nguy cơ, lựa chọn của Diệp Chân cho tới bây giờ đều chỉ có một, chính là làm trước nói sau!
Cho nên, Diệp Chân ngay lập tức xuất hiện ở quân doanh của Trấn Hải quân ở Trường Lăng quận thành An Bình huyện, sớm làm chút chuẩn bị, tùy cơ ứng biến.
Nguyên bản, ý nghĩ ban đầu của Diệp Chân là kéo đến chút lực lượng giúp đỡ.
Thế nhưng suy nghĩ tầm vài vòng, Diệp Chân phát hiện, hắn hình như không có ai để nhờ giúp đỡ.
Lúc đầu, người thứ nhất giúp đỡ hẳn là Đại Chu và Tổ Thần Điện.
Nhưng, Diệp Chân phát hiện, đối với chuyện này, thu hoạch được sự ủng hộ của Đại Chu cùng Tổ Thần Điện, trên cơ bản không có chút tác dụng gì.
Đầu tiên, Đại Chu cũng là người bảo vệ quy củ cấm kỵ đó.
Nếu Đại Chu phái cao thủ đến chi viện Diệp Chân, như vậy không phải sẽ đại biểu cho chuyện Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt bỏ mình có dính dáng đến Đại Chu sao?
Nếu là như thế, Ma Tộc sẽ có lý do cực kỳ chính đáng để hạ thủ đối với huyết mạch đích hệ Hoàng Tộc của Đại Chu.
Liền nhìn tình huống trước mắt, chỉ sợ tân quân Cơ Ngao sau khi biết chuyện này, hắn sẽ hận không thể cắt đứt mọi quan hệ với Diệp Chân chứ đâu mà giúp đỡ.
Mặc dù Đại Chu có không ít huyết mạch Hoàng Tộc, nhưng tân quân Cơ Ngao cũng tuyệt đối không nguyện ý con cái của hắn trở thành mục tiêu săn giết của cường giả đỉnh cao Ma Tộc.
Tiếp theo, Tổ Thần Điện sẽ càng không có khả năng, bây giờ Đại Thủ Tế Đông Phương Ti Thần không triệu hồi Diệp Chân về hố hắn đã không tệ, sao lại chi viện cho hắn?
Sau đó, Diệp Chân nghĩ đến mời năm vị thái thượng của Ngũ Tiên Tông, cũng tức là năm vị sư huynh hỗ trợ.
Nếu Ma Tộc thật xuất hiện cường giả Tạo Hóa Thần Vương cản thì trong năm vị sư huynh chỉ cần tùy tiện ra một hai vị là có thể ngăn cản.
Nhưng phiền phức ở chỗ, chính là cho tới bây giờ, năm vị sư huynh cũng sẽ không tuỳ tiện ra tay, để tránh bại lộ chính bọn hắn trước mặt Thiên Miếu.