← Quay lại trang sách

Chương 3598 Cờ Xí Phần Phật

Thế gian này, bất kỳ một cường giả Tạo Hóa Thần Vương cảnh nào cũng sẽ bị Thiên Miếu chú ý.

Càng quan trọng là, cho dù Diệp Chân mời một vị sư huynh nào đó ra tay, ngăn cản Tạo Hóa Thần Vương của Ma Tộc, nhưng nếu dưới không hạn chế trả thù của Ma Tộc, nếu Ma Tộc xuất động càng nhiều Tạo Hóa Thần Vương thì sao?

Diệp Chân cũng không thể mời năm vị sư huynh toàn bộ ra tay được?

Nếu thật như thế, chỉ sợ còn không đợi năm vị sư huynh đánh lui Ma Tộc thì Thiên Miếu sẽ ngay lập tức giáng lâm vây quét.

Năm vị Tạo Hóa Thần Vương tề xuất, khả năng bại lộ là trăm phần trăm.

Suy tư thật lâu, Diệp Chân đành một mình tới đây.

Một kiếp này, chỉ sợ chỉ có thể dựa vào chính Diệp Chân gánh.

- Lập tức rút lui đi.

Sau khi đến An Bình huyện, Diệp Chân gần như không có chút do dự đã hạ đạt quân lệnh rút lui cho Miêu Bích.

- Lúc rút lui, ngươi chia binh thành tốp nhỏ, lấy ngàn người làm đơn vị hành động, thu hồi quân kỳ, trống hào, che giấu hành tung.

Trong mệnh lệnh của Diệp Chân lộ ra sự nặng nề, cho dù Miêu Bích đã có hiểu biết đối với tình thế trước mắt, nhưng vẫn như cũ vô cùng biệt khuất, lần này rút lui là một lần biệt khuất nhất của Trấn Hải quân.

Nhưng trong Trấn Hải quân, quân lệnh của Diệp Chân là chí cao vô thượng, trừ tuân theo ra thì không có bất kỳ lựa chọn nào khác.

Miêu Bích lập tức bắt đầu thi hành mệnh lệnh, Diệp Chân lại bắt đầu hạ đạt quân lệnh mới nhất cho Trường Lăng quận.

Hạ đạt quân lệnh cho Trường Lăng quận thành cũng kém không nhiều, mệnh lệnh Trấn Hải quân đóng giữ Trường Lăng quận thành cũng chia thành tốp nhỏ, phân ra trấn giữ các huyện thành và nông thôn quân trại xung quanh, số lượng trú quân ở mỗi quân doanh không thể cao hơn vạn người.

Mệnh lệnh có chút quỷ dị, nhưng Diệp Chân đây là phòng ngừa chu đáo, tận khả năng giảm bớt tổn thất sau này.

Sau khi đi tới quân doanh An Bình huyện, một ngày trước, trong quân doanh của Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt xảy ra biến cố, Diệp Chân đã hiểu rõ không sai biệt lắm.

Trấn Hải quân không nhúc nhích.

Nhưng trong đại quân của Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt lại đều cho rằng là Trấn Hải quân tập kích.

Ma Hoàng Ngũ Thái Tử Phá Nguyệt mất tích, tám chín phần mười là chết rồi.

Diệp Chân rõ ràng, đây là có người muốn hố chết Diệp Chân hắn.

Nhưng là ai hố, bây giờ Diệp Chân đã không rảnh bận tâm, bây giờ, hắn cân nhắc là Ma Tộc trả thù, sẽ đến từ đâu, sẽ đến như thế nào?

Là sẽ trả thù Trấn Hải quân?

Hay là sẽ trực tiếp đi trả thù Bắc Hải quận thành?

Hoặc là sẽ tìm Diệp Chân?

Nếu lúc trước đối mặt với loại cường địch này, Diệp Chân chỉ cần tùy tiện trốn đi, thậm chí là trốn đi ra ngoài Hồng Hoang, tìm không thấy Diệp Chân thì bọn hắn có thể làm gì?

Nhưng, lần này không được.

Tránh không được!

Một khi Diệp Chân tránh mà không tiếp, chọc giận Ma Tộc, sợ rằng sẽ biến toàn bộ ba quận Bắc Hải thành phế tích tuyệt vực, điểm này, Diệp Chân tin tưởng không nghi ngờ.

Lực phá hoại của Tạo Hóa Thần Nhân, Diệp Chân sớm đã từng gặp qua.

Trước đó, Diệp Chân mang theo mấy chục Tạo Hóa Thần Nhân, một đường nghiền ép đi lên, có thể làm cho gần trăm vạn đại quân của Ma Tộc quỷ khóc sói gào, tử thương thảm trọng.

Mà lần này, Ma Tộc thậm chí là mời được đội hình xa hoa như Thượng Cổ Ma Thần.

Mắt thấy An Bình huyện thành Trấn Hải quân chia thành tốp nhỏ, vứt bỏ đại lượng đồ quân nhu toàn diện rút lui, có Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu xuyên qua hạ, Diệp Chân chỉ tốn thời gian mười mấy hơi thở đã đến Trường Lăng quận thành.

So với An Bình huyện thành có mấy vạn trú quân thì Trường Lăng quận thành với mấy chục vạn trú quân, còn có bách tính Đại Chu ở Trường Lăng quận thành rất phân tán đều là một công trình cực lớn mà tốn thời gian.

Diệp Chân xuất hiện làm cho lòng người của Trường Lăng quận thành thoáng yên ổn, nhưng, Diệp Chân vừa đến Trường Lăng quận thành không đến hai canh giờ đã thu được trinh sát cấp báo.

An Bình huyện thành bị cường giả Ma Tộc không hiểu xuất hiện, trực tiếp san thành bình địa.

Mười một vị Tuần Thiên Thần Liệp, một vị Tuần Tra Thần Tướng được Phong Cửu Mạch ổn định ở xung quanh An Bình huyện thành để báo cáo tin tức mới nhất, nhưng có đến chín người mất liên lạc, bao gồm vị kia Tuần Tra Thần Tướng kia.

Một chút báo động cũng không thu được.

Mà cái này chỉ là bắt đầu tổn thất.

Từng nhóm Trấn Hải quân rút lui khỏi An Bình huyện thành, tổng cộng có bốn chi bộ đội cảnh báo khẩn cấp, nhưng sau khi cảnh báo khẩn cấp thì bốn chi bộ đội ngay lập tức đều bị mất liên lạc.

Đây là tình huống bết bát nhất trong dự liệu của Diệp Chân.

Cường giả Ma Tộc đến báo thù, ra tay không kiêng nể gì cả.

May mà là, trước đó Diệp Chân an bài Trấn Hải quân rút lui khỏi An Bình huyện thành chính làm phương án cùng loại.

Một khi xuất hiện loại tình huống này, tất cả binh sĩ lập tức ẩn xuống mặt đất, thậm chí không tiếc lực lượng, tản ra bốn phương tám hướng.

Cho dù thần niệm của Ma Thần và Tạo Hóa Cảnh Ma Tộc vô cùng cường hoành, nhưng cũng không có nhiều kiên nhẫn như vậy, tìm từng con muỗi trốn dưới mặt đất.

Không sai, Trấn Hải quân tuy mạnh, nhưng ở trước mặt Ma Thần Ma Tộc mạnh mẽ thì không khác gì những con muỗi.

- Đại soái... Cẩn thận phỏng đoán, toàn bộ quân ta và bách tính Trường Lăng quận thành muốn rút lui ra ngoài vạn dặm Trường Lăng quận thành, đồng thời chiến lược phân tán ẩn tàng, nhanh nhất cũng phải tốn... Một ngày!

Hạ Kỳ đạt được tình báo mới nhất, thanh âm khàn giọng, ai cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày bọn hắn sẽ gặp phải một loại biệt khuất như vậy.

Diệp Chân nhẹ ồ một tiếng, ra hiệu hắn đã biết.

Hạ Kỳ nóng nảy:

- Đại soái, thế nhưng, lấy tốc độ của Ma Thần, từ An Bình huyện thành đến Trường Lăng quận thành, chỉ sợ dùng không đến hai canh giờ!

- Ừm? Làm sao?

- Đại soái?

Hạ Kỳ đối với phản ứng của Diệp Chân có một loại không hiểu và kinh ngạc.

Diệp Chân lại bẻ bẻ cổ:

- Rất lâu rồi... Không buông tay chiến một trận!

- Ngươi sẽ có thời gian một ngày!

Lưu lại câu nói này, Diệp Chân đứng chắp tay, đột nhiên thân hóa thành lưu quang bắn về phía phương xa.

Khí tức Thần Nguyên vừa mới đúc thành cũng phóng xuất ra không giữ lại chút nào, trong hư không, như liệt nhật chói mắt, như trăng sáng treo cao, cũng như cờ xí phần phật!