Chương 3640 Tin Tức Khó Tin
Nhưng làm cho Diệp Chân hoang mang là, thời gian đã qua hơn hai mươi năm, nói cho đúng là nửa tháng ở ngoại giới, Diệp Chân lại tiềm tu hơn hai mươi năm trong thời tự không gian của Thận Long Châu, nhưng mà Ma Tộc vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Không chỉ Diệp Chân không phát hiện truy binh và bất luận cái gì hành động trả thù gì của Ma Tộc.
Mà hắn thông qua Nguyệt Đảo đạt được tình báo là, cho tới bây giờ, Ma Thần cung vẫn không khởi xướng bất kỳ hành động lớn nào, chí ít Nguyệt Đảo không có bất kỳ phát hiện nào.
Diệp Chân hỏi thăm một chút chuyện của Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa, làm cho Diệp Chân cực kỳ ngoài ý muốn là, Nguyệt Đảo thân là người tuần tra Ma Thần cung nhưng lại không biết chuyện Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa đã bỏ mình này.
Không chỉ Nguyệt Đảo, toàn bộ trong Ma Thần cung, cũng không có bất kỳ tin tức nào có quan hệ đến Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa, cũng không phải, có một.
Chiến Thần Xà Oa điện cung phụng Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa tạm thời đóng cửa, lý do là Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa bế quan nếm thử đột phá, tạm thời quan bế Chiến Thần Xà Oa điện, tạm thời không liên lạc với bên ngoài để phòng quấy rầy ảnh hưởng đột phá.
Mệnh lệnh này do chính Cung Chủ Ma Thần cung Bát Dư ban bố, đương nhiên không có ai nghi ngờ, nếu không phải Diệp Chân tận lực hỏi thăm Nguyệt Đảo tình báo này, thì thậm chí hắn sẽ không sinh ra bất kỳ một ý nghĩ nào khác.
Dù sao, tồn tại như Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa, theo Nguyệt Đảo, là tồn tại thọ ngang với trời đất, làm sao có thể bỏ mình được?
Đủ loại tình báo tổng hợp xuống, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, hình như Ma Tộc chủ động phong tỏa tin tức Thượng Cổ Ma Thần Xà Oa bỏ mình, hơn nữa cho tới bây giờ vẫn không có bất kỳ hành động trả thù nào, thậm chí có thể nói là từ bỏ trả thù.
Chuyện này làm cho Diệp Chân vạn phần ngạc nhiên.
Dù như thế nào, đây đều là tình huống mà bình thường không thể nào xuất hiện.
Trong lúc này, nhất định xảy ra biến hóa Diệp Chân không biết.
Nhưng Diệp Chân cũng không vội.
Nếu Ma Tộc đã tạm thời từ bỏ hành động trả thù, thì đây chính là cho Diệp Chân được thời gian cực kỳ quý giá.
Mặc dù chỉ trong vòng một tháng rưỡi, nhưng đối với Diệp Chân có được thời tự không gian của Thận Long Châu thì chính là có hơn hai mươi năm thời gian tu luyện.
Hai mươi năm đối với cường giả Tạo Hóa Cảnh bình thường, biên độ đột phá và tăng lên cũng không phải quá lớn, nhưng đối với bản thân đã tích lũy một lượng lớn thiên địa lực lượng pháp tắc như Diệp Chân thì lại là một thời gian tu luyện cực kỳ quý giá.
Lấy lực chứng đạo, thật ra thì nhập môn là khó khăn nhất, vô số thiên tài đều bị kẹt ở cánh cửa nhập môn lấy lực chứng đạo này.
Sau khi đã nhập môn, theo trưởng thành, độ khó của lấy lực chứng đạo sẽ giảm xuống từng bước, chưởng khống lực lượng thiên địa pháp tắc càng nhiều thì sau này độ khó hiệu lệnh chưởng khống thiên địa pháp tắc sẽ càng thấp.
Giống như lấy hạ phạm thượng, tập trung càng nhiều tướng lĩnh và binh sĩ thì càng có thể đảo khách thành chủ, bức thoái vị thành công.
Nếu như có thể, Diệp Chân hi vọng loại thời gian im lặng quỷ dị này càng nhiều một chút, thực lực của hắn sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng ba ngày sau, Diệp Chân lại đột nhiên thu được một tin khẩn đến từ Liễu Phong và Cổ Thiết Kỳ —— hắn bị Đại Chu truy phong!
...
Bắc Hải quận thành, ngay cửa Trấn Quốc Công phủ, Trưởng Sử Trấn Quốc Công phủ Liễu Phong nhìn Thiên Sứ đến bất ngờ, lấy ra thánh chỉ cùng rất nhiều ban thưởng, như đang nằm mộng.
Hắn cứ tưởng nằm mơ, còn là giấc mơ không thể nào tin.
Thánh chỉ truy phong!
Truy phong Trấn Quốc Công Diệp Chân làm Bắc Hải Vương!
Chỉ có người chết mới có thể được truy phong.
Hơn nữa, trong hệ thống tước vị Đại Chu, Vương Tước chia làm ba cấp, theo thứ tự là Thân vương thảo luận chính sự, Thân vương, Vương Tước phổ thông chỉ có một chữ duy nhất.
Giống như Uy Vương Lưu Vô Bệnh trước đây, chính là Vương Tước bình thường.
Trên cơ bản, Vương Tước một chữ bình thường chính là cực hạn của nhân thần, còn Vương tước hai chữ, trong lịch sử Đại Chu, cho tới bây giờ cũng cũng là vì muốn nhớ ơn, ban thưởng vừa cho người chết.
Nói cách khác, triều đình Đại Chu cho rằng Đại soái Diệp Chân vẫn lạc, mới có thể phát ra thánh chỉ truy phong.
Liễu Phong biết hơn một tháng trước Ma tộc trả thù, Cổ Thiết Kỳ, Hạ Kỳ chỉ huy Trấn Hải quân mang theo vô số dân thường Trường Lăng quận rút lui, Đại soái Diệp Chân tự mình yểm hộ.
Tình hình có thể nói là vô cùng nguy hiểm.
Nhưng trên dưới Bắc Hải đều vô cùng tin tưởng Diệp Chân, Bắc Hải quận đã trải qua nhiều chuyện như vậy, mỗi một lần, cũng là Diệp Chân lấy yếu thắng mạnh thậm chí sáng tạo kỳ tích, lần này, cũng không ngoại lệ.
Liễu Phong còn cho rằng có thế lực giả mạo Thiên Sứ, giả truyền thánh chỉ.
Nhưng, người truyền chỉ, Liễu Phong cũng biết, bây giờ là nội giám Đại tổng quản Lạc Ấp Đồng Đức Hải, chính là nội thần trong cung, là vị có quyền thế nhất.
Dưới gầm trời này, người dám giả mạo hắn cũng không có mấy người.
Không chỉ là nội giám Đại tổng quản Đồng Đức Hải tự mình đến truyền chỉ, đi theo thánh chỉ truy phong này, còn có hơn hai mươi vị Lễ bộ quan viên, với mấy trăm vị Lễ bộ đi theo, cầm trong tay đủ loại đủ kiểu lễ khí, còn có ấn tín Vương Tước, trang phục được chế tạo gấp.
Theo cách nói của bọn hắn, bọn hắn sẽ xây mộ cho Bắc Hải Vương Diệp Chân chôn chung với quần áo, Kiến Minh cung!
Tin tức này quá kinh khủng, Liễu Phong đứng ngơ ra gần nửa ngày, mới phản ứng được, mà trong phủ Trấn Quốc Công, đã có chút hỗn loạn, thậm chí truyền đến tiếng khóc.
- Không thể nào, Đồng tổng quản, các ngươi có phải nhầm lẫn hay không, đại soái nhà ta làm sao lại vẫn lạc? Làm sao có thể vẫn lạc?
Liễu Phong vội vàng hỏi.
Đồng Đức Hải đến đây truyền chỉ liếc Liễu Phong một cái, giọng điệu bề trên nói:
- Như thế nào, ngươi cảm thấy bệ hạ sai?
Sắc mặt của Liễu Phong trắng bệch, lập tức ngửi được nồng nặc ác ý từ trong lời nói Đồng Đức Hải, không dám nói tiếp.
Nhưng Đồng Đức Hải cũng vì mang theo nhiệm vụ quan trọng mà đến, mở miệng cũng không dám làm khó.
Nói thật, trước mặt Đại Chu nhiều quý tộc như vậy, Đồng Đức Hải đến gia tộc nào đều được đối đãi như khách quý, chỉ có Trấn Quốc Công phủ, chỉ có trước mặt Diệp Chân, mỗi lần hắn đều phải cụp đuôi, làm cho hắn hết sức khó chịu.
Bây giờ, Diệp Chân này, cuối cùng cũng xong đời, hắn tự nhiên cũng sẽ không cần phải sợ hãi.