← Quay lại trang sách

Chương 3641 Vội Vàng

Nhưng, nhiệm vụ quan trọng hơn, làm gì cũng phải trước tiên sắp xếp mọi chuyện xong xuôi.

- Đông Phương Đại Thủ Tế, Tuần tra ti, bao gồm Bí giám ta tự mình xác định chuyện này, còn có thể là giả sao? Liễu Phong, nhanh chóng tiếp chỉ, mặc dù Bắc Hải vương đã ngã xuống, nhưng hắn hy sinh thân mình vì nước, chuyện hậu sự, tuyệt đối không thể tuỳ tiện vô lễ. Việc xây Minh cung cho Bắc Hải vương cũng không thể qua loa, phải làm nhanh chóng.

Đồng Đức Hải quát lên.

Bây giờ, sắc mặt của Liễu Phong trắng bệch như tờ giấy, cả người như bị sét đánh, nỉ non lắc đầu:

- Đây không thể nào.......

- Chuyện này sao có thể?

Đồng Đức Hải nói quá thật, hơn nữa còn là Đại Thủ Tế Đông Phương Ti Thần tự mình xác định, Đông Phương Ti Thần được gọi là Chân Thần của Đại Chu, loại tình huống này làm cho cả người hắn đều rơi vào một loại trạng thái u mê.

Khi Đồng Đức Hải đọc xong, phong thánh chỉ phong truy này đã rơi xuống trong tay Liễu Phong đang hồn bay phách tán.

Trong lòng Liễu Phong vô cùng bi thương, ôm thánh chỉ, nước mắt chảy dài.

Theo Đồng Đức Hải vung tay lên, một đám Lễ bộ quan viên với Lại viên phụ trách hậu sự cho Diệp Chân, liền nối đuôi nhau tiến vào trong Trấn Quốc Công phủ, muốn bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho hắn, đã sớm chuẩn bị xong các loại cờ trắng bắt đầu treo lên từng cái.

Muốn ổn định lòng dân Bắc Hải, tổ chức tang lễ cho Diệp Chân cần phải nghiêm trang oai hùng là điều không thể thiếu.

Đây là quyết định của triều đình Lạc Ấp.

Theo những lá cờ trắng treo lên, trong Trấn Quốc Công phủ vang lên tiếng khóc thê lương, vô cùng bi thương

Tiếng khóc này càng ngày càng lớn, Đồng Đức Hải lần nữa lấy ra một phong thánh chỉ.

- Bên trên có Hồng Hoang, phía dưới ngự vạn giới, thiên mệnh Thánh Chủ chiếu viết: Bắc Hải Trấn Quốc Công Diệp Chân hi sinh vì nước, vô cùng oanh liệt.......! Nhưng việc ba quận Bắc Hải quan hệ an nguy Đại Chu, không thể một ngày không có người quản lý, nay phong cho Ninh Cao quận công Bắc Hải đô đốc Xa Viễn Tu, tiếp nhận Bắc Hải, Nhạc An, Trường Lăng quận, tạm thời xử lý tất cả sự vụ Trấn Quốc Công phủ.

- Trên dưới Trấn Quốc Công phủ cần phải phối hợp trợ giúp, nếu có người lơ là làm hỏng quốc sự, Bắc Hải đô đốc có thể tiền trảm hậu tấu.......

Liễu Phong vẫn còn đang rơi vào bi thống sau khi nghe phong thánh chỉ nói rằng Diệp Chân đã vẫn lạc, trôi qua rất lâu, hắn vẫn còn mơ mơ màng màng, chưa phản ứng lại.

Nhưng, trong thánh chỉ nhắc đến Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu, lại tiến lên nửa bước, hầu ở sau lưng Đồng Đức Hải, chờ đọc xong sẽ tiếp nhận.

Sau lưng Xa Viễn Tu, năm ngàn thân vệ với hơn ngàn Đại Nhật Tế Tư Tổ Thần điện, yên lặng đứng chờ, mà trên bầu trời, đã có mấy chục tên Thánh tế mơ hồ thả ra khí tức, ẩn ẩn có ý đang muốn uy hiếp.

Trong đó có một tên Thánh tế, tiện tay đánh ra một đạo khí tức thần hồn, rơi vào trên đỉnh đầu Liễu Phong, làm cho ánh mắt Liễu Phong nước mắt chảy dài càng thêm mê mang!

Mấy chục tên Thánh tế phóng ra khí tức mơ hồ muốn uy hiếp, không có uy hiếp đến Liễu Phong, lại kinh động đến Tạo Hóa Cảnh của Ngũ Tiên Tông đang tiềm tu trong Trấn Quốc Công phủ, bao gồm Tạo hóa Thần tướng Thiên Vận tông Lữ Mông cũng giật mình tỉnh giấc từ trong quá trình luyện khí.

Thủ hộ Trấn Quốc Công phủ, thủ hộ Bắc Hải quận, là trách nhiệm của bọn hắn.

Nhiều Thánh tế có cấp bậc Tạo Hóa tới cửa như vậy, làm cho bọn hắn sợ hãi cả kinh, khi đang muốn có hành động, lại phát hiện, những người này là Thánh tế Đại Chu.

Tạo hóa Thần tướng Thiên Vận tông Lữ Mông dùng thần niệm dạo qua một vòng, đột nhiên phát hiện, đây hình như là chuyện trong triều đình Đại Chu, sau đó sợ hãi phát hiện chuyện Thái Thượng Hình đường Diệp Chân vẫn lạc?

Phát hiện này làm cho Lữ Mông giật nảy cả mình.

Một vị Thái Thượng ngã xuống, vô luận như thế nào đây điều là chuyện quan trọng với Ngũ Tiên Tông.

Lữ Mông theo bản năng cảm thấy không thích hợp, nếu Thái Thượng Hình đường vẫn lạc, tông môn làm sao có thể không phản ứng chút nào?

Chuyện này hình như có chút không thích hợp.

Cùng một khắc đó, ở trong hậu trạch, Liêu Phi Bạch đang tiềm tu lần nữa bị giật mình tỉnh giấc.

Tu vi của Liêu Phi Bạch cũng bị vây ở Đạo cảnh đỉnh phong, gần đây đang thử đột phá cấp bậc Tạo Hóa, vẫn luôn đang tiềm tu trong Trấn Quốc Công phủ.

Lúc này, nàng bị nhóm khí tức ở tiền viện kinh động đến, lập tức đi đến tiền viện.

Mới vừa đi đến trước Trấn Quốc Công phủ, nghe được âm thanh quát mắng của Nội giám Đại tổng quản Đồng Đức Hải:

- Liễu Phong, còn không mau mau giao ra tất cả ấn tín Trấn Quốc Công phủ, bàn giao sự vụ, ngươi chẳng lẽ muốn kháng chỉ sao?

- Liễu Phong, bản đô đốc phụng mệnh đến đây tiếp nhận chức vị Trấn Quốc Công, cũng vì thủ vệ ba quận Bắc Hải, không có ý khác, đại quân Ma tộc xâm chiếm sắp đến, không thể kéo dài thời gian, cũng chớ tạo ra sai lầm!

Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu mở miệng từ tốn nói.

Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu, chính là thân tộc, cửu ca hoàng hậu của Cơ Ngao hoàng đế hiện tại.

Sức mạnh hậu cung Đại Chu luôn luôn không thể khinh thường, nhưng sức mạnh hoàng thân quốc thích cũng không kém, Ninh Cao quận công cũng là xuất thân tướng môn, bây giờ có thể nói là một trong những người tân quân Long Ngao tín nhiệm nhất, cho nên mới được phái tới tiếp quản Trấn Quốc Công phủ.

Bị Đồng Đức Hải cùng Xa Viễn Tu liên tiếp quát lên, Liễu Phong nước mắt chảy dài có chút thất hồn lạc phách, theo bản năng lấy ra một cái trữ vật giới chỉ đặc chế.

Trong chiếc nhẫn trữ vật này chứa toàn bộ tất cả ấn tín trong Bắc Hải Trấn Quốc công phủ, còn dùng pháp môn đặc biệt mới có thể mở ra lấy dùng.

Một khi dùng sai phương pháp, trữ vật giới chỉ sẽ lập tức tự hủy.

Bởi vì ấn tín trong này cực kỳ quan trọng, chỉ cần có toàn bộ ấn tín này có thể tùy tâm sở dục điều động tất cả lực lượng với thuế ruộng của Bắc Hải Trấn Quốc Công phủ, bao gồm trấn hải quân với tuần tra ti các loại.

Nhìn thấy chiếc nhẫn này, trong đôi mắt Đồng Đức Hải với Xa Viễn Tu đều lóe lên tia sáng, nhiệm vụ sắp thành công.

- Liễu Phong, nhanh chóng tiếp chỉ, bàn giao ấn tín!

Ninh Cao quận công Xa Viễn Tu lần nữa thúc giục một câu, trong đôi mắt vừa hiện vẻ vội vàng.

Trong ngượng ngùng, ấn tỉ trong giới chỉ trong tay Liễu Phong dâng lên một đạo ánh sáng, lúc này, Liêu Phi Bạch chạy đến.

- Liễu Phong dừng tay!

Liêu Phi Bạch quát như sấm mùa xuân bất ngờ làm cho Liễu Phong giật mình tỉnh giấc, động tác dừng lại trong nháy mắt, âm thanh nổi giận quát cũng đồng thời vang lên.