Chương 3688 Tự Mình Pha Trà
Đương nhiên, chỉ là hứng thú về phương diện sức mạnh, nếu hắn chém giết những Yêu Thần Hổ tộc khác, cũng không có bất kỳ giá trị sức mạnh nào, chính là để cho Tiểu Yêu thôn phệ, cũng không thôn phệ được cái gì, nhưng Bạch Hổ Yêu Đế lại không giống vậy.
Nếu Diệp Chân chém giết được vị Yêu Đế này, cho Tiểu Miêu dùng Huyết Thần Hóa huyết đại pháp luyện hóa máu tươi của hắn, lại cho Tiểu Yêu thôn phệ lực lượng của hắn, thu hoạch đó sẽ không nhỏ.
Trong nháy mắt, quanh thân Diệp Chân tràn ngập chiến ý, sát khí bốn phía.
Bạch Hổ Yêu Đế phát hiện sự thay đổi của hắn, Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính, còn có một đám Yêu Thần Hổ tộc, thần sắc đều trở nên ngạc nhiên.
Bọn hắn không rõ, trong tình huống bị vây kín như vậy, khí tức của Diệp Chân lại còn có thể mạnh như vậy!
- Giật mình à?
Phản ứng của đám Hổ tộc hoàn toàn nằm trong dự đoán của Diệp Chân.
Dưới cái nhìn của hắn, sau khi Bạch Hổ Yêu Đế nghe được mình chém giết Hắc Hổ Vương, phải giận tím mặt, mang theo số lượng lớn Yêu Thần vây công mình.
Diệp Chân đã chuẩn bị sẵn sàng đại chiến, thần niệm đã bao phủ trong không gian Thận Long châu, bốn người Di Liệt tùy thời có thể đi ra, thời tự pháp tắc của hắn cũng có thể thôi động trong tích tắc, tranh thủ được cho mình thế chủ động.
Mặc dù nói mười bốn vị Yêu Tộc Yêu Thần chênh lệch rất lớn so với Ma Thần Ma tộc mà Diệp Chân từng đại chiến, nhưng lại tuyệt đối không thể coi thường.
Thiên phú thần thông của Yêu Thần Yêu Tộc lại rất quỷ dị.
Giống như thiên phú thần thông Phá Hư của Tiểu Miêu bây giờ, cho dù không có đột phá đến Đạo cảnh, nhưng của thiên phú thần thông này còn mạnh hơn so với Tạo Hóa Thần nhân bình thường thi triển ra chiêu thức xuyên qua không gian.
Không cẩn thận, bị ngã trong thiên phú thần thông của một vị Yêu Thần nào đó vậy coi như thảm rồi.
Phản ứng của Bạch Hổ hoàn toàn theo kịch bản.
Diệp Chân cũng đã sẵn sàng chuẩn bị đại chiến, thậm chí đã có chuẩn bị tâm lý chém giết Yêu Đế.
Tiếp theo, Bạch Hổ Yêu Đế nhìn một chút vết máu trên mặt đất, lại nhìn một chút sắc mặt của Yêu Thần Hổ tộc khác hiện lên vẻ phẫn nộ, ánh mắt khẽ dạo qua một vòng trên thân Diệp Chân, cuối cùng, ánh mắt rơi vào trên người Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính.
Sau đó, Đồ Chính cười khan một tiếng, bước ra từ trong đám người:
- Bắc Hải Vương điện hạ, từ khi ly biệt đến giờ, vẫn khỏe chứ?
- Từ khi từ biệt đến giờ, vẫn khỏe chứ?
Diệp Chân bị thái độ Đồ Chính làm cho có chút mơ hồ, trước mắt nhóm Yêu Thần vây quanh chính mình, đến cùng là kẻ địch hay bằng hữu?
- Khụ khụ!
Đồ Chính ho khan hai tiếng:
- Kỳ thực có chuyện đã làm cho Bắc Hải Vương hiểu lầm! Chúng ta canh giữ ở gần đây, cũng không phải vì vây bắt Bắc Hải Vương ngươi, mà vì nghênh đón ngươi. Đương nhiên, sợ tình báo sai, vì ứng đối xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mới mang theo nhiều người như vậy.
Đồ Chính nói.
Nghênh đón ta?
Đối với lời giải thích này, Diệp Chân tự nhiên cực kỳ không tin, đánh chết hắn cũng không tin.
Mười bốn Tạo Hóa Cảnh thêm hai vị thần tướng, còn có Bạch Hổ Yêu Đế có thân phận tôn quý nhất trong Hổ tộc, vì nghênh đón Diệp Chân hắn!
Quan hệ bọn hắn có tốt như vậy sao?
- Chỉ là không nghĩ tới Bắc Hải vương ngươi ra tay lạnh lùng như vậy, thần tốc vô song, sau khi chúng ta cảm nhận được sức mạnh ba động liền xông lại, không nghĩ tới vẫn không có cứu được Hắc Hổ Vương!
Khi Đồ Chính nói lên câu này, tất cả Yêu Thần Hổ tộc ở chỗ này, trong đôi mắt cũng có vẻ kiêng dè sâu đậm.
Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Chân không tin, Đồ Chính chỉ về hướng Hổ Xích Mi, nói:
- Nếu Bắc Hải Vương không tin, có thể hỏi Xích Mi cô nương, là nàng ấy phát hiện hành tung của ngươi.
Khi đang nói chuyện, Hổ Xích Mi bị cha nàng buông ra cấm chế, vội vàng giải thích:
- Là ta cảm ứng được khí tức Hổ Tiểu Miêu, nhưng ta tìm không thấy các ngươi, muốn cho cha ta tìm giúp Tiểu Miêu, không nghĩ tới bọn hắn đều chạy tới. Ta thật không phải cố ý muốn hại ngươi, Diệp đại ca.......
Hai chữ ‘Hại ngươi’ vừa ra khỏi miệng, Hổ Xích Mi liền lại bị cha nàng cấm chế.
Đồ Chính cười khan:
- Xích Mi cô nương có chút hiểu lầm với hành vi hơi quá của chúng ta, Bắc Hải Vương điện hạ, kỳ thực chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện!
- Nói chuyện?
Tình huống thay đổi quá nhanh, không chỉ làm cho Diệp Chân trở tay không kịp, càng làm cho hơn mười vị Yêu Thần Hổ tộc có tu vi Tạo hóa Thần Nhân cũng ngạc nhiên vạn phần.
Trận thế này không phải nên đánh một phen sống chết sao?
Làm sao lại biến thành ngồi xuống nói chuyện rồi?
Hổ Xích Mi bị cha nàng dùng cấm chế khống chế, cũng biến thành cực kỳ ngạc nhiên, muốn nói chuyện với Hổ Tiểu Miêu đại ca?
Nếu cha nàng sớm nói ra.
Nàng cũng không đến nỗi cảm thấy có lỗi!
- Có một số việc, lão phu cảm thấy cần thương lượng một chút với Bắc Hải Vương, địa điểm có thể từ ngươi tùy tiện chọn. Đương nhiên, Bắc Hải Vương sẽ không cho rằng mấy người chúng ta có thể uy hiếp được ngươi chứ?
Lời của Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính làm cho sắc mặt của các Yêu Thần Hổ tộc đều đã biến đổi.
Chỉ có thần sắc hai người Bạch Hổ Yêu Đế, Xích Hổ Vương không thay đổi, hiển nhiên đã sớm có phán đoán.
Khóe miệng của Diệp Chân lần nữa hiện lên tia ngạc nhiên,
Chẳng lẽ lần này muốn cùng mình nói chuyện, Yêu Tộc thực sự sớm đã lên kế hoạch?
Sau nửa canh giờ, Diệp Chân, Bạch Hổ Yêu Đế, Xích Hổ Vương, Đồ Chính bốn người xuất hiện trong một sơn cốc ở Ngô Sơn bên ngoài Ngô Châu Châu.
Trong sơn cốc, có một hành cung Yêu Tộc mới xây, hoàn cảnh rất lịch sự tao nhã.
- Bắc Hải Vương muốn kiểm tra một chút hay không?
Đồ Chính đưa tay ra hiệu, ý bảo không có mai phục.
Hắn mượn cơ hội trong lúc rơi xuống đất, Tiểu Yêu vô thanh vô tức trốn vào giữa sơn cốc, trong chớp mắt đã tra xét tất cả tình huống bên trong sơn cốc.
- Không cần!
Diệp Chân cười ha ha một tiếng, khua tay nói:
- Có lại như thế nào?
Dẫn đầu bước ra một bước, bước vào tinh xá yên tĩnh trong sơn cốc.
Bạch Hổ Yêu Đế thấy Diệp Chân tự tin như thế có chút ngoài ý muốn, sau đó cùng Xích Hổ Vương, Đồ Chính lần lượt đi vào.
- Cần bố trí xuống tầng tầng kết giới không, để phòng tình báo bị lộ ra ngoài, Bắc Hải Vương điện hạ không có ý kiến chứ?
Đồ Chính lấy ra mấy tầng trận bàn, ra hiệu Diệp Chân kiểm tra.
Hắn phất phất tay, ra hiệu Đồ Chính bày trận.
Sau đó, Đồ Chính tự mình pha trà cho mọi người.