← Quay lại trang sách

Chương 3689 Thiên Tuyển Chi Tử

Không thể không nói, mặc dù lão hồ ly Đồ Chính này xuất thân từ Yêu Tộc, nhưng bản lĩnh pha trà lại hơn gấp trăm ngàn lần so với Diệp Chân.

Như nhặt hoa, sương mù như rồng, hương thơm thoang thoảng.

Vị trà rất ngon, nhưng bảnh lãnh trà đạo của Đồ Chính như pháo hoa, xua tan đi cảnh giác mơ hồ của mọi người.

Uống xong trà, Đồ Chính phẩy tay áo một cái, thu lại đồ uống trà, Bạch Hổ Yêu Đế lại cười ha ha một tiếng, lấy ra một vò rượu lớn đầy bùn, đồng thời Xích Hổ Vương bày xuống từng bát rượu lớn.

- Quân sư vẫn muốn trước lấy trà đạo đãi khách, nhưng chúng ta từ nhỏ đã ưa thích uống chén rượu lớn ăn miếng thịt bự. Hôm nay, khách quý ghé thăm, khối thịt lớn tạm thời không có, nhưng chén rượu lớn lại có.

Rượu như thác nước, ba bát to bằng chậu rửa mặt với bát rượu bình thường được đổ đầy rượu, mùi thoang thoảng bay bốn phía.

Ba cái chén lớn phân biệt đặt trước mặt Diệp Chân, Bạch Hổ Yêu Đế, Xích Hổ Vương, Đồ Chính lại tự chọn bát nhỏ ít rượu.

- Nhiều năm như vậy, trên phương diện uống rượu, lão phu từ đầu đến cuối đều rất kém, Bắc Hải Vương chớ trách.

Bạch Hổ bưng bát rượu to bằng chậu rửa mặt, nhìn Diệp Chân, trong ánh mắt có chút tập trung nhìn Diệp Chân:

- Nếu Bắc Hải Vương không quen, vậy thì đổi chén nhỏ, đương nhiên khách muốn thế nào thì chủ thế đó!

Khóe miệng của Diệp Chân hơi nhếch lên, bưng lên bát rượu nhỏ to bằng chậu rửa mặt trước mặt, ngửi ngửi, tiếp theo giơ chén rượu lên, uống một hơi dài.

Rượu vào cổ họng như đao như lửa.

Giống như một đầu hỏa long, thẳng vào phế tạng Diệp Chân, vừa mới thanh nhã trà khí, bị xông tứ linh bát lạc.

Rượu này không biết là rượu gì, tửu kình cực lớn.

Mùi rượu như rồng phun lửa vào bụng, làm cho hô hấp của Diệp Chân dừng lại, thiếu chút nữa làm cho hắn bỏ cuộc.

Diệp Chân bình tĩnh vận dụng linh lực áp chế một chút, mới uống hết bát rượu này.

Lau đi vết rượu nơi khóe miệng, trong miệng của hắn phun ra hơi thở thoang thoảng kèm theo mùi rượu, phát ra một tiếng ợ hơi thỏa mãn.

- Rượu ngon!

Bạch Hổ Yêu Đế với Xích Hổ Vương ngạc nhiên nhìn nhau, không nghĩ tới Diệp Chân còn có thể tỉnh táo.

Nếu đấu với người khác, nhưng trên phương diện uống rượu, bọn hắn cũng chưa từng sợ ai.

Bạch Hổ với Xích Hổ Vương đồng thời giơ chén rượu lên, uống cạn sạch, phun hơi rượu như thanh kiếm, đồng thời ợ một hơi dài, tiếp đó hai người đều giơ ngón tay cái lên với Diệp Chân.

- Tửu lượng thật cừ!

- Sảng khoái!

Diệp Chân khoát tay áo:

- So với các ngươi, ta vẫn kém một chút, từ đầu đến cuối ta đều phải vận dụng chút linh lực áp chế mùi rượu.

Kỳ thực vừa mới nãy hắn vận dụng linh lực áp chế mùi rượu, Bạch Hổ với Xích Hổ Vương đều mơ hồ cảm ứng được, chỉ là lúc này, hắn quang minh chính đại nói, làm cho bọn hắn cảm nhận được một loại cảm giác quang minh lỗi lạc.

Tục ngữ nói, ăn qua mười bữa cơm, không bằng một bữa rượu!

Đây đại khái chính là sức hấp dẫn của việc uống rượu.

Bạch Hổ Yêu Đế với Xích Hổ Vương còn có Diệp Chân quan hệ ba người vì tiệc rượu hôm nay, đột nhiên lại trở nên thân thiết hơn mấy phần.

Chỉ là Đồ Chính vẫn luôn không có nhắc đến chuyện chính, khiến cho hắn có chút nghĩ không thông.

Mấy vị đứng đầu Hổ tộc này rốt cuộc muốn tìm hắn nói chuyện gì?

Cuối cùng còn mời hắn uống rượu?

- Ta lớn hơn, gọi ngươi là Diệp huynh đệ không có vấn đề, kêu Bắc Hải Vương Bắc Hải Vương kêu, thật xa lạ!

Trong miệng Bạch Hổ phun ra mùi rượu, nhưng ánh mắt vô cùng tỉnh táo.

- Không có vấn đề!

Diệp Chân đồng ý rất vui vẻ.

- Bạch Hổ nhất tộc chúng ta, đều lấy họ Bạch, nếu ngươi không ghét bỏ, cứ gọi ta là Bạch đại ca, Bạch ca đều được.

Đừng nhìn Bạch Hổ Yêu Đế là Tạo hóa Thần tướng, nhưng lúc này uống rượu, kéo làm thân, cũng là một loại bản lãnh.

Uống qua mấy chén rượu lớn, liền xưng huynh gọi đệ với Diệp Chân.

Mặc dù không biết chính giữa này có bao nhiêu thật giả, nhưng mặt ngoài như rất quen thuộc.

Lần nữa giơ bát rượu, bên trong ánh mắt tỉnh táo của Bạch Hổ đã lờ đờ say, nhìn Diệp Chân nói:

- Diệp huynh đệ, không biết ngươi từng nghe nói qua thiên tuyển chi tử không?

- Thiên tuyển chi tử?

Bốn chữ này, thật đúng là làm cho Diệp Chân có chút ngoài ý muốn.

- Đương nhiên, cũng gọi Thiên Đạo chi tử, hay người thiên mệnh, lại có lẽ là thế giới chi tử!

Bạch Hổ Yêu Đế nói bổ sung.

Diệp Chân giật mình, lung lay bát rượu:

- Chuyện này, ta chưa từng nghe ai nói qua. Nhưng ý nghĩ mấy chữ này ta hiểu, chỉ loại người được thiên mệnh chiếu cố, là một gia hỏa có đại khí vận.

Nhấp một ngụm rượu, hắn cảm thán:

- Loại người này rất ít gặp, nhưng nói thật, bọn hắn thật sự là làm chúng ta vô cùng hâm mộ!

- Đúng vậy, kiểu người thiên mệnh này, nếu xuất hiện một người, đều làm chúng ta không ngừng hâm mộ, thậm chí là ghen ghét!

Nói đến đây, âm thanh của Bạch Hổ Yêu Đế đột nhiên trở nên thần bí:

- Diệp huynh đệ, không nói gạt ngươi, quân sư nhà ta trải qua nghiên cứu lâu dài, liền phát hiện một người thiên mệnh, thiên tuyển chi tử (*).

[*Đứa con trời chọn]

Nghe vậy, trong nháy mắt Diệp Chân ngồi thẳng cơ thể, gương mặt hứng thú:

- Là ai?

- Người thiên mệnh này, thiên tuyển chi tử, chúng ta có thể nhất định có thể mở mang kiến thức! Có đôi khi khỏi cần phải nói, đi theo phía sau cái mông của thiên mệnh chi tử không chừng có thể nhặt được chỗ tốt.

Diệp Chân nói.

- Không sai!

Bạch Hổ vỗ tay:

- Diệp huynh đệ nói rất đúng. Nhất là bây giờ đang trong giai đoạn đại thế chi tranh, thiên cơ khó cãi, sát cơ bốn phía, nếu đi sai một bước, có thể chính là thân tử hồn tiêu, thậm chí là cả tộc diệt vong. Nhưng nếu đi theo người được thiên mệnh chiếu cố, cho dù chỉ là đi theo bước chân của hắn, nói không chừng cũng có thể an ổn vượt qua lần đại thế chi tranh này, thậm chí còn thu được chỗ cực tốt.

- Đại Đế nói không sai, nếu có người không biết thiên cơ, không biết tiến lui, đối nghịch với thiên tuyển chi tử, chỉ sợ đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

Xích Hổ Vương nói.

- Giống như là Hắc Hổ Vương!

Bạch Hổ Yêu Đế dùng giọng thâm ý bổ sung một câu.

Diệp Chân bỗng nhiên ngây người, nghe ra được vài phần không thích hợp:

- Đúng, Bạch đại ca, các ngươi phát hiện người được thiên mệnh chiếu cố đến cùng là ai?

Bạch Hổ Yêu Đế với Xích Hổ Vương đồng thời nhìn về phía quân sư Đồ Chính.

Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính nghiêm túc mời rượu Diệp Chân hỏi:

- Điện chủ Hỏa Linh điện Đại Chu, Nguyên soái Trấn hải quân, vốn là Trấn Quốc Công, bây giờ là Bắc Hải Vương đương nhiệm, Thái Thượng Hình đường Ngũ Tiên Tông Diệp Chân chính là thiên tuyển chi tử, người được trời cao chiếu cố mà mấy người lão phu phát hiện ra!

Diệp Chân ngây người tại chỗ!