Chương 3790 Trống Trận Chấn Động Hoàng Cung
Ừm, đem tù binh cổ tộc cùng tù binh yêu tộc mỗi bên một trăm tên, còn có thần nguyên của hai tên tù binh Tạo Hoá Thần Vương cảnh, đều dẫn tới cho ta.
Hà Trường Anh do Thận Long Nguyên Linh A Sửu huyễn hóa thành truyền đạt mệnh lệnh này khiến Lưu công công quỳ sát đất lộ ra vẻ ngạc nhiên.
- Bệ hạ thứ tội, tù nhân bị cầm tù trong tầng thứ hai địa lao cùng tầng thứ ba, nô tài không có quyền hạn cũng không có năng lực thả ra.
- Muốn tiếp xúc bọn họ, chỉ có đại tổng quản hoàng cung mới có thể.
- Mà muốn thả ra cùng thẩm vấn tù binh tầng thứ hai, thì cần lệnh phù cương hạ địa lao của bệ hạ, cùng lệnh phù hoàng cung đại tổng quản tập hợp đến một chỗ, mới có thể thẩm vấn.
- Tù binh trong tầng thứ ba địa lao thì cần thánh chỉ bệ hạ hạ, sau đó lấy trấn quốc Càn Khôn Tỉ mở ra phong cấm, mới có thể thẩm vấn.
Lưu công công nói.
Diệp Chân cùng Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong bóng tối đều ngạc nhiên, quy củ của Đại Chu đối với địa lao này, vậy mà hạn chế nghiêm khắc như vậy.
Đặc biệt là tù nhân nhốt tại tầng thứ hai cùng tầng thứ ba địa lao, muốn thẩm vấn, vậy mà đều có nhiều yêu cầu như vậy.
Thần Vương bị cầm tù, chỉ cần thu vào trong tay, bất luận dùng như thế nào đều chỗ tốt cực lớn, Diệp Chân vốn định thu vào trong tay, nhưng bây giờ chỉ có thể coi như thôi.
- A, trẫm sau đó sẽ ban xuống lệnh phù.
Diệp Chân một câu xem như lấn át chuyện này, theo sau xoay người rời đi, tự có Thận Long Nguyên Linh A Sửu hóa thành Hà Trường Anh phía trước dẫn đường, trong địa lao nội giám lần nữa quỳ đầy đất, tiếng hô cung tiễn bệ hạ như núi.
Rất lâu, sau khi đợi Diệp Chân hoàn toàn biến mất, một đám nội giám mới nhấc mới ngẩng đầu lên, từng người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều có một loại cảm giác không chân thật.
Bệ hạ vô cùng tôn quý, vậy mà lại đích thân tới loại địa phương dơ bẩn này, quả thực khó mà tưởng tượng.
Một ít thái giám cấp thấp càng lệ rơi đầy mặt, bởi vì canh gác loại địa phương này, bọn họ có nằm mơ cũng chẳng ngờ có một ngày lại có thể nhìn thấy thiên nhan!
- Đại nhân, ngươi nói chuyện này có nên báo cáo cho đại tổng quản chuẩn bị hay không?
Tên quản sự thái giám lúc trước hỏi quản lý địa lao Lưu công công.
- Nên!
- Đương nhiên nên thế!
- Hơn nữa, tiệc tối bệ hạ sẽ còn ban lệnh phù xuống, chúng ta nếu là không lên báo, sợ rằng sẽ chọc cho đại tổng quản không vui.
Ngẫm nghĩ thoáng cái, Lưu công công nhìn tên quản sự thái giám này nói:
- Một hồi, ngươi cùng ta đồng thời đi báo cáo đại tổng quản việc này.
Quản sự thái giám mừng rỡ.
Đối với một thái giám mà nói, có thể vì hoàng đế làm việc, đây là vinh hạnh của bọn hắn, cũng là tư lịch của bọn hắn!
Diệp Chân cùng Thận Long Nguyên Linh A Sửu rời ngục tối trong vòng mấy hơi thở, ngay tại chỗ không người nháy mắt hóa thành độn quang tiêu tán.
Đến tận đây, Diệp Chân mới thở dài một hơi, chuyến này coi như thuận lợi, xem như cứu ra nguyên linh Ngư Triêu n bị cầm tù, còn không có bại lộ.
Đương nhiên, khả năng bại lộ sau đó rất lớn.
Nhưng lúc đó Diệp Chân đã rời Hoàng tộc tiểu thế giới, cũng không quan trọng.
- A Nguyên, chuẩn bị tiếp ta ra ngoài.
- Được thiếu chủ, ta đã chuẩn bị kỹ càng, khi ngươi muốn đi ra, trực tiếp thông tri ta.
A Nguyên trả lời rất gọn gàng.
Diệp Chân lần nữa nhìn lướt qua hoàng cung trong Hoàng tộc tiểu thế giới, cuối cùng vẫn đè xuống tham lam trong lòng.
Nếu Diệp Chân lại hóa thành hình dáng Cơ Ngao, tại hoàng cung đi lại một phen, hẳn là sẽ có không ít thu hoạch, thậm chí địa phương khác của tiểu thế giới này, nói không chừng cũng sẽ có không ít thu hoạch.
Nhưng mà, thời gian lưu lại càng dài, tỷ lệ bị phát hiện càng lớn.
Nếu là Cơ Ngao sau đoạt xá phát hiện có kẻ xông vào, lấy tu vi thần thông của Cơ Ngao sau đoạt xá, nếu không tốt, khả năng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên bảo châu cũng không thể mang Diệp Chân rời đi nơi này.
Thần niệm khẽ động, chuẩn bị lần nữa liên hệ A Nguyên.
Đông!
Đông!
Đông!
Tiếng trống trận trầm lắng vô cùng, đột nhiên vang lên tại hoàng cung trong Hoàng tộc tiểu thế giới, chấn động khiến trái tim Diệp Chân cũng đông đông đông cuồng loạn lên.
- Trống trận da rồng!
Diệp Chân trong lòng chấn động mãnh liệt.
Diệp Chân từng dùng qua trống trận da rồng nên trong nháy mắt liền nghe ra, chỉ có trống trận da rồng, mới có thể khiến cường giả như Diệp Chân ngực như nổi trống.
Hơn nữa, còn nhất định phải là cái loại trống trận da rồng cực phẩm nhất, so với da rồng Tạo Hóa Thần Nhân cảnh Long tộc mà Diệp Chân lần trước lấy từ kho quân giới Đại Chu để chế thành trống trận thì mạnh hơn nhiều lắm.
Có thể là dùng da rồng Long tộc Tạo Hóa Thần Tướng cảnh thậm chí là Tạo Hoá Thần Vương cảnh làm thành trống trận.
Trống trận như vậy, cho dù là Đại Chu cũng không có nhiều.
Trong hoàng cung vang lên tiếng trống trận da rồng, cái này vô cùng kỳ lạ, tâm niệm Diệp Chân khẽ động, liền trốn trên không hoàng cung muốn quan sát một hai.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân bị kinh hãi.
Chẳng biết lúc nào, tân quân Cơ Ngao sau bị đoạt xá vậy mà bay đến trên đỉnh Đế miếu - kiến trúc cao nhất trong hoàng cung.
Đứng ngạo nghễ ở nơi đó, trước mặt là trống trận da rồng một mặt to lớn tản ra hung uy xán lạn, hai thanh dùi trống to như thùng nước đang trong tay Cơ Ngao, một cái lại một cái hung ác đánh vào trống trận da rồng.
Mỗi một tiếng trống, tiếng đều như lôi đình, làm khí tức người ta rung động sôi trào.
Tiếng trống truyền ra, toàn bộ hoàng cung Lạc Ấp trong bí cảnh Hoàng tộc tiểu thế giới, tất cả thái giám đầu tiên lộ ra vẻ khiếp sợ, tiếp đó thái giám có phẩm giai dường như nghĩ tới điều gì, nhao nhao thẳng đến Đế miếu.
Chạy vội tới lân cận Đế miếu, những thái giám này liền toàn bộ quỳ đầy đất hướng về phía Cơ Ngao đang nổi trống.
Trong lòng Diệp Chân thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những này thái giám nếu không đến, Diệp Chân chỉ sợ cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.
Bởi vì tiếng trống trận có thể khiến nhịp tim Diệp Chân như nổi trống.
Nếu là Diệp Chân không đi, giữa không trung đột nhiên nhiều thêm một nhịp tim, Cơ Ngao đang trên không Đế miếu muốn không phát hiện cũng khó.