← Quay lại trang sách

Chương 3791 Bí Mật Động Trời?

Hơn nữa, Diệp Chân lúc này cũng cảm ứng được, tu vi Cơ Ngao sau khi bị đoạt xá, cũng không có khoa trương giống như trong dự đoán của bản thân, cũng không phải là Tạo Hoá Thần Quân, mà vẻn vẹn chỉ có tu vi Tạo Hóa Thần Nhân đỉnh phong.

Cũng không phải quá bất hợp lí.

Nhưng mà, Diệp Chân lúc này cũng rõ ràng nguyên do trong này.

Lúc đầu thân thể Cơ Ngao quá yếu, sau khi bị đoạt xá, tu vi nhanh chóng tăng lên tới Tạo Hóa Thần Nhân cảnh đỉnh phong, đã là cực hạn.

Nếu lần nữa cưỡng ép tăng lên, chỉ sợ kết quả chính là thân thể chịu không được sức mạnh mạnh mẽ mà tại chỗ vỡ vụn.

Đương nhiên, loại tình huống này chỉ là tạm thời.

Đông!

Đông!

Tiếng trống trận như sấm rền không ngừng vang lên, mỗi một cái tiếng trống trận đều phảng phất như đập vào trong lòng người, Diệp Chân lại vô cùng nghi hoặc.

Cơ Ngao bị đoạt xá này muốn làm cái gì?

Hoặc là nói, sau khi Đại Đế khai quốc Đại Chu Cơ Bang đoạt xá hậu bối con cháu của mình, đến cùng muốn làm gì?

Ừm, ít nhất xem từ tình hình hiện nay, Diệp Chân cảm giác người đoạt xá Cơ Ngao, chính là Thái tổ khai quốc Đại Chu Cơ Bang.

Nhưng mà hắn đây là muốn làm cái gì?

Đánh trống trận chơi chơi?

Hoài niệm chinh chiến tuế nguyệt năm đó?

Diệp Chân cảm giác, Thái tổ khai quốc Đại Chu Cơ Bang hẳn không có hứng thú cấp thấp như vậy?

Vừa mới đoạt xá, đã ngu dại chạy đến Đế miếu lôi trống trận ra đánh?

Nhưng mà Diệp Chân thực sự không nghĩ ra hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Không nghĩ ra, Diệp Chân cũng chỉ có thể nhìn, nghe.

Diệp Chân cảm giác, việc Cơ Bang sau khi bị đoạt xá liền lôi trống trận da rồng ra, khẳng định có ý nghĩ sâu xa.

Đông!

Đông!

Răng rắc!

Đông!

Đông!

Răng rắc!

Đột nhiên, trong tiếng trống trận trầm muộn, xen lẫn một loại âm thanh đồ vật vỡ vụn, có điểm giống là âm thanh gốm sứ vỡ vụn.

Hơn nữa, không phải âm thanh một khối hai khối gốm sứ vỡ vụn, mà là âm thanh rất nhiều gốm sứ đồng thời vỡ vụn.

Thời khắc Diệp Chân ngạc nhiên, thần niệm thận trọng tìm kiếm phương hướng truyền đến tiếng vỡ vụn răng rắc này.

Dạo qua một vòng, lại không có tìm thấy.

Chỉ là tiếng vỡ vụn răng rắc, lại làm cho Đại Đế khai quốc Cơ Bang lôi trống trận hưng phấn lên, tốc độ đánh xuống hai thanh dùi trống thô to trong tay đột ngột biến nhanh.

Gần như là đồng thời, tiếng vỡ vụn răng rắc kia càng ngày càng dồn dập, gần như sắp theo kịp âm thanh rống trận da rồng.

Lần này, Diệp Chân rốt cuộc tìm được nguồn gốc phương hướng phát ra âm thanh.

Phương hướng nơi phát ra âm thanh, dường như ngay phía sau Đế miếu.

Thần niệm Diệp Chân quăng đi qua chớp mắt, đúng lúc tiếng trống trận lần nữa đông nổ vang, tình hình trước mắt, trực tiếp khiến chấn động trong lòng Diệp Chân càng thêm mãnh liệt, hầu như không dám tin tưởng con mắt của mình.

Trong âm thanh nổ vang của trống trận da rồng, tượng thạch vệ mênh mông không bờ bến đứng sừng sững sau Đế miếu, vậy mà lại động!

Tượng đá vậy mà lại động!

Tiếng tạch tạch dồn dập, chính là từ bề mặt ngoài thân của những tượng đá thạch vệ này truyền đến, mỗi một lần tiếng trống trận vang lên, đều khiến da đá màu đen của những thạch vệ nổ tung vết nứt hoặc lớn hoặc nhỏ.

Dưới tiếng trống dồn dập tập, rất nhiều thạch vệ đã dày đặc vô số vết rạn ngoài thân!

Đông!

Ầm!

Đá vụn bay tán loạn, cánh tay trái của một tòa thạch vệ gần Đế miếu nhất đột nhiên nổ tung, tiếp đó một cánh tay được bao trùm bởi áo giáp kim sắc đột nhiên xuất hiện!

Tướng quân Thạch Vệ đứng ở vị trí đầu, đá vụn bay tán loạn trên cánh tay trái, lộ ra cánh tay màu vàng óng được áo giáp bao trùm.

Lúc này, cánh tay của hắn được áo giáp màu vàng óng bao trùm đang từ từ nhúc nhích, đầu tiên là năm ngón tay mở ra, khối lớn đá vụn trên cánh tay lập tức giống như mũi tên bay lung tung bốn phía, siết chặt nắm tay, rất nhiều mảnh đá thật nhỏ lần nữa bị bắn bay ra, có thể nhìn thấy chi tiết hoa văn được khắc rõ trên mảnh giáp che tay.

Theo cánh tay trái nhúc nhích, trong cơ thể của Thạch Vệ này đột nhiên vang lên tiếng nước chảy xoát xoát như dòng sông bị khô cạn không biết bao nhiêu năm đột nhiên lại có nước chảy, âm thanh ào ạt.

Tiếng nước chảy từ từ nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.

Đầu tiên, Diệp Chân khẽ giật mình, sau đó lại phản ứng lại.

Đây là âm thanh máu chảy!

Tượng đá rrước mắt này là người, là người sống!

Đây là máu trong cơ thể tên Thạch Vệ này bắt đầu chảy lại.

Theo âm thanh máu chảy lại, khí tức tên Thạch Vệ này bắt đầu chậm rãi tăng lên, Thạch Y bao trùm quanh thân cũng nứt ra càng nhiều vết rạn trong tiếng trống trận.

Diệp Chân chấn kinh không cách nào hình dung.

Tượng đá phía sau Đế miếu vậy mà lại là một người sống!

Mặc giáp trụ như vậy nhất định là chiến tướng!

Không cần liên tưởng quá nhiều, trên cơ bản Diệp Chân đã có thể xác định, chiến tướng trong tượng đá này chắc là Khai Quốc Đại Đế Cơ Bang đoạt xá Cơ Ngao.

Lúc này theo Khai Quốc Đại Đế Cơ Bang đoạt xá Cơ Ngao, Cơ Bang bắt đầu dùng pháp môn đặc thù thức tỉnh lại bọn hắn.

Nếu là như vậy, Diệp Chân xoay mình nghĩ tới một khả năng vô cùng khủng bố.

Có âm mưu từ trước!

Khai Quốc Đại Đế Cơ Bang đã sớm dự đoán được đối với lần đoạt xá hôm nay.

Mấy chục vạn năm trước, hắn dự liệu được tình thế hôm nay, hơn nữa còn sớm chuẩn bị sẵn sàng, cũng không phải ý muốn nhất thời.

Vậy sự mưu lược của Khai Quốc Đại Đế Cơ Bang có bao nhiêu kinh khủng?

Điều này khiến Diệp Chân không rét mà run!

Còn có, là kiểu thủ đoạn gì có thể phong cấm một người sống sờ sờ mấy chục vạn năm mà không chết?

Ánh mắt của hắn rơi vào bên ngoài thân tên chiến tướng kia, rơi xuống trên khe nứt trên tượng đá, khẽ chau mày.

Lớp đá bao trùm bên ngoài thân chiến tướng này, ước chừng dày một mét, nhìn bề ngoài dựa trên màu đá chắc là phơi gió phơi nắng dầm mưa tạo thành.

Lúc này, sau khi đóng băng, những vết tích do năm tháng để lại bắt đầu vỡ nát, lộ ra hoa văn cực kỳ phức tạp ở mặt ngoài

Hơn nữa ngay vị trí đứt, màu sắc giao thoa cũng vô cùng phức tạp, không giống như đá tự nhiên, càng giống như kim loại được luyện chế sau khi đúc thành.

Nhưng trong đó có một tầng đá với khí tức rất đặc biệt của Không Minh Linh kim vô cùng trân quý dùng để luyện chế vật phẩm không gian hay pháp trận thuấn di.