← Quay lại trang sách

Chương 3793 Tràng Cảnh Kinh Diễm

Sau khi Thái Tổ khai quốc Đại Chu Cơ Bang nhất thống Hồng Hoang, xây một tòa khai quốc đại điện ở trong nội thànhLạc Ấp, trong đại điện cung phụng tượng thần mấy trăm vị khai quốc công thần. Mà Hoàng Kiếm này là một trong mười tám vị danh tướng thu hoạch được phong hào Khai Quốc Đại Tướng quân của Đại Chu, sau khi chết nhập vào Chiến Hồn điện Tổ Thần điện.

Diệp Chân lúc trước mới vào Tổ Thần điện, còn theo quy củ Tổ Thần điện bái qua anh linh các điện cung phụng. Vị tượng thần chiến hồn khai quốc đại tướng quân Hoàng Kiếm, Diệp Chân cũng đã bái qua. Chỉ là không ngờ, trong nháy mắt Diệp Chân đã gặp được người thật. Đông đông đông tiếng trống trận ẩn chứa nhịp điệu kỳ dị, một bức lại một bức tượng đá không ngừng mở rộng vết nứt trên thân, mở rộng đến cực hạn, sau đó sẽ tróc ra. Một khi tránh phá một bộ phận vỏ đá, lộ ra bộ vị thân thể nào đó, đầu tiên là Trấn Quốc càn khôn tỉ chiếu vào ánh sáng, theo sau là Tiên Thiên Linh Bảo Tổ Thần sơn ở trên bầu trời trong sẽ bắn ra một đạo tia sáng dung nhập vào trong. Trong chớp mắt, lúc trước vẫn còn là thạch vệ như người chết liền sống dậy, lấy một loại tư thái cực kỳ thô bạo xé nát vỏ đá ngoài thân, sau khi khôi phục thư thái, đầu tiên là đại lễ thăm viếng đã Thái Tổ Cơ Bang đứng trên không trung, sau đó lại lấy quân lễ chào qua khai quốc đại tướng quân Hoàng Kiếm.

- Ha ha, lại tỉnh!

Cơ Bang cười lớn, tiện tay ném ra ngoài từng cái Long Bì trống trận, các chiến tướng vừa rồi thức tỉnh nhao nhao cầm lên dùi trống, theo tiết tấu của khai quốc đại tướng quân Hoàng Kiếm, hết sức đánh lên Long Bì trống trận. m thanh của mấy chục trên trăm cái Long Bì trống trận nổ vang rót thành một dòng nước lũ, tựa như dòng nước lũ bẻ gãy nghiền nát mọi thứ, không ngừng chấn động xé rách vỏ đá ngoài thân thạch vệ, trên bầu trời, Tổ Thần sơn không ngừng bắn ra lưu quang, dung nhập, một đội lại một đội thạch vệ sau khi tỉnh dậy đầu tiên là đại lễ thăm viếng Thái Tổ khai quốc Đại Chu Cơ Bang, lại chào khai quốc đại tướng quân Hoàng Kiếm, sau đó mỗi người về vị trí, bày ra quân trận vô cùng sâm nghiêm. Theo lấy quân trận bọn hắn sắp xếp, khí tức của tất cả cũng đang lấy một loại tốc độ không nhanh không chậm tăng lên.

- Thạch vệ không nhìn thấy cuối cùng, không lẽ tất cả đều sẽ bị tỉnh lại?

Nhìn thấy một màn này, Diệp Chân trợn mắt hốc mồm. Không nói trước những chiến tướng cùng chiến sĩ khôi phục tu vi cuối cùng sẽ khôi phục tới trình độ nào, chỉ nhìn tư thế bọn họ đứng, khí thế sâm nghiêm, sát khí ngút trời. Một chi quân đội này so với Trấn Hải quân của Diệp Chân, chỉ mạnh không yếu.

Không!

Phải nói mạnh hơn Trấn Hải quân!

Mạnh không phải một chút nửa điểm!

Bất luận là khí thế hay là sát khí, hoặc là tu vi?

Trong lúc Diệp Chân cảm thán, trong Tổ thần điện Đại Chu Lạc Ấp lại loạn thành một bầy. Nói cho đúng, loạn thành một bầy là Chiến Hồn điện. Không có dấu hiệu nào, từng pho tượng Chiến Thần được cung phụng trong Chiến Hồn điện dần dần sụp đổ thành phế tích. Một màn này dọa Tế Ti phòng thủ hoảng sợ hồn bay lên trời. Phải biết, pho tượng Chiến Thần cung phụng trong Chiến Hồn điện bời vì có cung phụng chiến hồn tương ứng, tuyệt đối sẽ không mục nát. Bây giờ lại sụp đổ, như thế chỉ có một khả năng —— Chiến Hồn trong tượng Chiến Thần được cung phụng đã tiêu tán. Phòng thủ Tế Ti lộn nhào báo cáo, một đường báo đến Điện Chủ Chiến Hồn điện Tất Trạch nơi đó. Sau khi Tất Trạch chấn kinh, cảm giác vẫn không tin!

Điều đó không có khả năng!

Chiến Hồn điện từ khi thành lập đến nay còn chưa có xảy ra qua loại chuyện này. Cho nên Tất Trạch liền quyết định tự mình đi nhìn xem.

Khi Tất Trạch còn lâm vào trạng thái rung động khi nhìn thấy tượng Chiến Thần khai quốc đại tướng quân Hoàng Kiếm sụp đổ, hết phòng thủ Tế Ti này đến phòng thủ Tế Ti khác như điên đến cấp báo Tất Trạch. Lại nát!

Chiến Hồn Điện bọn tựa như là bị pháp bảo khủng bố gì đó nện như điên, không phải từng bước từng bước vỡ nát, mà chính là liên miên liên miên nát. Trong thời gian ngắn liền có ngàn vạn Chiến Hồn phá toái, hóa thành từng đống bụi đất. Điện chủ Chiến Hồn điện Tất Trạch đứng tại chỗ phát mộng, một loại hoảng sợ không cách nào hình dung xuyên qua toàn thân Tất Trạch, trong lúc nhất thời, Tất Trạch cũng không biết ứng đối ra sao, ngay cả báo cáo lên trên đều quên. Toàn bộ Chiến Hồn điện, tiếng kinh hô, tiếng kêu khóc, tiếng kêu to hoảng sợ, hỗn hợp vào trong tiếng những tượng Chiến Hồn vỡ nát trong bụi mù, tựa như là ngày tận thế.....

Đế miếu trong Hoàng tộc Tiểu Thế Giới, từng binh nhân đen nghịt đứng đó tạo thành đại quân tản ra một loại khí thế muốn để cho người ta ngạt thở. Mặc dù bình thường người đếm không hết, nhưng Diệp Chân làm qua thống soái quen thuộc quân đội, thông qua quân trận nhìn lại một chút đã nhìn ra con số đại khái của tướng sĩ. Bốn mươi vạn đại quân!

Thạch vệ tỉnh lại ước chừng gần bốn mươi vạn!

Vì cái gì nói là ‘gần’. Bời vì có một phần nhỏ sau khi vỏ đá ngoài thân thạch vệ bị xé nát, tất cả mọi thứ ở bên trong đều bị chôn vùi. Mỗi một thạch vệ chôn vùi, trong đôi mắt Đại tướng quân Hoàng Kiếm xuất hiện một tia thống khổ bất đắc dĩ. Điều này đại biểu lại thêm một ‘Lão Huynh Đệ’ của họ không thể sống tới giờ. Trên bầu trời, Quân Vương vĩ đại đứng chắp tay, chờ đợi các dũng sĩ tập kết hoàn thành một khắc này!

Chỉ qua một lát, gần bốn mười vạn đại quân đã xếp thành chiến trận sâm nghiêm. Trên bầu trời, Tiên Thiên Linh Bảo Tổ Thần sơn tán đi ánh sáng, cũng đại biểu cho lần thạch vệ phục sinh dừng ở đây. Đương nhiên, toàn bộ hậu phương Đế miếu đã không nhìn thấy thạch vệ. Diệp Chân có chút buồn bực, Khai Quốc Đại Đế Cơ Bang đoạt xá, sau đó lại sống lại một quân đoàn dũng sĩ, đang muốn làm gì?

Một quân đoàn so với Trấn Hải quân còn cường đại hơn, đúng là một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, nhưng cũng không có cách nào hoàn toàn thay đổi tình cảnh gian nan trước mắt của Đại Chu. Đang lúc Diệp Chân cho rằng Khai Quốc Đại Đế Cơ Bang sẽ nói ra vài lời nói hùng hồn sau khi hoàn thành phục sinh quân đoàn. Cơ Bang lại lần nữa nhìn hướng lên bầu trời. Tiện tay ném đi, một dòng lũ ánh sánh màu vàng kim liền phóng lên Tiên Thiên Linh Bảo Tổ Thần Sơn trên không trung. Tổ Thần Sơn bỗng nhiên huyễn hóa ra một cáo mồm rất to, nhanh chóng nuốt vào đoàn ánh sáng này.

- Đám lão bằng hữu của trẫm hẳn đều đã tỉnh lại!