← Quay lại trang sách

Chương 3796 Sẽ Chọc Cho Ra Đại Phiền Toái

Bất quá, Hà Trường Anh cũng rất bội phục Bắc Hải vương Diệp Chân. Người đều nói Bắc Hải vương là quyền thần, hắn cũng tự mình trải qua cảm nhận sự bá đạo của Bắc Hải vương Diệp Chân. Nhưng hôm nay xem ra, Bắc Hải vương Diệp Chân cũng không hết giống như quyền thần. Ngươi nói có quyền thần nào bị Quân Vương bỏ qua một bên tiêu hao hai ba canh giờ còn ngồi ngay ngắn như thường, còn không có bộ phát ra sự khó chịu gì?

Nếu thật là một quyền thần, chỉ sợ sớm đã rời đi!

Đột nhiên, Hà Trường Anh cảm giác, Bắc Hải vương Diệp Chân vẫn còn trung công thể nước, nếu như có cơ hội, hắn vẫn hướng bệ hạ góp lời nhắc nhở một hai. Thật sự là ngồi có hơi lâu, thời điểmHà Trường Anh đang muốn phân phó Nội Thị dâng lên hoa quả ướp lạnh cùng bánh ngọt cho Bắc Hải vương Diệp Chân, trong Đông Lai các đột nhiên truyền đến tiếng xé gió. Hà Trường Anh vội vàng nghênh đón liền thấy tám tên Nội Thị đang khiên kiệu mềm bay đến, ngồi ngay ngắn ở trên, không phải bệ hạ còn là người nào. Hà Trường Anh vội vàng nghênh đón bái phục.

- Bệ hạ, Bắc Hải Vương điện hạ ngươi gọi đến nghị sự còn đang chờ ngươi.

- Bắc Hải vương Diệp Chân?

Vừa đi xuống kiệu mềm, khóe miệng Cơ Ngao cũng chính là Đại Chu khai quốc Thái Tổ Cơ Bang xuất hiện một tia cười lạnh.

- Ngoại Vương trẻ tuổi như vậy, không thấy nhiều nha! Đến cùng là chân hào kiệt, hay là ta Đại Chu không còn anh hùng, để cho nhóc con thành danh?

Cơ Ngao không đầu không đuôi nói một câu khiến cho Hà Trường Anh có chút không rõ ràng cho lắm. Muốn nói chút gì, nhưng ánh mắt hoàng đế Cơ Ngao lại đột nhiên khiến cho bản thân hắn xiết chặt, trong lòng có một loại cảm giác không khỏi hoảng sợ cùng khẩn trương, ngay cả thân thể cũng đột nhiên cong thêm một chút. Cảm ứng một chút, hình như có chút giống với cảm giác trăm năm trước hắn lần đầu tiên đơn độc bái kiến Tiên Đế!

Không đợi Hà Trường Anh phản ứng, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang đã nhanh chân bước vào Đông Lai các. Sau lưng, Hà Trường Anh hiện ra vẻ mặt nghi hoặc. Làm sao ngắn ngủi ba canh giờ không thấy, bệ hạ tựa như đổi thành một người khác vậy?

Khí thế, sắc mặt, thần sắc đều trở nên không giống trước cho lắm. Cả dáng đi, từ phía sau lưng nhìn cũng có vị đạo của một đế vương quân lâm thiên hạ!

- Đến đây, đem tất cả tư liệu về Bắc Hải vương Diệp Chân lấy hết ra cho trẫm!

Thời điểm bước vào Đông Lai các, khai quốc Thái Tổ Cơ Bang đoạt xá Cơ Ngao đột nhiên phân phó một câu khiến cho nội giám đại tổng quản Hà Trường Anh khá ngoài ý muốn, còn là nói ngay trước mặt Diệp Chân. Tư liệu của Bắc Hải vương Diệp Chân, Thánh Thượng không phải đã sớm nhìn quarồi sao?

Hơn nữa còn là lật qua lật lại nhìn mấy chục lượt, tại sao lại còn muốn?

Bất quá, làm một nội giám, đối với mệnh lệnh của hoàng đế, trừ phục tùng vẫn là phục tùng. Không chút do dự, nội giám đại tổng quản Hà Trường Anh liền tiến về bí sơ các, tự mình đi lấy tư liệu củaBắc Hải vương Diệp Chân. Chỉ cần văn thần võ tướng Phẩm Giai đạt tới trình độ nhất định ở Đại Chu, tư liệu sẽ được đưa đến bí sơ các phong tồn, bất kỳ người nào không được tùy ý chọn đọc tài liệu. Vô luận là ai, cho dù là hoàng đế chọn đọc tài liệu, cũng sẽ làm ghi chép. Trong Đông Lai các, Diệp Chân vội vàng đứng lên cung nghênh vị Đại Chu khai quốc Thái Tổ vô thanh vô tức trở về này. Vô luận là khai quốc Thái Tổ Cơ Bang năm đó công tích như thế nào, hùng tài vĩ lược ra sao, hay bây giờ có được thực lực kinh khủng, đều là cường giả đáng giá tôn kính cũng nhất định phải tôn kính!

Chỉ là giờ khắc này, vị khai quốc Thái Tổ này vừa trở về trực tiếp ở ngay trước Diệp Chân mặt đòi muốn đọc tài liệu ghi chép về Diệp Chân, thật có chút trắng trợn. Đây là tuyệt không lo lắng người khác hoài nghi đối với thân phận của hắn. Lại hoặc là, cái này kêu là làm không có sợ hãi!

Người nào dám hoài nghi?

Hoài nghi lại có thể như thế nào?

Bước vào Đông Lai các, Cơ Bang từ trên xuống dưới dò xét Diệp Chân một lượt, lực lượng thần niệm giống như cương châm thấu qua thân thể, không hề cố kỵ quét tới quét lui trong cơ thể ngoài cơ thể Diệp Chân. Nếu như muốn tìm một từ để hình dung, đó chính là phách lối!

Phách lốikhông có sợ hãi!

Cho dù Đại Chu Nguyên Đế Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng không dám trắng trợn dùng thần niệm dò xét một thần tử như thế này. Nói cụ thể một chút, lúc này Cơ Bang đang hành động không có gì khác biệt với việc đem một mỹ nữ hoàn toàn lột sạch ra để tinh tế kiểm tra.

Nói có bao nhiêu quá mức liền có bao nhiêu quá mức!

Đối với cường giả thì cần được tôn kính, thì hẳn là nên tôn kính. Nhưng đối với cách làm gần như vũ nhục như thế này, Diệp Chân không thể nhẫn nhịn. Dù người trước mắt này là khai quốc Thái Đế Cơ Bang có được mấy trăm vị Tạo Hóa Thần Tướng cũng không được. Thần niệm khẽ động, quanh thân Diệp Chân lóe lên ánh sáng màu lam, thần hồn lực lượng trực tiếp bộc phát, ngăn cách Cơ Bang đang dùng thần niệm thăm dò.

- Bệ hạ, ngươi là quân, ta là thần, nhưng ở giữa quân thần cũng có tiết tháo!

Diệp Chân chắp tay, không kiêu ngạo không tự ti, lại hiện ra vẻ tức giận.

Trong đôi mắt Cơ Bang lóe lên tinh quang, đột nhiên cười ha hả, một bên cười, vừa đi về phía ngự bàn ngồi xuống.

- Khí tức trong cơ thể Diệp khanh đủ phức tạp, tu luyện phức tạp như vậy còn có thể lấy tuổi tác hiện nay đạt tới tu vi bây giờ, không chỉ có không dễ, còn thật là hiếm thấy nha!

- Không biết Diệp khanh nhận người nào làm gia sư?

Nghe vậy, Diệp Chân cảm thấy khinh thường với vị Khai Quốc Đại Đế vừa trở về này.

- Bệ hạ, thần tu luyện xem như nhân duyên tế hội, kế thừa cũng rất phức tạp!

- Nếu thần tùy tiện biên một việc, lấy kiến thức của bệ hạ, khẳng định không tin. Cho nên, thần vẫn không nói thì tốt hơn.

Diệp Chân nói xong. Ngoài cửa, nội giám đại tổng quản Hà Trường Anh vừa đi lấy tư liệu trở về trợn mắt hốc mồm. Tiết tấu quân thần giữa hai người hoàn toàn không thích hợp. Trước đó, tiết tấu giữa Thánh Thượng cùng Bắc Hải vương Diệp Chân rất đúng mực, tuy Bắc Hải vương Diệp Chân có phần biết làm người, tuy có cung kính, nhưng Quận Thượng chỉ đang ở vào trạng thái một nửa bình khởi bình tọa(*).

[*Chức vị quyền lực ngang nhau]

Dù sao thì Thánh Thượng cũng đang muốn cầu cạnh Bắc Hải vương Diệp Chân. Có thể vì lý do này, bệ hạ bệ vệ ngồi ở chỗ đó, trong toàn bộ Đông Lai các, khí thế Diệp Chân như ngọn núi chọc trời, không kiêu ngạo không tự ti, nhưng đứng ở nơi đó nói chuyện lễ tiết mười phần, đây mới thực là bộ dáng của quân thần bàn việc. Thánh Thượng không có mềm yếu như trước đó, lúc này trở nên vô cùng cường thế. Mà Bắc Hải vương Diệp Chân nhìn qua không có thay đổi gì, nhưng lúc này lại làm như một thần tử chính thức. Hà Trường Anh giật mình?

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Không nói?

Nhìn Diệp Chân cường ngạnh kiên trì, Cơ Bang nghiền ngẫm cười rộ lên.

- Nếu trẫm hạ chỉ muốn ngươi nói? Ngươi nói hay là không đây? Diệp ái khanh của trẫm, Bắc Hải vương?

- Nếu như bệ hạ bởi vậy mà hạ thánh chỉ, như vậy thần tự nhiên sẽ tuân theo thánh chỉ, nói kế thừa phức tạp của thần đây. Đương nhiên, nếu làm thế ó thể sẽ khiến cho bệ hạ nhận lấy phiền toái rất lớn, nếu như bệ hạ không sợ đại phiền toái này, có thể hạ xuống thánh chỉ!

Diệp Chân chắp tay nói.