Chương 3860 Con Cá Lớn Khi Xưa
Xem ra là lão Phong ngươi tự mình ra tay rồi.
Nhìn Phong Cửu Mạch, Diệp Chân vừa cười vừa nói.
Thần sắc Phong Cửu Mạch lại trở nên kích động lên:
- Đại soái, ngươi đoán thuộc hạ bắt được ai?
Diệp Chân rất ngạc nhiên, Phong Cửu Mạch nói rất phấn khởi, chẳng lẽ thực sự là bắt được cá lớn?
Chỉ là ở vùng Giang Châu này còn có cá lớn sao?
Trong lúc Diệp Chân nghi ngờ, Phong Cửu Mạch đã tránh ra, lộ ra người sau lưng đang bị trói chặt, yếu huyệt quanh thân đều bị cắm thần hồn phù châm phong bế linh lực, các khớp trên người đều bị tháo ra, trên cổ tay, cổ chân, cái cổ đều bị dùng Tỏa Hồn Liên, dụng cụ đặc biệt của Tuần Tra Ti, khóa lại, ngay vị trí đại huyệt Bách Hội trên trán còn bị đâm một cây Tỏa Thần châm.
Không thấy rõ người kia là ai, nhưng trận thế này, làm cho Diệp Chân hít vào một ngụm khí lạnh.
Nói như vậy, một võ giả bị cầm tù như thế, cho dù là Đạo Cảnh, chỉ dùng một loại trong bốn loại thủ đoạn này cũng đã đủ, đặc biệt thì sẽ chọn hai loại là được rồi.
Bây giờ, bốn loại thủ pháp phong cấm đều dùng trên một người, không nói cảm giác bị giày vò kia, Diệp Chân cũng rất tò mò, đến cùng là con cá lớn nào, đáng giá để Tuần Tra Ti xuất ra tất cả thủ đoạn phong bế này?
Dáng vẻ của Cổ Thiết Kỳ như nịnh bợ, nâng lên tóc dài che phủ trước mặt người, đập vào mắt Diệp Chân là đôi mắt trừng lớn tròn xoe, tràn ngập cừu hận, nhưng nhìn kỹ là một gương mặt quen thuộc.
- Tẩy Thiên Cổ?
Diệp Chân ngạc nhiên.
- Đại soái, đây là con cá lớn?
Cổ Thiết Kỳ cuống quýt lên như dâng hiến vật quý.
Phong Cửu Mạch chắp tay hướng về phía Diệp Chân, trước kia, hắn cũng coi như là thuộc hạ của Tẩy Thiên Cổ, bị đày đi đến nơi của Diệp Chân, mới có thành tựu như bây giờ.
- Lúc thuộc hạ dẫn người thanh trừ một quận thành, phát hiện một vài manh mối, cuối cùng tìm hiểu nguồn gốc, tìm được hắn, còn chém giết được mười bảy tên Tuần Tra Thần Tướng, một vị Hư Không Liệp Vương làm việc cho Cơ Nguyên.
Phong Cửu Mạch nói.
- Cá lớn?
Diệp Chân nhìn Tẩy Thiên Cổ bị bắt sống, miệng không thể nói, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác không hiểu.
Cá lớn sao?
Có thể mấy năm trước, thậm chí là mười năm trước, Tẩy Thiên Cổ còn tính là con cá lớn trong mắt của hắn. Về phần bây giờ, người này thật sự không thể tính là cá lớn gì.
Hiện tại, Diệp Chân ngay cả tâm tình muốn tính toán nợ cũ với Tẩy Thiên Cổ cũng không có.
Chính như Vu Trọng Văn lời nói, không có gì đặc biệt cả!
Hiện giờ, đối với Diệp Chân, Tẩy Thiên Cổ đều không xứng với câu nói không có gì hơn cái này.
- Người này liên quan đến sự vụ trong Tuần Tra Ti, vẫn nên áp giải về Lạc Ấp, giao cho bệ hạ với tuần tra ti xử lý.
Diệp Chân không cần suy nghĩ liền đưa ra quyết định xử trí Tẩy Thiên Cổ.
- Ừ, không tệ.
Ba chữ xem như lời khen cổ vũ cho Cổ Thiết Kỳ và Phong Cửu Mạch, rồi hắn quay người chuẩn bị rời đi.
Nhưng đang lúc Diệp Chân chuẩn bị rời đi, Tẩy Thiên Cổ điên cuồng giãy dụa, thậm chí không tiếc dẫn động cấm chế cả người.
Trong chớp mắt, Tẩy Thiên Cổ dẫn động cấm chế toàn thân, cấm chế bộc phát ra, hành hạ hắn giống như một con cá chết, trong chớp mắt đã kéo căng thân thể hắn thẳng ra, trong nháy mắt tiếp theo, lại giống như tôm bị xào chín, thân thể lại co lại đến cực hạn, hiển nhiên là đau đớn đến cực hạn.
Diệp Chân hiểu, đây là Tẩy Thiên Cổ muốn nói gì.
Vốn muốn rời đi, nhưng hắn suy nghĩ, lại có chút dừng lại, cũng không quay đầu lại, ra lệnh:
- Để cho hắn mở miệng.
Sau lưng Diệp Chân vang lên tiếng thở dốc của Tẩy Thiên Cổ giống như dã thú thở gấp kịch liệt.
- Ta có một bí mật rất lớn, tha cho ta một mạng, ta sẽ nói ra, ngươi thả ta rời đi!
Không hổ là người quản lý Tây Tuần Thú Tuần Tra Ti mấy trăm năm, dù cho rơi vào tuyệt cảnh, tư duy vẫn như cũ cực kỳ rõ ràng.
Diệp Chân vốn muốn từ chối, suy nghĩ một chút, cảm thấy Tẩy Thiên Cổ đã từng là Tây Tuần Thú Tuần Tra Ti, nói không chừng thật sự biết bí mật gì thì sao?
Sự sống chết của Tẩy Thiên Cổ đối với Diệp Chân hiện tại đã không còn quan trọng, nhưng nếu có thể biết được một bí mật thì...
- Nói!
Hắn im lặng một chút, nói ra một chữ.
Tẩy Thiên Cổ nhắc lại điều kiện với Diệp Chân, đều là người trong Tuần Tra Ti, tự nhiên vẫn hiểu rõ quy củ.
Nếu thật sự là bí mật, Diệp Chân tự nhiên sẽ thả hắn rời đi. Nếu không phải, dù hắn muốn tìm cách hãm hại Diệp Chân, cũng không có biện pháp gì. Giờ khắc này, hắn không có bất kỳ lựa chọn nào.
- Tân Quân Cơ Ngao khả năng bị người đoạt xác!
Lời Tẩy Thiên Cổ nói làm cho lông mày của Diệp Chân hơi hơi giương lên, không hổ là đầu lĩnh tình báo trong Tuần Tra Ti, vẫn có một tay.
Trên phương diện tình báo, thu thập tình báo, tất cả mọi người có thể làm bảy tám phần, mà có thể từ trong tình báo phổ thông, phân tích ra thứ không giống nhau, đó mới là kẻ mạnh.
Rõ ràng, Tẩy Thiên Cổ rất lợi hại ở phương diện này.
Thấy Diệp Chân không có bất kỳ bộ dáng khiếp sợ nào, cả ngón tay cũng không có rung động, Tẩy Thiên Cổ cảm thấy hơi ngoài ý muốn, lại tuôn ra một tin tức khác.
- Người đoạt xác, có thể là thần hồn của Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang năm đó không chết, ngươi phải tin tưởng ta, ta căn cứ vào.......
Tẩy Thiên Cổ sợ mình nói nội dung quá mức chấn kinh, liền vội vàng giải thích, lại bị một câu nói của Diệp Chân cắt đứt.
- Bên cạnh ta có Thánh tế cảnh giới Tạo Hóa Thần Vương, gọi là Vu Trọng Văn, trưởng sử phủ Thừa Tướng gọi là Vương Mãnh.......
- Ngươi đã sớm biết?
Hai mắt của Tẩy Thiên Cổ lần nữa trừng lớn, gương mặt của hắn tràn ngập sắc thái ngạc nhiên.
- Giết chết tại chỗ, sưu hồn đến khi hồn phi phách tán, rồi mang thi thể về Lạc Ấp.
Nói xong, Diệp Chân liền bước ra doanh trướng.
Trong doanh trướng, vang lên âm thanh Tẩy Thiên Cổ kêu gào như heo bị giết vậy, hồi lâu sau, mới từ từ biến mất!
- Đại soái, đây là kết quả sưu hồn của Tẩy Thiên Cổ, thu được của cải ba cứ điểm, còn có manh mối hai nơi an bài cho hậu nhân Tẩy gia, nhưng manh mối kia lại không phải ở Hồng Hoang đại lục.
Cổ Thiết Kỳ và Phong Cửu Mạch chạy đến hồi báo.
Diệp Chân tùy ý nhìn ngọc giản một chút liền lắc đầu, không có bí mật giá trị nào cả.
Diệp Chân vốn cho rằng Tẩy Thiên Cổ là đại lão tình báo, có thể sẽ cho hắn một chút kinh hỉ, nhưng trên thực tế, không có kinh hỉ, càng không có kinh hãi.
Đương nhiên, có thể dựa vào đủ loại manh mối suy đoán ra Tân Quân Cơ Ngao bị đoạt xá, còn hoài nghi đối tượng đến trên thân Khai Quốc Thái Tổ Cơ Bang, đây thật sự là bản lãnh.
- Của cải ba cứ điểm này, có rảnh rỗi các ngươi đi lấy, phân chia theo quy củ. Về phần manh mối hậu nhân Tẩy gia nếu không ở Hồng Hoang đại lục, thì không cần truy cứu.
Diệp Chân đưa ra sắp xếp cuối cùng.
Cái gọi là làm người nên lưu lại một đường, Tẩy Thiên Cổ đã bị giết chết, hắn khổ tâm an bài cho huyết mạch hậu nhân, Diệp Chân sẽ không truy tìm.