Chương 3897 Khuyết Nguyệt Ngân Nhận
Một khi người lẻn vào này chạy ra khỏi Tam Hòa thành, chỉ cần một chút xíu thời gian, người lẻn vào sẽ đưa tình báo ra ngoài.
Cho nên, ngay khi phát hiện tinh huyết của người lẻn vào chỉ về phía ngoài Tam Hòa thành, Khuyết Nguyệt Thần Vương đã muốn điên.
Nguyệt Hoa độn pháp bị hắn thúc đến cực hạn, trên bầu trời, lúc đầu ban ngày hẳn là biến mất, Thái m tinh, cũng chính là mặt trăng, lại bởi vì Khuyết Nguyệt Thần Vương mơ hồ dẫn ra một lần nữa xuất hiện.
Không cách nào hình dung gió tuyến tinh tế xâu tai mà qua, âm thanh của Vạn Dực Thần Vương đột ngột vang lên:
- Cho ta phương hướng!
Chung quy, vẫn là trời sinh sở trường tốc độ, Vạn Dực Thần Vương càng nhanh một bậc.
Không chút do dự, Khuyết Nguyệt Thần Vương đã cầm trong tay bí pháp thúc giục tinh huyết chỉ dẫn, trực tiếp chiếu đến trong đầu Vạn Dực Thần Vương.
Trong đầu Vạn Dực Thần Vương lập tức có một định vị tinh chuẩn, ngoài mười hai ngàn dặm.
Đối với hắn thì, dưới tình huống không tiếc tiêu hao, trong thời gian nháy mắt mà thôi.
Cánh chim hơi chấn động, toàn bộ không gian hình như cũng dao động mãnh liệt theo cánh của Vạn Dực Thần Vương, trong chốc lát, hắn đã biến mất.
Bên ngoài hai ngàn dặm phía tây nam Tam Hòa thành, Tử Linh Tiên Kiếm xoay mình quay về, ba giọt máu me đầm đìa rơi tí tách.
Trong nháy mắt, Diệp Chân bước ra từ Thận Long Châu, liền chém giết ba vị trinh sát trong đó có Dịch Tá.
Khi xuất phát, Trinh sát Ma Tộc đều hợp thành tổ đội ba người hành động.
Chém giết ba vị Dực Ma Đạo Cảnh, đối với Diệp Chân ở hiện tại chỉ là một khoảng khắc xoay kiếm mà thôi.
Chỉ là khoảnh khắc kiếm quang bay trở về, trong cảm ứng thần niệm của Diệp Chân chợt dâng lên cảm giác lo sợ khó hiểu.
Diệp Chân biết, đây là do lúc trước Ma Tộc dùng bí pháp thôi động khóa chặt khí tức tinh huyết của hắn.
Trong mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, Diệp Chân lắc một tay, hai đạo ngọc giản sớm đã chuẩn bị tốt bay lên tận trời, trực tiếp bay về hướng đại doanh chủ lực Đông Chinh đại quân.
Đồng thời, Diệp Chân ném ra ngoài hơn mười đạo ánh sáng, rồi nhận được sự giúp đỡ của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, lập tức ẩn độn trong hư không.
Thần niệm chìm vào Quỳ Ngưu Tinh Hồn Châu rất lâu chưa dùng, thoáng dẫn động Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên, phóng lên tận trời, bay vào hư không, hóa thành một đoàn mây đen sấm sét sâm nhiên.
Mấy động tác này, Diệp Chân làm cực nhanh.
Thời gian cũng chỉ bằng một nửa thời gian thở ra một cái hô hấp mà thôi.
Nhưng, khoảnh khắc Lôi Quang Tiên vừa rồi bay ra, hư không bốn phương tám hướng khẽ run lên, mười bốn mảnh cánh chim xen vào giữa hư không, bỗng xuất hiện ở xung quanh Diệp Chân, mười bốn mảnh vụn này trực tiếp liên kết với huyết mạch, trong chớp mắt đã phong tỏa toàn bộ hư không.
- Đến thật sự rất nhanh ha!
- Ngươi thật sự rất giảo hoạt, nhưng, hôm nay ngươi tuyệt đối trốn không được!
m thanh của Vạn Dực Thần Vương vang lên.
Cùng một khoảnh khắc, mười bốn mảnh vụn cánh chim như thật kết lại tạo thành cánh chim khổng lồ phong tỏa không gian, bắt đầu co vào nhanh chóng, hàng ngàn hàng vạn quang ảnh cánh chim màu xanh nhô ra từ trong trận, trói về phía Diệp Chân.
Vạn Dực Thần Vương đang muốn bắt sống hắn.
Diệp Chân bị cánh chim vây khốn ở trung tâm, ánh mắt của hắn bất chợt rơi vào trước Tử Linh Tiên Kiếm trôi lơ lửng trước ngực, chợt trở nên bất định.
- Tử Linh, đã rất lâu rồi chưa sóng vai chiến đấu với nhau.
Trong âm thanh lẩm bẩm, Tử Linh Tiên Kiếm phát ra một tiếng vang, chủ động nhảy vào trong tay Diệp Chân.
Cười một tiếng dài, hắn bước ra một bước, Tử Linh Tiên Kiếm chỉ vạch ra một vòng tròn bình thường về phía trước.
Kiếm quang lướt qua, hàng ngàn hàng vạn quang ảnh màu xanh do Vũ Dực Viên trận của Vạn Dực Thần Vương tạo thành, vỡ vụn rồi biến mất.
Vòng tròn do kiếm quang hơi thu lại một chút, biến từ tròn thành gai nhọn.
Ông!
Kiếm quang ẩn chứa Tiên Thiên Canh Kim sát khí vô cùng sắc bén và một lượng lớn Hậu Thiên Canh Kim sát khí, đột ngột như cầu vồng, trực tiếp xuyên qua Vũ Dực Viên trận.
Khoảnh khắc xuyên qua, kiếm quang của Diệp Chân chỉ hơi run động.
Trong hư không liền truyền đến tiếng rên rỉ thống khổ, tiên huyết trực tiếp điên cuồng bắn ra từ trong hư không, hai mảnh cánh chim như thật tróc ra từ Vũ Dực Viên trận trên không, cấp tốc hóa thành đôi cánh chim màu đen khổng lồ.
Cùng một khoảnh khắc, Vạn Dực Thần Vương cũng rơi xuống từ trong hư không, trên mặt tràn đầy thống khổ, tràn ngập tức giận và kinh ngạc!
Một kiếm đã chém đứt một đôi cánh chim của hắn.
Kiếm pháp xảo diệu, kiếm khí rất mãnh liệt!
Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, Tử Linh Tiên Kiếm trong lòng bàn tay đột ngột như cầu vồng xẹt qua chân trời, trực tiếp trảm vào bị Vạn Dực Thần Vương vừa mới bị rơi xuống từ trong hư không.
Sắc mặt Vạn Dực Thần Vương biến đổi.
Một kiếm này, lại làm cho hắn có một loại cảm giác muốn tránh cũng không được.
Một kiếm chém ra như vạch đứt trời đất.
Một khoảnh khắc này, Vạn Dực Thần Vương có loại ảo giác như đối mặt với Tạo Hóa Thần Vương chứ không phải Tạo Hóa Thần Tướng.
Một kiếm này hắn chỉ có thể đón đỡ, tránh cũng không thể tránh, càng không có đường lui.
Chỉ là, vừa rồi Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân biểu hiện ra sự sắc bén rất kinh khủng, bên trong Tiên Thiên Canh Kim kiếm khí còn ẩn chứa Tiên Thiên Canh Kim sát khí đã luyện hóa, làm cho Vạn Dực Thần Vương cực kỳ kiêng kị.
Nếu đỡ một kiếm này, cái giá phả trả rất lớn.
- Lần này, ta nhìn ngươi trốn nơi nào!
Trong hư không, truyền đến tiếng quát giận dữ của Khuyết Nguyệt Thần Vương.
Khuyết Nguyệt Thần Vương đuổi theo chỉ muộn hơn một khắc so với Vạn Dực Thần Vương.
Giữa ban ngày, thái âm chi tinh đột ngột xuất hiện trên bầu trời, ánh trăng bắn ra bốn phía.
Trong nháy mắt tiếp theo, tất cả ánh trăng đều tập trung vào cùng nhau, ngưng tụ thành một lưỡi đao hình trăng lưỡi liềm sáng như bạc!
Khuyết Nguyệt Ngân Nhận!
Đây là sát phạt chi khí bản mệnh của Khuyết Nguyệt Thần Vương, uy năng của nó có thể so với Tiên Thiên Linh Bảo!
Trong hư không lưu lại một chuỗi vết tích như gợn sóng, Khuyết Nguyệt Thần Nhận chém về phía Diệp Chân với một góc độ cực kỳ quỷ dị!
Thấy thế, trong lòng Vạn Dực Thần Vương buông lỏng.
So với hắn, Khuyết Nguyệt Thần Vương rất có bản lĩnh trong việc tấn công.
Hơn nữa, khi Khuyết Nguyệt Ngân Nhận chém xuống, một kiếm này củaDiệp Chân chỉ có thể quay lại phòng thủ.
Nhưng một khoảnh khắc này, cho dù là Vạn Dực Thần Vương hay Khuyết Nguyệt Thần Vương, trong đôi mắt của bọn hắn đều toát lên sự chấn kinh!