Chương 3898 To Gan Nhất Ngu Xuẩn Nhất
Diệp Chân lại không nhìn một Khuyết Nguyệt Trảm của Khuyết Nguyệt Thần Vương, Tử Linh Tiên Kiếm trong tay vẫn như cũ lấy một loại tư thế rực rỡ chém về phía Vạn Dực Thần Vương vừa rồi thụ thương rất chật vật.
Trong lòng Vạn Dực Thần Vương vừa buôn lỏng một chút, vốn cho rằng Diệp Chân có Khuyết Nguyệt Thần Vương cản trở thì hắn có thể thở dài một hơi.
Nhưng vào giờ phút này, trong lúc vội vã không thể không toàn lực ứng đối.
Không để ý vết thương phía sau lưng cuồng phún tiên huyết, mười hai cánh chim còn lại, đột nhiên hướng về phía trước chấn động, trong giây lát, ức vạn linh quang màu xanh đen cùng nhau ngưng tụ thành dòng lũ, đánh về phía kiếm quang đối diện.
Lông mày Khuyết Nguyệt Thần Vương khóa chặt, hắn nghĩ mãi mà không rõ, Diệp Chân dựa vào gì mà dám không để ý Khuyết Nguyệt Trảm này của hắn.
Một Khuyết Nguyệt Trảm này của hắn là mượn thiên địa chi uy mà thành, cho dù là ban ngày thì cũng cực kì sắc bén, cho dù là Tạo Hóa Thần Vương cùng giai đến đón đỡ thì cũng không dám có chút chủ quan.
Thế nhưng người lẻn vào trước mắt này lại lấy đâu ra lực lượng lớn như thế?
Trong lúc suy nghĩ, vẻ mặt của Khuyết Nguyệt Thần Vương đột nhiên chấn động, hắn đột nhiên chú ý tới, tướng mạo của người lẻn vào trước mắt này!
Rất giống!
Rất giống với tướng mạo của chủ soát đại quân Đông Chinh – Diệp Chân mà bọn hắn đã từng được nhìn qua trước đây!
Trên thực tế, trong nháy mắt đầu tiên khi vừa nhìn thấy, Khuyết Nguyệt Thần Vương đã có ý nghĩ như vậy.
Nhưng lại bị mình phủ định.
Không thể nào!
Phiêu Kỵ đại tướng quân của Đại Chu, Chủ soái của Đông Chinh quân sẽ đích thân lẻn vào Tam Hòa thành để điều tra quân tình sao?
Việc này, nói tới đâu thì cũng là một chuyện cười lớn!
Còn là trò cười không ai tin tưởng!
Nhưng hiện tại, hắn lại tận mắt nhìn thấy.
Mặc dù trong lòng cảm thấy rất không thể nào, nhưng cũng chỉ có khả năng này mới có thể giải thích trước đó, sau khi bọn hắn vây khốn người lẻn vào này, Đại Chu đông chinh quân xảy ra đủ loại dị thường.
Hưu hưu hưu, tiếng xé gió vô cùng dày đặc đột ngột từ phía sau vang dội đến, tiếng xé gió dày đặc tổng thể thành tiếng kêu gào vô cùng chói tai.
Tiếng kêu gào chói tai, sáu mươi bốn mũi tên màu đen tản ra khí tức hủy diệt kinh người bắn về phía Khuyết Nguyệt Thần Vương.
Cảm ứng được mũi tên màu đen tán phát khí tức hủy diệt kinh người, lông tơ cả người Khuyết Nguyệt Thần Vương trong nháy mắt đều nổ ra.
Nhất là tám mũi Lạc Nhật Thần Xạ màu đen đi ở trước nhất, tán phát khí tức càng làm cho Khuyết Nguyệt Thần Vương có một cảm giác sợ hết hồn hết vía.
Trong tám mũi tên đó, mỗi một đều có uy năng có thể làm trọng thương hắn, tám mũi tên cùng bắn tới, càng cần hắn toàn lực đối mặt.
Chớ nói chi sau tám mũi tên đó còn có năm mươi sáu mũi tên màu đen.
Mặc dù uy năng của năm mươi sáu mũi tên màu đen này kém tám mũi Lạc Nhật Thần Xạ một mảng lớn, nếu chỉ có hai ba mũi, thậm chí là năm sáu mũi tên thì sẽ không cách nào uy hiếp được Khuyết Nguyệt Thần Vương hắn.
Nhưng năm mươi sáu mũi tên cùng bắn tới, con số này đã vô cùng khủng bố!
Mà còn bắn tới cùng lúc với tám mũi tên ở phía trước có thể uy hiếp đến hắn.
Uy hiếp tính mạng!
Trong chớp mắt, Khuyết Nguyệt Thần Vương có một loại cảm giác mạng sống như treo trên sợi tóc!
Mà cũng ở trong nháy mắt này, Khuyết Nguyệt Thần Vương rốt cục xác định, người lẻn vào trước mắt này chính là chủ soái Đông Chinh quân Diệp Chân, không thể nghi ngờ!
Toàn bộ Đông Chinh quân, chỉ có chủ soái Diệp Chân có được thân vệ là Lạc Nhật Thần Xạ!
Nhưng vào giờ phút này, Khuyết Nguyệt Thần Vương đã tạm thời không rảnh bận tâm điểm này, trước đón lấy này một đợt sát chiêu này lại nói.
Khuyết Nguyệt Ngân Nhận đang chém về phía Diệp Chân đột nhiên cấp tốc xoay chuyển, chuyển ra một vòng Ngân Sắc Đao Võng giống như thực chất, trảm về phía sáu mươi bốn mũi Lạc Nhật Thần Xạ.
Lạc Nhật Thần Xạ do Hoành Thiên Quân, Hứa Tiến và các tiễn úy Tạo Hóa Cảnh bắn ra, dưới Ngân Sắc Đao Võng của Khuyết Nguyệt Thần Vương, nhao nhao bị xoắn nát.
Nhưng, tu vi của hai vị Di Liệt và Đại Khâm đột phá đến Tạo Hóa Thần Tướng cảnh, Lạc Nhật Thần Cung bắn ra tám mũi Lạc Nhật Thần Xạ lại vạch ra trong hư không hai con đường màu đen, trực tiếp đụng nát đao võng dày đặc, giống như Tướng Quân lĩnh quân công kích, oanh bắn về phía Khuyết Nguyệt Thần Vương.
Trong hai mắt của Khuyết Nguyệt Thần Vương đồng thời xuất hiện âm nguyệt, như pháp lý xuất hiện giữa thiên địa, vô số thiên địa pháp tắc Thái m một mạch trong cùng một lúc bị Khuyết Nguyệt Thần Vương toàn lực dẫn động.
Mỗi một đạo thiên địa pháp tắc Thái m một mạch giống như những sợi tơ, trong chớp mắt lại có hàng trăm hàng ngàn đạo dắt qua chỗ sâu nhất của thiên địa đại đạo.
Sâu trong hư không, vang lên một tiếng ông nhẹ.
Vô số sợi tơ thiên địa pháp tắc kết nối với nhau, Thái m tinh lúc đầu biến mất do ban ngày lại đột ngột xuất hiện ở chân trời, tỏa ra ánh trăng chói mắt, chiếu thiên địa thành một mảnh ngân bạch, ánh sáng mặt trời cũng biến thành ảm đạm vô quang.
- Bổ Thiên không đủ, gọi là Thái m, xưng Thiếu!
Thái m tinh cũng tức mặt trăng vừa mới xuất hiện đã đột ngột biến thành từng tràng trăng lưỡi liềm ở trên bầu trời, nhưng ngay khi biến thành trăng lưỡi liềm, túc sát chi khí trong ánh trăng cũng đạt tới cực hạn.
Vào lúc này, Khuyết Nguyệt Ngân Nhận cũng phóng lên tận trời, thái âm trăng lưỡi liềm hợp làm một thể với bầu trời, sau đó một lần nữa từ trên bầu trời chém xuống.
Một đao này chém xuống, bởi vì Khuyết Nguyệt Ngân Nhận và Thái m tinh trăng lưỡi liềm dung hợp, chém xuống giống như chỉnh thể thiên địa, toàn bộ thế giới.
Bọn người Di Liệt, Đại Khâm và hơn ba mươi đạo Lạc Nhật Thần Xa giống như địch với toàn bộ thế giới.
Nhao nhao vỡ vụn, chôn vùi.
Ngay lúc đó, kiếm quang của Diệp Chân thẳng tắp nghênh tiếp, Vạn Dực Thần Vương toàn lực oanh đến ức vạn ánh sáng xanh đen.
Trong lúc vội vàng, Vạn Dực Thần Vương chỉ toàn lực đánh ra một kích, đồng thời chưa hề dùng tới bao nhiêu Thần Thông, nhưng một kích toàn lực của Vạn Thần Vương - Tạo Hóa Thần Vương hậu kỳ cũng rất phi phàm.
Quản ngàn vạn đạo ánh sáng của ngươi, Diệp Chân chỉ là một kiếm hoành không, kiếm sát như hồng, va chạm với dòng lũ màu xanh đen giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, trước Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân, nhao nhao phá diệt.
Nhưng một kích này cũng tranh đến cho Vạn Dực Thần Vương thời gian ứng đối quý giá.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Vạn Dực Thần Vương nhoáng một cái, giữa thiên địa đột ngột phân ra hơn ngàn đạo Dực ảnh, mỗi đạo Dực ảnh đều tay cầm một thanh trường thương sát khí sâm nhiên, từ bốn phương tám hướng chém về phía Diệp Chân.
Đây là tuyệt kỹ thành danh của Vạn Dực Thần Vương, cũng coi là bản mệnh Thần Thông của hắn.
Trong chớp mắt có thể phân hoá ra hàng ngàn hàng vạn cánh ảnh, càng kinh người hơn chính là mỗi một đạo Dực ảnh đều có hai thành thực lực và ít nhất sáu thành tốc độ của hắn.
Một vị có hai thành thực lực của Tạo Hóa Thần Vương, bỏ đi đủ loại nhân tố cũng có được thực lực của Tạo Hóa Thần Nhân.