← Quay lại trang sách

Chương 3948 Cửu Trọng Thiên (1)

Diệp Chân nhẹ gật đầu, nhìn trâm gài tóc trong tay, lại hỏi nói:

- Cứu người là ai? Ngươi dù sao cũng phải nói cho ta chứ?

Nghe vậy, Đồ Chính lần nữa cười khổ:

- Diệp soái, đây là thiên cơ tổ tiên truyền xuống, truyền hết mấy vạn năm, bây giờ mới đến thời cơ thích hợp.

- Cụ thể cứu ra sẽ là ai, lão phu thực sự không biết.

Nhưng hẳn là một vị đại năng của Yêu Tộc, có thể là tàn hồn, cũng có thể là tàn khu, có thể là Bạch Hổ Thần Quân của Hổ tộc không rõ tung tích năm đó, cũng có thể là Cửu Vĩ Thiên Hồ của Hồ tộc ta, cũng có thể là Côn Bằng Yêu Quân, càng có thể là Chu Tước Thần Quân của Yêu Tộc ta.

Đồ Chính một hơi nói mấy tên của các Yêu Tộc Thần Quân biến mất hoặc bỏ mình, lúc này, Diệp Chân mới nhìn Đồ Chính nói:

- Coi như ngươi thành thật.

Nhưng chỉ từ tên trên cũng phán đoán không ra là ai, về phần nam hay nữ cũng không cách nào phán đoán, bởi vì thời đại này, nam nữ đều dùng trâm gài tóc, trên trâm gài tóc bị gãy này cũng không có đặc thù đặc biệt rõ ràng là nam hay nữ.

Chỉ có thể nói, mấy vị Thần Quân này đều có thể.

Nhưng Diệp Chân cảm thấy, khả năng Cửu Vĩ Thiên Hồ của Hồ tộc lớn hơn một chút.

Cửu Vĩ Thiên Hồ giỏi thôi diễn thiên cơ, hơn nữa thiên cơ báo trước cũng từ Hồ tộc mà đến, cho nên xác suất Cửu Vĩ Thiên Hồ của Hồ tộc lớn hơn một chút.

Nhưng cũng có thể là Cửu Vĩ Thiên Hồ lưu lại đường lui cho Yêu Tộc Thần Quân khác.

- Đúng rồi, các ngươi không gấp chứ?

Diệp Chân hỏi.

- Không vội, không gấp chút nào, chỉ là tổ tiên truyền thừa thiên cơ báo trước mà thôi.

Đồ Chính lắc đầu giống như trống lúc lắc.

- Không vội là được.

Diệp Chân nhận lấy trâm gài tóc bị gãy này:

- Đồ đại tộc trưởng, ngươi cũng hẳn là nghe nói đến chuyện Thần Nguyên của ta bị hao tổn, đợi sau khi thương thế của ta khôi phục thì ta sẽ chọn cơ đi Y Trĩ Sa Hải một chuyến.

Diệp Chân nói.

Mặc dù Đồ Chính nói nhẹ nhõm, nhưng Diệp Chân vô cùng rõ ràng, nơi có thể phong ấn hoặc là để một vị Thần Quân ngủ say, chắc chắn không đơn giản.

Cho dù đã trôi qua mấy vạn năm, nhưng nói không chừng kẻ địch của Yêu Tộc Thần Quân sẽ còn có bố trí gì khác nữa thì sao?

Nói không chừng sẽ có dự được nguy hiểm không ngờ.

Nhưng nguy hiểm thì nguy hiểm, Diệp Chân từ trước đến nay Nhất Ngôn Cửu Đỉnh.

Lúc trước cầm chỗ tốt của Yêu Tộc, ưng thuận hứa hẹn, bây giờ đương nhiên phải làm được.

- Đương nhiên biết, làm phiền Diệp soái.

Đồ Chính xá dài:

- Như thế, lão phu xin cáo từ.

- Tốt, ta tiễn ngươi.

- Không dám.

Diệp Chân đưa đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính ra khỏi phòng khách, ngay khi đang muốn đưa ra khỏi cửa phủ thì đột nhiên, vẻ mặt của Diệp Chân run lên, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

Chân trời, Diệp Chân cảm ứng được khí tức hạo đãng không hiểu sinh sôi ra.

Trong nháy mắt tiếp theo, đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính cũng cảm ứng được cái gì, kinh ngạc vạn phần nhìn về phía chân trời, tất cả khí tức, lập tức co lại.

Co vào đến cực hạn.

- Đạo... Đạo Tổ?

Hàm răng trên dưới của Đồ Chính không ngừng chạm vào nhau, cả người bỗng nhiên cuộn mình núp xuống đất, khí tức cũng trong tích tắc này thu liễm lại, sợ va chạm đến khí tức của ba vị Đạo Tổ đột xuất hiện trùng điệp ở trên bầu trời.

Trấn Quốc Công phủ, khí tức của ba vị Đạo Tổ giữa chân trời trùng điệp như mặt trời lăng không, chớp mắt chiếu rọi ức vạn sinh linh, nhưng Diệp Chân vẫn đứng chắp tay như cũ, ngửa đầu nhìn trời, không có bất kỳ lẩn tránh.

Trong diễn võ trường, Liêu Phi Bạch bị khí tức này áp chế, thân thể cũng có chút còng lưng, nhưng trong nháy mắt tiếp theo đã lệ quát một tiếng, kiếm trận đổi sang Cửu Chuyển, kiếm quang chuyển vào trong cơ thể, Liêu Phi Bạch ở chân trời giữa khí tức trùng trùng điệp điệp của ba vị Đạo Tổ chiếu rọi, đứng thẳng như kiếm.

Cùng một khoảnh khắc, trong Lạc Ấp Hoàng Cung, Thái tổ khai quốc Cơ Bang đột nhiên thả ra tấu chương trong tay, một bước đã bước ra khỏi Đông Lai Các, nhìn lên ba vị Đạo Tổ hiện trên bầu trời, hiện ra hư không pháp tướng cười lạnh.

Hoàng hậu Lục Mạn Ca lần nữa đình chỉ quản lý hoa sơn trà trước mắt, Thiên Tru Phủ xuất hiện trong bàn tay với đầu ngón tay dài nhỏ, ánh sáng lôi đình không ngừng phụt ra hút vào hướng lên bầu trời.

Vương Mãnh, Trương Tuần, Vu Hòa nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Cũng chỉ là trong tích tắc, trên bầu trời Lạc Ấp lóe lên kim quang, hư ảnh chân thân Đại Chu Tổ Thần hư ngồi trên bầu trời Lạc Ấp.

Ma Tộc, Long Tộc, Yêu Tộc, Oa Linh Tộc, Hoàng Linh Tộc, Y Trĩ Sa Hải, một đám cường giả Tạo Hóa Cảnh ngay lập tức nhìn về phía chân trời.

Một cái hô hấp sau, từ phía dưới Tạo Hóa Cảnh, Đạo Cảnh, Giới Vương Cảnh, Huyền Cung Cảnh, phàm là võ giả có thể cảm ứng được một chút xíu khí tức thiên địa pháp tắc đều nhìn về bầu trời.

Đại đa số người đều âm thầm sợ hãi quỳ xuống.

Trong tích tắc, toàn bộ chân trời Hồng Hoang đã xuất hiện hư không pháp tướng của ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu.

Chỉ cần ở Hồng Hoang Đại Lục, chỉ cần tu vi đạt tới trình độ nhất định thì đều có thể nhìn thấy hư không pháp tướng của ba vị Đạo Tổ tận lực hiện ra lúc này.

Chỉ thời gian một hai hô hấp, ánh mắt của tất cả võ giả có thành tựu tu luyện trong thiên địa đều tập trung về hướng này.

Lần trước, ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu cùng nhau hiện thân Bổ Thiên, chữa trị hàng rào không gian cực kỳ vỡ vụn yếu ớt của Hồng Hoang Đại Lục.

Sau đó, độ chấn động chiến tranh của Hồng Hoang Đại Lục bắt đầu phi tốc kéo lên.

Đầu tiên là Tạo Hóa Thần Tướng trở xuống có thể tùy ý ra tay tham chiến, sau đó không bao lâu thì Tạo Hóa Thần Vương có thể tham chiến.

Lại đến bây giờ, Tạo Hóa Thần Quân, thậm chí lực lượng cấp bậc Đạo Tổ cũng có thể tham chiến, chiến tranh trong toàn bộ Hồng Hoang Đại Lục đã không bất kỳ lực lượng nào bị hạn chế.

Các phương đều có thể bật hết hỏa lực.

Mà lần này, ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu lần nữa hiện thân, nghĩ đến trong thiên địa này chắc chắn sẽ xảy ra đại biến.

Chỉ là ai cũng không biết ba vị Đạo Tổ muốn làm gì.

Khí tức hùng vĩ mà hạo đãng ở chân trời làm kinh ngạc cả Hồng Hoang, dẫn tới vô số võ giả Hồng Hoang ghé mắt, trên bầu trời, hư không pháp tướng to lớn của ba vị Đạo Tổ, đồng thời điểm một chỉ về phía trong hư không.

Đầu ngón tay của pháp tướng ba vị Đạo Tổ bay ra một đoàn ánh sáng Hỗn Độn, chuyển vào trong hư không, trong chớp mắt đã rót thành một chùm sáng Hỗn Độn u ám bằng một nắm tay nhỏ cỡ.

Chùm sáng u ám Hỗn Độn này vừa xuất hiện đã bắt đầu thôn phệ tất cả trong hư không.

Hư không, nguyên khí thiên địa, mây trôi, thậm chí là ánh nắng và tinh quang, chỉ cần là phạm vi nó chạm đến thì đều sẽ bị thôn phệ đi vào.

Chùm sáng Hỗn Độn u ám đang nhanh chóng mở rộng, hình như muốn thôn phệ toàn bộ bầu trời, không chỉ làm cho nhóm võ giả Hồng Hoang khiếp sợ không tên, cũng làm cho ức vạn Nhân Tộc và sinh linh của Hồng Hoang hoảng sợ vạn phần.