Chương 3953 Biết Thỏa Mãn Thì Mới Thấy Hạnh Phúc
Năm ngày sau đó, thiên địa pháp tắc vẫn hiển hiện rõ ràng, nhưng đã hơi có xu hướng mông lung như trước, biên độ thu hoạch được chỗ tốt của võ giả đã giảm.
Nếu như nói thu hoạch ngày đầu tiên là nghìn lần, thu hoạch ngày thứ năm là gấp trăm lần, sau ngày thứ năm, lĩnh hội đạt được sẽ hạ xuống chỉ còn gấp mười lần.
Cho tới bây giờ, thiên địa pháp tắc nổi bật vẫn tồn tại, nhưng đã cực kỳ bé nhỏ, đương nhiên, võ giả tu luyện vẫn thu được chỗ tốt như cũ, thu được càng nhiều thêm một điểm so với mọi khi.
Trong thời gian này, vô số người toàn tâm tu luyện, để đột phá.
Theo báo cáo, trong lúc này, ngay cả Đông Chinh đại quân cũng thả chậm tiết tấu chinh phạt, các đại soái cho tướng lĩnh dưới trướng khả năng tấn cấp và cơ hội đột phá.
Quan trọng là, có rất nhiều người, như không ít cường giả, muốn thừa dịp Cửu Trọng Thiên chưa ổn, tiến vào Cửu Trọng Thiên sớm tìm hiểu, xem có thể có thu hoạch hay không.
Nhưng, những võ giả này dùng đủ loại thủ đoạn tiến vào Cửu Trọng Thiên còn chưa dung hợp xong, kết quả chỉ có một chính là bị luồng sóng vĩ lực Cửu Trọng Thiên ngưng kết từ trong thiên địa tấn công, hồn phi phách tán.
Đợt thủy triều tu luyện do Cửu Trọng Thiên dung nhập Hồng Hoang mang tới xem như sắp kết thúc, thu hoạch của mỗi người đều không tệ.
Thu hoạch lớn nhất chính là số ít người ngay từ đầu đã phát hiện điểm này, như Diệp Chân.
Về phần Diệp Chân là người trong số ít người thu được lợi nhiều nhất.
Bằng hữu bộ hạ đều vì nhận được sự nhắc nhở của hắn, tu vi của bọn hắn tăng lên trên diện rộng, nhất là những vị có tu vi từ Giới Vương Cảnh trở lên.
Thu hoạch khổ tu trong hai tháng còn lại, ít nhất bằng mười năm khổ tu, bằng mười năm lĩnh hội thiên địa pháp tắc, người đột phá cũng có, người có tu vi tăng lên trên diện rộng cũng có.
Ví dụ như Liêu Phi Bạch, kiếm đạo lần nữa đột nhiên tăng mạnh, bây giờ còn chưa đột phá đến Tạo Hóa Thần Tướng, chỉ vì tu vi tích lũy không đủ, chỉ cần nàng tiềm tu mấy tháng trong thời tự không gian Thận Long châu là có thể đột phá.
Lại như nhóm người Tịnh Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh, Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ cũng thu hoạch được rất nhiều, phần lớn bọn hắn đều giống như Liêu Phi Bạch, mượn thiên địa pháp tắc dày đặc lộ rõ lần này, bọn hắn muốn đột phá đến Tạo Hóa Thần Tướng, vật cản cơ bản đã được dọn dẹp, kế tiếp cũng chỉ cần tu vi tích lũy.
Về phần Diệp Chân thu hoạch cực lớn.
Chỉ hơn một tháng, hắn thu vào rất nhiều thiên địa pháp tắc, thì rơi vào một loại trạng thái viên mãn, ngay cả thời gian pháp tắc, dưới thiên địa pháp tắc nổi bật lần này cũng thăng lên rất nhiều.
Sau năm mươi ngày, thiên địa pháp tắc nổi bật lần này, đối với Diệp Chân đã không còn bao nhiêu tác dụng.
Thiên địa như bếp lò, âm dương ngũ hành, không gian, rất nhiều thời gian pháp tắc chiếu rọi ở giữa Thần cung, thần nguyên của hắn giống như thần linh.
Tất cả đều gần như rơi vào loại trạng thái viên mãn trước mắt.
Từ sau khi hắn lấy lực chứng đạo đột phá đến Thần Tướng, trong ngoài bản thân hắn lần thứ nhất đạt được loại trạng thái viên mãn này.
Nằm trong loại trạng thái này, Diệp Chân tùy thời có thể dẫn động thiên địa, đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa Thần Vương.
Nhưng, lúc này đột phá, Diệp Chân chỉ có thể giống như lời của sư tôn Lục Ly từng nói, có thể mạnh hơn phần lớn Thần Vương, nhưng cũng không tìm được con đường vương giả cho chính mình.
Tuy nói Vương Giả chi đạo là cực hạn trong lấy lực chứng đạo. Dù bá đạo cũng khó đạt đến được.
Về phần Vu Trọng Văn, đã tìm được con đường độc nhất vô nhị của riêng hắn, đạt đến cực hạn trong lấy lực chứng đạo, hắn dựa vào tu vi Tạo Hóa Thần Vương có thể đối kháng công kích của Tạo Hóa Thần Quân.
Lại như Vương Mãnh, lấy Đại Chu luật làm căn cơ, cũng tìm được con đường của riêng hắn, mặc dù nói cử động lần này có mưu lợi riêng, cũng không xem như Vương Giả chi đạo.
Nhưng dù như thế, Vương Mãnh cũng cường hoành làm cho người khác phải lau mắt nhìn.
Nếu bây giờ Diệp Chân đột phá, vì thời gian pháp tắc và không gian pháp tắc, tuyệt đối sẽ so mạnh hơn Vu Trọng Văn mạnh, thậm chí thành tựu sau này, cũng không thua kém hắn.
Nhưng, Diệp Chân còn muốn mạnh hơn một chút, nhiều năm tu luyện lĩnh hội như vậy, dù không có sư tôn Lục Ly chỉ điểm, hắn cũng hiểu rõ, một khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa Thần Vương mà không tìm được con đường vương giả của chính mình, như vậy tương lai muốn tìm được vương giả chi đạo của bản thân thì càng khó khăn hơn. Nhưng vương giả chi đạo của mình đến cùng đang ở đâu?
Mượn thời điểm thiên địa pháp tắc nổi bật lĩnh hội gần hai tháng, Diệp Chân vẫn không tìm được.
Diệp Chân lại trở về trong thời tự không gian Thận Long châu, bắt đầu tĩnh tư mấy năm, vẫn không có tìm được.
Đừng nói là tìm được, thậm chí ngay cả một chút đầu mối cũng không có.
Con đường của mình, Diệp Chân hiểu.
Nhưng vương giả chi đạo, cho đến bây giờ, hắn còn không có bất cứ manh mối nào.
Nghi Tình!
Nghi Cảnh!
Nghi Tri!
Nghi Hành!
Nghi Cực!
Nghi Tâm!
Diệp Chân trong thời tự không gian Thận Long châu, không ngừng nhiều lần lập lại mười hai chữ do sư tôn Lục Ly lưu lại có liên quan đến đột phá Vương Giả chi đạo.
Ý nghĩa mặt ngoài của mười hai chữ này chỉ cần liếc nhìn là thấy rõ, cấp độ sâu xa, dựa theo cảnh giới hiện tại của Diệp Chân tự nhiên cũng hiểu.
Mười hai chữ này càng giống sư tôn Lục Ly chỉ ra một cách phương hướng đại khái cho Diệp Chân.
Nghi Tình giống như kiếm đạo vô tình trước kia trong giang hồ, ước chừng chính là phương hướng này. Nghi Cảnh chính là lấy thiên địa xinh đẹp lạ thường làm căn cơ. Nghi Tri, Nghi Hành cần phải hiểu sâu hơn, nhưng Diệp Chân cũng hiểu, Nghi Cực, Nghi Tâm, chính là như thế.
Trong giang hồ có nhiều lời truyền, chỉ có đạt đến cực hạn của tình cảm, mới có thể chạm đến Đạo.
Rất nhiều lời truyền, Diệp Chân cũng có thể nghĩ ra được, nhưng lại không cách nào tìm được cái gọi là phương hướng Vương Giả chi đạo.
Đột nhiên, Diệp Chân chỉ cảm thấy tâm phiền ý muộn, ngũ tạng căng cứng, lập tức căng thẳng.
Diệp Chân hiểu, đây là quá trình đột phá của hắn bị cản lại, tâm ma hiện lên, sắp tẩu hỏa nhập ma.
Hắn vội vàng tập trung tinh thần, tĩnh tâm điều tức, lúc này trong lòng mới hơi bình tĩnh lại.
Trải qua tai nạn này, Diệp Chân cũng không dám ngồi bất động trong thời tự không gian Thận Long châu, tiếp tục như vậy nữa, vương giả chi đạo của mình không tìm được, trước tiên bản thân của hắn đã tẩu hỏa nhập ma.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân cũng coi như đã phản ứng lại, hắn có chút cảm hơi vội vàng.
Từ xưa đến nay, người lấy lực chứng đạo tìm được con đường tu luyện đạo của riêng mình, cũng là lông phượng sừng lân, Diệp Chân có thể đạt tới điểm này, đã đáng quý.
Về phần Vương Giả chi đạo, vạn cổ đến nay lại cực kỳ hiếm có, ngay cả Đạo Tổ như sư tôn Lục Ly, cũng không có đạt đến, chỉ là khi nhìn lại, hắn mới ngộ ra.
Càng không nói đến Diệp Chân, hắn quá vội vàng.
Đột nhiên, trong lòng của hắn hiện lên bốn chữ ‘Tri Túc Thường Nhạc’ (biết thỏa mãn thì mới tìm được niềm vui), trước đây vội vàng, trong nháy mắt tất cả thu hoạch tan thành mây khói.