← Quay lại trang sách

Chương 3989 Vừa Ngạc Nhiên Vừa Mừng Rỡ

Có loại khả năng này, nhưng hắn luôn cảm thấy trong tình huống lúc ấy, còn thiếu một chút chuyện gì đó.

Cho nên, lần này tới Hoàng Linh Giới, hắn muốn giải quyết vấn đề này.

Vô luận Hoàng Linh Giới có bất kỳ hậu chiêu nào, Diệp Chân đều nghĩ cho Thải Y, muốn lấy được tự do cho người mình yêu!

Hoàng Linh Giới, Thải Y nghĩ muốn ở thì ở, muốn đi thì đi, tuyệt đối tự do, đây là mục tiêu của hắn.

Trong Hoàng Linh thành, Diệp Chân nhìn xuống bầu trời Lữ phủ mấy hơi, thấy được Lữ Thanh Trúc, thấy được Lữ lão gia tử, cuối cùng cũng không có đáp xuống.

Trước kia, chuyện của Lữ Thanh Trúc, mặc dù cuối cùng được Thải Y hóa giải, nhưng trong lòng hắn vẫn như cũ có mấy phần lúng túng.

Dựa vào tu vi của hắn hiện tại nhìn xuống phía dưới, có thể cảm nhận được trong ngoài Lữ phủ không có người.

Mấy hơi sau, thân hình của Diệp Chân hạ xuống, xuyên qua tầng tầng kết giới Hoàng Thần điện, trực tiếp bước vào Hoàng Linh Phong, nơi cao nhất Hoàng Thần Điện, có lệnh bài Thải Y cho, kết giới của Hoàng Thần điện đối với hắn không có bất kỳ hạn chế nào.

Diệp Chân muốn cho Thải Y một niềm vui.

Chỉ là khi hắn xuất hiện phía trước quảng trường Hoàng Thần điện, tình hình quảng trường trước mắt để hắn hơi hơi ngẩn ngơ.

Trước quảng trường Hoàng Thần Điện, bốn hài tử tuổi gần bằng nhau, đang đuổi theo chơi trò vật lộn.

Ba nam một nữ.

Đứa lớn nhất cũng chỉ mới mười ba mười bốn tuổi, còn đứa nhỏ nhất cũng tầm mười một mười hai tuổi.

Bốn hài tử truy đuổi đùa giỡn, đều xuất ra bản lĩnh của riêng mình, có thể nhìn thấy được dạy dỗ không tầm thường, xuất thân bất phàm.

Tuy bốn hài tử tuổi còn nhỏ, tu vi thấp nhất cũng đã là Nhập Đạo Cảnh sơ kỳ, đưa slớn một chút, đã Nhập Đạo Cảnh thất trọng.

Lại nhìn trang phục của bốn hài tử mặc, đều rất tinh xảo, đều là thượng phẩm, có thể là dòng dõi đích tôn trong dòng chính tám đại gia tộc Hoàng Linh giới.

Duy nhất khiến Diệp Chân hơi cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Hoàng Thần Điện ở Hoàng Linh Giới và trong toàn bộ Hoàng Linh nhất tộc là nơi có quy củ sâm nghiêm nhất, theo quy củ trước kia của Hoàng Linh Giới, bốn hài tử ở đây đùa giỡn cũng là phạm vào luật cấm.

Nhưng, hắn suy nghĩ một chút, bây giờ, người cầm quyền trong Hoàng Thần Điện là Thải Y, dựa theo tính tình của nàng tự nhiên là sẽ trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

Vậy thân phận bốn hài tử có thể đùa giỡn ở đây cũng vô cùng cao quý.

Tám chín phần mười là hậu duệ dòng dõi đích tôn của bốn đại gia tộc Hoàng Linh giới bao gồm Lữ, Hoàng, Lam, Thanh ủng hộ Thải Y.

Nếu không, cũng không khả năng tiến vào nơi quan trọng nhất Hoàng Thần điện, hơn nữa bọn nó còn to gan đùa giỡn.

Diệp Chân nhìn bốn hài tử này, đột nhiên nhớ lại tuổi thơ của mình.

Khi hắn ở tầm tuổi này, luôn được phụ thân nghiêm khắc giám sát, tiến hành rèn luyện gân cốt. Mười bốn tuổi, vừa mới bước vào cảnh giới Luyện Huyết nhập môn đã bị phụ thân trăm phương ngàn kế đưa vào Tề Vân tông làm đệ tử tạp dịch.

Diệp Chân làm đệ tử tạp dịch khổ cực, nhưng không cách nào nói với người ngoài, một năm kia, có khá nhiều lần hắn đều muốn từ bỏ, không muốn làm đệ tử tạp dịch Tề Vân tông.

Tạp dịch một ngày rất nặng, tu luyện tiến triển lại chậm.

Chỉ là nhớ tới phụ mẫu tha thiết dặn dò, Diệp Chân mới giữ vững đi tiếp, cũng mới có hôm nay.

Trước mắt bốn vị thiếu niên này lại làm cho trong lòng hắn sinh ra rất nhiều cảm khái.

Nhân sinh giữa thiên địa, từ khi được sinh ra đến khi trưởng thành, có rất nhiều khác biệt, điểm xuất phát là khác nhau một trời một vực.

Nhưng, dựa theo tâm cảnh bây giờ của hắn đã sớm nhìn thấu mọi việc, chỉ là thuần túy cảm khái mà thôi.

Trong lòng của hắn khẽ động, hắn đột nhiên xuất hiện trước quảng trường Hoàng Thần Điện, lập tức hấp dẫn sự chú ý của bốn vị thiếu niên này, ánh mắt của bốn hài tử đồng thời nhìn lại.

Trong đó một thiếu niên tầm mười ba mười bốn tuổi, giữa lông mày của đứa bé có chút anh khí, vẻ mặt đứa bé cảnh giác, hỏi:

- Ngươi là ai, làm sao lại xuất hiện ở nơi đây?

Diệp Chân còn đang quan sát thấy, khi thiếu niên này hỏi thăm hắn, trong tay đã cầm một khối ngọc giản, chắc là ngọc giản báo động, không khỏi thầm khen thiếu niên này có tính cảnh giác cao.

- Ừ, ta là Khách Khanh Trưởng Lão Hoàng Thần điện, hôm nay trở về có chút việc.

Bộ dáng những đứa bé này rất nghiêm túc, Diệp Chân cũng trả lời rất nhiều nghiêm túc.

Thiếu niên tay cầm ngọc giản, đánh giá Diệp Chân từ trên xuống dưới, vẻ mặt của hắn hồ nghi, thiếu niên tuổi lớn nhất lại chỉ vào Diệp Chân, lớn tiếng nói:

- Không đúng, Trưởng lão Hoàng Thần điện ta đều gặp qua, nhưng chưa từng thấy qua ngươi!

Thần sắc thiếu niên tay cầm ngọc giản lập tức căng thẳng.

- Ta chính là Khách Khanh Trưởng Lão, à, đây là lệnh bài của ta.

Không muốn để cho mấy hài tử kia khẩn trương thái quá, Diệp Chân trực tiếp lấy ra lệnh bài trưởng lão của mình.

Thiếu niên có độ tuổi lớn nhất cầm lấy, nhìn kỹ một chút, lại đưa cho thiếu niên kia:

- Ngươi xem một chút, ta nhìn là thật.

Thiếu niên kia nhìn kỹ một chút, giữa ngón tay đánh ra một tia ánh sáng năm màu, trong lệnh bài Trưởng Lão Diệp Chân lập tức bốc lên ấn ký ngũ sắc tương ứng với Hoàng Thần Điện.

- Là thật.

Thiếu niên cầm ngọc giản, nghiêm túc gật đầu.

Diệp Chân nhìn thiếu niên này, ánh mắt của hắn lại hơi động một chút.

Thiếu niên này nắm giữ ngũ sắc Hồn Quang, vậy xem ra cũng không phải hài tử của bốn đại gia tộc Lữ, Vàng, Lam, Thanh, mà chắn chắc là dòng dõi Khương Hoàng tộc Hoàng Linh Giới.

Hơn nữa, còn là người nắm giữ quyền kế thừa quyền lực Hoàng Linh tộc, sau này, thiếu niên này càng sẽ thu được sự công nhận của Khương Hoàng tộc, của tiên thiên linh bảo Thất Thải Châu linh, bảo vật trấn tộc Hoàng Linh tộc.

Thiếu niên này nhỏ tuổi như thế đã nắm giữ ngũ sắc hồn quang, chờ sau khi hắn trưởng thành, một Thất Thải Uẩn Huyền quả đã có thể tấn thăng lục sắc Hồn Quang.

Thải Y chính là sau khi tấn thăng lục sắc Hồn Quang mới thu được sự tán thành của Tiên Thiên Linh Bảo Thất Thải Châu linh.

Có thiếu niên này, Hoàng Linh tộc xem như có người kế tục.

So ra mà nói, độ khó tình huống người kế tục Hoàng Linh tộc đều phải chờ khi Thải Y rời đi Hoàng Linh Giới, mới giảm xuống áp lực.

- Ngươi tên là gì?

Thiếu niên lớn tuổi nhất ném lại lệnh bài Trưởng Lão cho Diệp Chân hỏi.

- Ta chính là Khách Khanh Trưởng Lão Diệp Chân, các ngươi thì sao, tên gọi là gì?

Diệp Chân hỏi.

- Ta gọi là Hoàng Trí

Thiếu niên lớn tuổi nhất đáp.

- Ta gọi là Thanh Vũ.

m thanh của nữ hài tử nhỏ tuổi nhất còn mang theo rất nhiều ngây thơ.

- Ta gọi là Lam Mặc.

Một thiếu niên khác tầm mười ba mười bốn tuổi cũng nói lên tên mình, cũng chỉ có thiếu niên họ Khương Hoàng, người nắm giữ ngũ sắc Hồn Quang, không có báo ra tên mình, Diệp Chân với mấy ánh mắt của thiếu niên khác cũng nhìn sang.