Chương 3990 Hiểu Rõ Ngọn Nguồn
Thiếu niên kia cảm nhận được ánh mắt chăm chú của những người khác, nhưng cũng không có vội vàng, đón lấy ánh mắt của Diệp Chân đáp:
- Ta gọi là Diệp Trác.
Diệp Chân bỗng ngơ ngẩn, không phải họ Khương Hoàng tộc sao?
- Không đúng, hắn gọi là Khương Trác.
- Đúng, tổ nãi nãi nói, hắn gọi là Khương Trác.
Diệp Trác vừa nói xong, Hoàng Trí với Lam Mặc trước tiên chỉnh lại lời của Diệp Trác.
Hài tử gọi là Diệp Trác kia chững chạc đàng hoàng ngẩng đầu, nói:
- Mẹ ta bảo, Khương Trác chỉ là tên của ta ở Hoàng Thần điện, ra khỏi Hoàng Thần Điện, họ gốc của ta chính là Diệp, mẹ ta bảo cha ta họ Diệp, cho nên ta cũng họ Diệp!
Câu nói kia khiến Diệp Chân chợt nghe xong còn chưa kịp phản ứng lại, nhưng nghe đứa bé này nói xong, trong đầu hắn bỗng nhiên giống như bắn pháo hoa.
Đột nhiên, hắn chợt nghĩ đến cái gì.
Giống như ánh sáng lấp lóe trong bóng tối, đột nhiên biến mất tại chỗ, xoay mình xuất hiện ở trước mặt hài tử gọi là Diệp Trác, trong nháy mắt, Diệp Chân mới phản ứng được làm như vậy quá mức đột ngột, có thể sẽ hù đứa bé này.
Nên để mọi chuyện diễn ra tự nhiên, hắn lại lui về phía sau vài mét.
- Mẹ ngươi là ai?
Diệp Chân nhìn chằm chằm đứa nhỏ này hỏi một câu.
Dù cho Diệp Chân có hơi chú ý, nhưng hắn đột ngột lấp lóe liên tục như vậy, vẫn kinh động mấy hài tử kia, mấy hài tử kia có thể chơi ở Hoàng Thần Điện, kiến thức cũng vô cùng bất phàm.
Nhất là thần sắc bây giờ của Diệp Chân cũng làm cho bọn hắn có chút khẩn trương.
Thiếu niên tên là Diệp Trác cũng không trả lời vấn đề của Diệp Chân, chỉ là khóe miệng nhỏ hơi nhếch lên, đầu ngón tay hơi dùng sức một chút, ngọc giản trong tay đã bất ngờ hóa thành một vệt sáng xông ra, trong nháy mắt nổ rực rỡ trên không.
- Mẹ hắn là Thải di!
Nữ hài tử nhỏ tuổi nhất gọi Thanh Vũ non nớt ngây thơ trả lời, còn bổ sung một câu:
- Chính là Đại trưởng lão Hoàng Thần điện chúng ta.
Ách, trong lòng Diệp Chân giống như sấm sét oanh xuống.
Câu ‘Thải di’ Diệp Chân còn chưa kịp phản ứng, câu tiếp theo là Đại trưởng lão Hoàng Thần Điện, hắn nhoáng cái đã hiểu rõ.
Bây giờ, Đại trưởng lão Hoàng Thần Điện không phải là Thải Y sao?
Tám tộc Hoàng Linh giới có quan hệ phức tạp với Hoàng tộc, Thanh Vũ này gọi Thải Y là Thải di, cũng là chuyện rất bình thường.
Thải Y!
Mẹ của hài tử tên Diệp Trác là Thải Y!
Hắn lại gọi là Diệp Trác!
Trong chớp mắt, trái tim Diệp Chân sắp không chịu được, đập mạnh một cái.
Tất cả chuyện xưa hiện lên trong lòng hắn, một vài nghi vấn nghĩ mãi không hiểu, lập tức hắn đã nghĩ thông suốt.
Hài tử!
Diệp Trác này chính là con của hắn và Thải Y.
Năm đó, sở dĩ lão thái thái Hoàng Thần điện uy hiếp để cho Thải Y ngoan ngoãn như vậy, nghe theo điều kiện không có chút tình người nào là vì đứa bé này.
Về phần tại sao Diệp Chân và Thải Y tách ra đều hơn hai mươi năm, nhưng hài tử cũng chỉ có mười ba mười bốn tuổi, hắn cũng hiểu được: Hoàng tộc Hoàng linh tộc thai nghén huyết mạch, nữ nhân có thể có chữa dài nhất có thể kéo dài hai mươi mốt năm.
Nữ nhân có thai hai mươi mốt năm, đứa bé sinh ra đã là thất sắc Hồn Quang, tiền lệ như vậy, Hoàng Linh tộc chưa từng xuất hiện.
Nhưng nữ nhân thai nghén mười tám năm, đứa trẻ sinh là người có lục sắc Hồn Quang, từng xuất hiện trong Hoàng Linh tộc.
Trong Hoàng Linh tộc, nếu nữ nhân có chữa mười năm, sinh ra hài tử đều là đứa bé có ngũ sắc hồn quang, là chuyện bình thường ở Hoàng Linh tộc.
Nói cách khác, Diệp Trác này chính là con của Diệp Chân và Thải Y chia tay, được nàng thai nghén mười năm sinh ra.
Đây là con của hắn và nàng.
Một khắc này, Diệp Chân thật sự vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Đang lúc Diệp Chân quan sát tỉ mỉ bộ dáng Diệp Trác, mấy chục đạo tia sáng bảy màu trong nháy mắt xuất hiện trước quảng trường Hoàng Thần Điện, lại là người do Diệp Trác đánh ra ngọc giản cảnh báo gọi tới.
Hơn mười đạo ánh sáng bảy màu lần lượt xuất hiện trước quảng trường Hoàng Thần Điện.
Một đạo thải quang xuất hiện nhanh nhất, xuất hiện trước tiên, rơi vào bên cạnh Diệp Trác, tia sáng ngay đầu tiên quấn lấy Diệp Trác, lúc này, người này mới hiện ra bộ dáng, chính là lão thái thái.
Nàng chính là Đại trưởng lão tiền nhiệm của Hoàng Thần điện, mẫu thân của Hoàng Linh nữ vương, nãi nãi Thải Y.
Trước tiên, nàng bảo vệ Diệp Trác, ánh mắt của lão thái thái rơi vào trên thân Diệp Chân, ban đầu khi nàng nhận ra Diệp Chân, sắc mặt của lão thái thái kịch biến.
Cùng lúc đó, Thải Y là Đại trưởng lão đương nhiệm Hoàng Thần điện với hơn mười vị Tạo Hóa Cảnh Hoàng Thần điện cũng trong chớp mắt xuất hiện.
Thải Y nhìn thấy Diệp Chân, gấp gáp chạy tới, con mắt nàng sáng lên, trên nét mặt xuất hiện mấy phần vui mừng.
- Diệp ca ca, sao huynh lại tới đây?
Thải Y cũng là người phản ứng cực kỳ nhạy cảm, nhìn thấy Diệp Chân, nhìn lại một chút bộ dáng nãi nãi nhà mình che chở Diệp Trác, gương mặt xinh đẹp của nàng bỗng tái đi, đột nhiên nghĩ đến cái gì.
- Chắc là hiểu lầm, Diệp trưởng lão đột nhiên trở về, có thể là hù dọa mấy đứa bé.
Thải Y trước tiên đã kịp phản ứng.
Lão thái thái lại trong khoảng thời gian ngắn hỏi thăm Diệp Trác và mấy hài tử còn lại, hỏi vừa mới xảy ra chuyện gì, vì sao kích phát ngọc giản cảnh báo.
Hỏi thăm ngắn ngủi, đã để lão thái thái biết chuyện Diệp Chân hỏi thăm tên của bọn hắn.
Dựa theo tính cách khôn khéo của lão thái thái, đã thông qua các thiếu niên miêu tả phản ứng Diệp Chân, xác định một chút, nhất là Diệp Trác tự báo tên là Diệp Trác, còn thừa nhận mẹ mình chính là Thải Y, chỉ cần Diệp Chân không ngốc, khẳng định có thể đoán ra cái gì.
- Tốt nhất là hiểu lầm.
Lão thái thái lạnh lùng liếc Diệp Chân một cái, lôi kéo Diệp Trác, Thanh Vũ, Hoàng Trí, Lam Mặc muốn rời khỏi.
- Nãi nãi chậm đã!
Tiếng quát và xưng hô của Diệp Chân khiến bước chân của lão thái thái chậm lại một chút, thân hình nàng hơi dừng lại, cũng không quay người:
- Diệp trưởng lão, Diệp Nguyên soái, lão thân còn không gánh nổi xưng hô ‘nãi nãi’ này của ngươi, có chuyện gì, ngươi thương lượng xử lý với Thải Y đi. Lão thân đã sớm không quan tâm chuyện bên ngoài, xin phép cáo từ.
Khi đang nói chuyện, khí tức quanh người lão thái thái rung động, muốn trực tiếp mang theo bốn thiếu niên nên rời đi trước.
- Phong kín!
Lão thái thái tất nhiên từ chối ý tốt của Diệp Chân, Diệp Chân không còn bất cứ chút do dự nào, chỉ là thấp quát một tiếng, thần niệm của hắn khẽ động, toàn bộ không gian trước quảng trường Hoàng Thần Điện, đột nhiên hơi hơi rung động, hóa thành một không gian riêng biệt.
Lão thái thái vừa mới hóa thành tia sáng bảy màu giống như gặp phải một tầng bức tường không gian vô hình, trong nháy mắt nàng đã rơi xuống trở về.