← Quay lại trang sách

Chương 4031 Ai Dám Cùng Trời Sát Phạt

Cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt cũng không đủ.

Nhưng, khi cảm ứng được khí tức và phương vị của Diệp Chân, cho dù là Nhật Nguyệt Đạo Tổ, hay là Lôi Ngục Đạo Tổ, lại hoặc là Thanh Lê Đạo Tổ cũng đều không thể hạ thủ.

Thần niệm bàng bạc và Linh Lực mênh mông, dẫn động rất nhiều vĩ lực ba động giữa thiên địa, còn có chứng đạo chí bảo của bọn hắn, nhao nhao lại trong cùng một lúc trở nên yên lặng.

Tức giận và bất đắc dĩ không cách nào hình dung bắt đầu tích tụ trong lòng ba vị Đạo Tổ.

Thẳng đến lúc này, giờ phút này, bọn hắn mới phát hiện, truyền nhân của Lục Ly này còn khó đối phó hơn sư tôn Lục Ly của hắn nhiều, làm cho bọn hắn sinh ra một loại cảm giác như cắn phải con nhím!

Hận không thể băm thi vạn đoạn, nhưng lại không hạ thủ được!

Nếu ai mạnh mẽ hạ thủ, người sẽ trả giá lớn không thể thừa nhận.

Như vậy, Diệp Chân đang làm gì mà để ba vị Đạo Tổ tức giận và bất đắc dĩ như thế?

Phía đông nam của Hồng Hoang Đại Lục, có mấy đại sơn liên miên không dứt, trong đó có một miệng núi lửa.

Không biết bao nhiêu năm trước, miệng núi lửa này đã phun trào một lần, sau đó vẫn trở nên yên lặng.

Miệng núi lửa đã phun trào trải qua thương hải tang điền, hóa thành phúc địa nhân gian, đất đai phì nhiêu để xung quanh có đại lượng bách tính tụ cư trồng trọt.

Nhưng ba ngày trước, trận đại chiến chứng đạo kia đã dẫn đến Bản Nguyên giữa thiên địa va chạm, một lần nữa kích hoạt ngọn núi lửa này.

Từ miệng núi lửa phun ra nham tương cao tới mấy trượng, dung kim hóa thiết, bụi mù che khuất bầu trời, trong sơn lâm chim thú kêu gào.

Mà vô số dân chúng chỉ có thể nhìn ánh lửa và bụi mù đầy trời, khóc thét lên mang người nhà chạy khỏi nơi này.

Chỉ là tốc độ chạy của bách tính bình thường có phần chậm, phạm vi ngàn dặm trong bụi mù che khuất bầu trời vẫn còn đang tiếp tục phi tốc khuếch tán.

Bên trong bụi mù ẩn chứa nhiệt độ cao và có độc, không ngừng làm cho bách tính đào vong ngã lăn bên đường.

Trong lúc nhất thời, mấy ngàn dặm xung quanh mấy ngọn núi lớn này này trở thành nhân gian địa ngục, thậm chí rất nhiều bách tính tuyệt vọng tê liệt ngã xuống bên đường chờ chết.

Đột nhiên, có kim quang và các loại ánh sáng khác từ trên trời giáng xuống, rơi vào miệng núi lửa đang phun trào.

Mới đầu, dân chúng cũng không hề để ý.

Những ngày gần đây, không phải là không có võ giả nghĩ nghịch chuyển thiên tai.

Ngược lại có không ít võ giả muốn dùng Thần Thông nghịch chuyển thiên tai, nhưng trước mặt thiên tai, nhân lực thực tế là quá nhỏ yếu.

Những người đó làm trời nổi gió tạo mưa còn tốt, nhưng muốn dập núi lửa, còn chưa tới gần hạch tâm núi lửa, trước hết đã bị nhiệt độ cao và độc diễm đốt cháy thành tro bụi.

Vô số bách tính thấy cảnh này, chỉ là đang cảm thán, đây cũng một vị hảo hán.

Đáng tiếc!

Nhưng mấy hơi sau, những bách tính quan sát từ xa này chợt thán phục.

Phương xa, nham tương và ánh lửa đang dâng lên đột nhiên thấp xuống vài phần không nói.

Từ bốn phương tám hướng đột nhiên tụ đến vô số mây mưa, mưa to mưa lớn mà tới, phi tốc tan rã bụi mù giữa thiên địa dâng lên từ núi lửa.

Hô hấp giây lát cũng trở nên nhẹ nhàng vui sướng.

Vô số bách tính chạy nạn đột nhiên kịp phản ứng, nhà của bọn hắn, được bảo vệ!

Vị hảo hán vừa rồi đã thành công!

Cứu bọn hắn!

Vậy vị hảo hán này là ai?

Dưới tình huống bình thường, bách tính bình thường sẽ không cách nào biết được danh hiệu của Diệp Chân.

Nhưng thiên địa có linh.

Tự có đại âm hi thanh!

Là Diệp Chân!

Là Trấn Hải Vương của Đại Chu ta - Diệp Chân!

Là Đại Nguyên Soái Đông Chinh của Đại Chu ta - Diệp Chân!

Là chưởng giáo Huyền Cơ Đạo Môn - Diệp Chân!

m thanh không hiểu vang lên trong lòng vô số bách tính chạy nạn.

Đối với người thường thì cảm tạ đối với ân nhân cứu bọn họ ở trong nước lửa, không tài không lụa, chỉ có một phần cảm tạ thật lòng, một khấu đầu, trong lòng lặng lẽ cảm ứng và ưng thuận trường sinh bài vị mà thôi!

Tất cả, đều xảy ra ở thực tình!

Nhưng những chuyện này đã đầy đủ!

Vô số Tín Niệm Chi Lực mắt thường khó thấy hỗn cùng trở thành Nhân Đạo Thần Quang, tuôn về hướng trong cơ thể Diệp Chân ngăn ở phía trên miệng núi lửa!

Giữa thiên địa, lại có không ít Nhân Đạo Thần Quang từ mặt đất dâng lên, lại có số ít Thiên Đạo Hỗn Độn từ giữa thiên địa hạ xuống, dung nhập vào trong cơ thể Diệp Chân.

Trong hư không, Tí Thủ ấn treo cao một phân thành hai, chủ thể vẫn như cũ tản ra Tí Thủ lực lượng vô cùng vô tận, trên đại phương hướng trấn áp và vuốt lên vết thương và ba động của Hồng Hoang Đại Lục.

Nhưng một nửa khác lại rơi vào trong cơ thể Diệp Chân, tràn ra vô tận ánh sáng, cùng với Diệp Chân, vững vàng ngăn ở phía trên miệng núi lửa.

Vào giờ phút này, Diệp Chân giống như một thạch đầu cự đại đồng dạng, tuy nhỏ, lại chết chắn miệng núi lửa phun trào ở nơi đó, trấn chắn tất cả nham tương và ánh lửa trở về.

Nhưng mặc dù bây giờ Diệp Chân đã có năng lực của Đạo Tổ, nhưng địa, thủy, phong, hỏa giữa thiên địa lại là Bản Nguyên đại đạo cơ sở nhất nhất, cho dù chính là Diệp Chân thì cũng không cách nào thay đổi từ trên căn bản.

Cho nên, Diệp Chân có thể làm chính là lấy nhục thân làm trấn, ngăn chặn miệng núi lửa này, mặc cho núi lửa này phun ra nham tương và ánh lửa, đốt luyện lấy nhục thân của mình.

Có thể thấy được, nhục thân của Diệp Chân đã bị đốt luyện thành màu đỏ bừng, trong suốt như nham tương, nhục thân đang không ngừng vỡ vụn, lại dưới bí pháp thần thông của Diệp Chân không ngừng một lần nữa sinh ra, trấn áp miệng núi lửa.

Đồng thời, ánh sáng Tí Thủ ấn, Thiên Tru cung, Thiết Huyết kiếm trong cơ thể Diệp Chân hơi phun ra, núi tấm to lớn như nghiêm, chậm rãi che về phía nham tương địa tâm sôi trào mãnh liệt dưới đáy đỉnh núi.

Chỉ có vuốt lên địa tâm nham tương nội sinh thành kinh đào hải lãng, núi lửa phun trào này mới có thể lắng lại.

Tai nạn nơi đây mới có thể dừng lại.

Cho dù lấy tu vi bây giờ của Diệp Chân thì cũng cần trả giá không ít đại giới.

Loại tình huống này, Thiên Đạo xúc động, Nhân Đạo sôi trào, tự có Thiên Đạo Hỗn Độn hạ xuống, càng có vô biên Nhân Đạo Thần Quang dung nhập trong cơ thể Diệp Chân.

Nhưng nếu chỉ những thứ này, còn chưa đủ để ba vị Đạo Tổ kiêng kị.

Chân chính muốn mạng là, lúc trước, khi Diệp Chân rời khỏi, Tí Thủ ấn đã dẫn động địa, thủy, phong, hỏa, câu liền thiên địa Hồng Hoang, trấn áp tai kiếp Hồng Hoang, thế thiên Tí Thủ!

Vốn chỉ là Tí Thủ ấn tự hành hành động.

Nhưng khi Diệp Chân trở về Hồng Hoang, ngay lập tức đã lấy thân làm mai, nhục thân vào trấn miệng núi lửa, che chở vạn dân, chấm dứt tai kiếp.

Hành động lần này đương nhiên là Thiên Đạo tán thành.

Không cần Diệp Chân động niệm, Nhân Đạo Thần Quang Quan Miện sau đầu Thần Nguyên đã đại biểu cho nhân đạo.

Nhân đạo chính là Thiên Đạo!

Diệp Chân cũng là thế thiên Tí Thủ.

Đây là tri hành hợp nhất.

Cũng là trong ngoài hô ứng với Tí Thủ ấn thế thiên Tí Thủ!

Mà Diệp Chân lại là người sáng lập và chủ nhân của Tí Thủ ấn!

Gần như là một nháy mắt, người thế thiên Tí Thủ đã từ Tí Thủ ấn biến thành Diệp Chân!

Dưới kiếp thời đại thiên Tí Thủ, Nhân Đạo Ý chí chính là Thiên Đạo, ba vị Đạo Tổ của Thiên Miếu ai dám cùng trời sát phạt?