Chương 4032 Sát Kiếp Và Ứng Kiếp
Trong Thiên La cung, ba vị Đạo Tổ - Huyền Hoàng, Tử Vô Quy, Lê Thiên vẫn như cũ ngồi đối diện nhau, từ xa quan sát Hồng Hoang Đại Lục, mặt trầm như nước.
Sau khi Ba vị Đạo Tổ tự chứng đạo, thậm chí tính đến trước khi chứng đạo, cũng chưa từng biệt khuất như ngày hôm nay.
Quả thực là biệt khuất đến cực hạn.
Ba ngày trước, đại chiến trên bầu trời Thiên Minh Thần Quốc, trận chiến đó, ba vị Đạo Tổ đã chiến có chút biệt khuất, cuối cùng còn bị Diệp Chân đùa nghịch.
Nhất là hai đại đệ tử thân truyền của Nhật Nguyệt Đạo Tổ - Cửu Nhật Thần Vương và Xích Diễm Thần Quân bị Diệp Chân chém giết tại chỗ, nghẹn một bụng lửa.
Đạo Tổ chi tôn, cho dù tức giận, cũng sẽ không thể hiện ra ngoài.
Đây cũng tính là đạo thống chi tranh, sẽ chỉ ám ra tay độc ác, tìm trở về.
Có thể nói, trước đó ba vị Đạo Tổ đã dồn hết sức, muốn tìm về chút mặt mũi.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân đã ra, đã quay về Hồng Hoang, nhưng Diệp Chân lại hợp Thiên Đạo, dẫn động Thiên Nhân giao cảm, làm cho Diệp Chân thay thế Tí Thủ ấn thay trời Tí Thủ (thủ hộ/bảo hộ).
Ai dám hướng về phía Thiên Đạo sát phạt?
Cho có là Đạo Tổ chi tôn cũng không dám, càng không thể.
Cho nên, biệt khuất!
Nhưng lấy khả năng của ba vị Đạo Tổ, cũng chỉ có thể kìm nén, nhìn!
Chỉ cần Diệp Chân một ngày không kết thúc thay trời Tí Thủ, ba người bọn họ sẽ không cách nào xuống tay với Diệp Chân.
Đương nhiên, thay trời Tí Thủ này cũng không phải nói Diệp Chân muốn tiếp tục là có thể kéo dài.
Thiên Đạo có cảm giác cũng không phải để trưng.
Diệp Chân nhất định phải là chân chính thay trời Tí Thủ, vuốt lên Hồng Hoang tai kiếp mới có thể thay trời Tí Thủ.
Hồng Hoang tai kiếp một ngày chưa kết thúc, Diệp Chân sẽ kéo dài thay trời Tí Thủ một ngày.
Mà ba vị Đạo Tổ nhìn chung Hồng Hoang Đại Lục, bởi vì ba ngày trước đại chiến, tai kiếp nổi lên bốn phía, tiểu nhân tai kiếp, Tí Thủ khắc ở trời có thể tại thời gian giữa trấn áp vuốt lên, đại tai kiếp sẽ cần Diệp Chân tự thân xuất thủ.
Lấy ba vị Đạo Tổ nhìn ra, nếu Diệp Chân đều tự thân xuất thủ trấn áp vuốt lên những đại tai kiếp này, ít thì hơn mười ngày, nhiều thì một hai tháng.
Nói cách khác, ba vị Đạo Tổ muốn động Diệp Chân, chỉ sợ rằng cần chờ khoảng nửa tháng thậm chí là một tháng.
Nguyên bản, chút thời gian này không thành vấn đề.
Nhưng lúc này, Diệp Chân thay trời Tí Thủ, thời khắc mấu chốt lại không tiếc thân, lấy thân mình trấn núi lửa, thu hoạch được vô số Nhân Đạo Thần Quang, càng có Thiên Đạo hạ xuống Thiên Đạo Hỗn Độn ban thưởng.
Từ trình độ nào đó mà nói, thực lực của Diệp Chân, mỗi thời mỗi khắc đều đang tăng lên.
Cho dù là Nhân Đạo Thần Quang, hay là Thiên Đạo Hỗn Độn, đều có ý nghĩa trọng đại, nếu cứ tiếp tục loại trạng thái này, Diệp Chân chi thế đã thành, cũng không phải muốn diệt là có thể diệt.
- Ai!
Lôi Ngục Đạo Tổ đột nhiên thở dài một tiếng:
- Chúng ta sai.
- Sai rồi?
Thanh lê Đạo Tổ và Nhật Nguyệt Đạo Tổ đồng thời hỏi.
- Đúng vậy, chúng ta đoán sai.
- Diệp Chân này, có thể còn khó chơi hơn sư tôn Lục Ly của hắn nhiều, năm đó sư tôn của hắn còn dễ đối phó hơn hắn nhiều.
- Hơn nữa, ngay từ đầu, kẻ này đã đi con đường đại đạo, không giống với Lục Ly, như vậy biện pháp đối phó hắn đương nhiên cũng không thể giống với lúc đối phó Lục Ly.
Có Lôi Ngục Đạo Tổ thở dài một tiếng nhắc nhở, cho dù là Nhật Nguyệt Đạo Tổ, hay là Thanh Lê Đạo Tổ, thì trong lòng cũng đều run lên, bắt đầu dùng một loại ánh mắt khác nhìn Diệp Chân.
Cũng có thể nói, từ giờ trở đi, ba vị Đạo Tổ mới bắt đầu nhìn thẳng vào Diệp Chân.
Trước đó, bọn hắn chỉ coi Diệp Chân là đệ tử của Lục Ly, người thừa kế của Lục Ly thôi.
Sư tôn Lục Ly của Diệp Chân cũng chết trong tay bọn họ, vậy thì đệ tử của Lục Ly lại có thể lật lên bao nhiêu sóng gió chứ, đương nhiên cũng không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của bọn hắn.
Đây cũng là cách nhìn của ba vị Đạo Tổ trước đó đối với Diệp Chân.
Trước sau giao thủ mấy lần, sau đó nhiều lần ăn thiệt thòi, bọn hắn mới nhìn thẳng vào lên Diệp Chân.
Không so sánh không biết, vừa so sánh giật mình.
- Lại là chúng ta chủ quan.
Ánh mắt của Nhật Nguyệt Đạo Tổ tất nhiên bất phàm, lập tức tìm được chỗ xảy ra vấn đề.
- Diệp Chân này, lại là trò giỏi hơn thầy.
- Còn không phải trò giỏi hơn thầy bình thường.
Thanh Lê Đạo Tổ nói bổ sung.
- Không sai, mặc dù sư tôn Lục Ly của hắn mạnh, so với mỗi người trong ba người chúng ta đều mạnh hơn, nhưng mạnh hơn, cũng chỉ là một chút, cao hơn chúng ta một chút, trên bản chất cũng không có khác nhau quá lớn.
- Thế nhưng Diệp Chân này, nghĩ kĩ con đường chứng đạo ngày đó của hắn, lại nghĩ chuyện thay trời Tí Thủ hôm nay, mới phát hiện đại đạo của Diệp Chân này khác chúng ta rất lớn.
Lôi Ngục Đạo Tổ nói.
- Xác thực như thế, cái tên Diệp Chân này hình như cực kỳ tuỳ tiện đã có thể dẫn động Thiên Đạo, thay trời làm việc.
- Nói thật, lão phu chứng đạo nhiều năm như vậy, từng có cái danh nghĩa gọi là thay trời làm việc, nhưng lại chưa từng chân chính thay trời làm việc.
Nhật Nguyệt Đạo Tổ nói.
- Xác thực như thế.
Lôi Ngục Đạo Tổ nhẹ gật đầu:
- Ví dụ như chuyện vuốt lên tai kiếp một này, chúng ta cũng có thể đi làm, nhưng nếu chúng ta đi làm, lấy được Nhân Đạo Thần Quang và Thiên Đạo Hỗn Độn, chỉ sợ ngay cả một hai phần mười của Diệp Chân lấy được cũng sẽ không có.
- Chớ nói chi là thu hoạch được Thiên Đạo tán thành, thay trời Tí Thủ.
- Chẳng lẽ nói, Diệp Chân này cách Thiên Đạo gần hơn chúng ta sao?
Thanh lê Đạo Tổ nói ra một vấn đề làm cho trong lòng tất cả mọi người bất an, vội vàng bổ sung nói:
- Ta nói là, có phải đại đạo của Diệp Chân này sẽ càng dễ lấy được Thiên Đạo tán thành, dẫn động Thiên Đạo, mượn dùng lực lượng Thiên Đạo?
Nhật Nguyệt Đạo Tổ và Lôi Ngục Đạo Tổ gật đầu, đúng là tình huống như thế.
- Chiếu theo tình huống trước mắt, Diệp Chân này lấy thân trấn núi lửa, không chỉ là vì bình phủ tai kiếp của Hồng Hoang, cũng là vì triệt để ngưng luyện Đại Đạo.
- Bản thân hắn cũng hẳn là vô cùng rõ ràng đối với chuyện này.
Lôi Ngục Đạo Tổ nói.
- Nếu như thế, sợ là kẻ này còn khó đối phó hơn Lục Ly nhiều.
Thanh Lê Đạo Tổ vừa nói, một mặt vừa ngưng trọng.
Đột nhiên, Nhật Nguyệt Đạo Tổ lại cười lạnh một tiếng:
- Thiên Đạo mà thôi!
Lôi Ngục Đạo Tổ cũng trong chớp mắt lặp lại lời của Nhật Nguyệt Đạo Tổ:
- Xác thực chỉ là Thiên Đạo mà thôi.
- Bây giờ Tạo Hóa Thần Đình Bảo Lục đã hóa Thần Đình, chỉ đợi người hữu duyên thu lấy Phong Thần bảng, sau khi chấp chưởng bảng Phong Thần, Thiên Đạo sẽ vào hết trong tay chúng ta, đến lúc đó, có gì phải sợ hắn.
- Một khi đến lúc đó, Thiên Đạo nằm ở trong tay chúng ta, cái tên Diệp Chân này mạnh hơn Lục Ly cũng không có tác dụng gì.
- Người hữu duyên? Môn hạ của ta hẳn là có.
Thanh Lê Đạo Tổ đột nhiên nhoẻn miệng cười.
- Môn hạ của ta cũng có!
Lôi Ngục Đạo Tổ một chút cũng không rơi phía sau.
- Người có duyên, môn hạ lão phu cũng có.
Nhật Nguyệt Đạo Tổ nói.