Chương 4094 Hoàng Hậu Trở Về?
Đại đạo của ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu là lấy Thiên Đạo chưởng Nhân đạo, đạo của Diệp Chân là lấy nhân đạo chứng nhận Thiên Đạo, khác biệt trên bản chất.
Mà bản chất Nhân hoàng là cái gì?
Bản chất Nhân Hoàng chính là nhân đạo, nhân đạo tức Thiên Đạo!
Như vậy vừa so sánh đã vô cùng rõ ràng.
Ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu muốn thu thập Cơ Bang, tương tự với ngoại địch xâm lấn, nếu thành, sẽ bị nhân đạo phản phệ vô cùng kịch liệt.
Phản phệ chém giết Nhân Hoàng nhân đạo, vì nhân đạo tức Thiên Đạo, sẽ theo Thiên Đạo phản ứng tạo thành, đây là nguyên nhân ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu kiêng kỵ.
Nhưng bản chất đại đạo của Diệp Chân đều tương tự như bản chất Nhân Hoàng.
Đây có điểm giống như huynh đệ nội đấu, có điểm giống người một nhà đánh người một nhà.
Cuối cùng, vô luận kết quả như thế nào, cuối cùng chiến thắng thì vẫn là người một nhà, loại tình huống này, Nhân đạo phản phệ đối với Diệp Chân không đáng kể.
Đương nhiên, đến cùng Cơ Bang vẫn là Nhân Hoàng, dù là Diệp Chân, sau khi chém giết Nhân Hoàng Đại Chu, hắn cũng sẽ bị nhân đạo tức giận phản phệ, nhưng chút phản phệ ấy không tính là gì với hắn.
Cho nên, sau khi Diệp Chân xử trí ba vị Đạo Tổ Thiên Miếu, bây giờ mới xử trí Nhân Hoàng Đại Chu Cơ Bang là không có có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng bây giờ vấn đề mấu chốt là Lục Mạn Ca!
Không chút khách khí nói, nếu Lục Mạn Ca dự định thả cho Cơ Bang một ngựa, bất luận kẻ nào trong Huyền Cơ Đạo Môn bao gồm Diệp Chân đều không thể phản đối.
Lại thảo luận sâu hơn, sư tôn Lục Ly đứng trên lập trường là cha vợ, vì hạnh phúc con gái, tha thứ cho con rể phản bội, cũng có thể.
Cho nên, chuyện xử trí Cơ Bang như thế nào, trong đám người Diệp Chân chỉ có thể nghe theo ý kiến Lục Mạn Ca.
Nhưng, Diệp Chân vô cùng rõ ràng, trước mắt loại tình hình này, đối với Tứ sư tỷ Lục Mạn Ca là quá tàn nhẫn.
Vô luận là xử trí Cơ Bang hay thả cho Cơ Bang một ngựa, muốn Lục Mạn Ca đưa ra quyết định là vô cùng tàn nhẫn.
- Sư tỷ, dù ngươi làm đưa ra quyết định gì, chúng ta cũng sẽ không có bất kỳ chất vấn, sẽ dốc toàn lực ủng hộ quyết định của ngươi.
Diệp Chân nhìn Lục Mạn Ca đột nhiên nói.
- Không sai, Tứ sư muội, vô luận ngươi quyết định như thế nào, chúng ta đều nghe theo ngươi.
Một nhóm sư huynh đệ đều nói.
Đôi mi thanh tú của Lục Mạn Ca nhíu chặt lại, nhìn về phương hướng Lạc Ấp, gương mặt nàng nghiêm túc lại, nhưng không nói một lời, đám người nhìn hết sức đau lòng.
- Sư tỷ, nếu không thì như thế, sư đệ ta bắt sống Cơ Bang, vây khốn trong một bí cảnh, sau này sẽ do sư tỷ ngươi từ từ xử trí như thế nào?
Diệp Chân đưa ra một đề nghị phá vỡ không khí trước mắt.
Nghe vậy, Lục Mạn Ca lại kiên định lắc đầu, nhìn hướng Lạc Ấp, nói:
- Hắn là anh hùng hào kiệt hùng tài đại lược, hắn là khai quốc chi quân Đại Chu nhất thống Hồng Hoang, một nhân trung chi kiệt tỷ vạn năm mới sinh ra! Có thể giết hắn, nhưng không thể chà đạp tôn nghiêm của hắn!
Nói xong câu đó, Lục Mạn Ca hình như đã quyết định, theo thứ tự hành lễ với Đại sư huynh Phù Tô và các vị sư huynh đệ, sau đó nói.
- Thật ra, trước kia Cơ Bang có thể tiết lộ hành tung phụ thân, cũng có liên quan với ta. Cơ Bang lấy được hành tung phụ thân từ chỗ ta, mặc dù ta trong lúc vô tình tiết lộ cho hắn, nhưng đến cùng cũng bắt nguồn từ ta.
Nói câu nói này, cả người Lục Mạn Ca đột nhiên trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
Kể từ sau khi biết Cơ Bang là phản đồ, chuyện này như là tảng đá khổng lồ đặt ở trong đầu Lục Mạn Ca, cho đến lúc này bây giờ nàng mới nói ra, cản thấy vô cùng dễ dàng.
- Sư muội không nên tự trách, ngươi cũng vô tình dẫn đến chuyện này.......
Đại sư huynh Phù Tô vừa muốn an ủi, đã bị Lục Mạn Ca đưa tay ra hiệu ngăn lại.
- Tâm ý của các ngươi, ta đều hiểu, nhưng, ta lại qua không được cửa ải trong lòng ta. Cho nên, chuyện của Cơ Bang, ta dự định tự mình giải quyết, tự mình đi hỏi hắn một chút.
Nói xong, Lục Mạn Ca nhìn hướng về phía Diệp Chân:
- Còn xin chưởng giáo sư đệ cho ta cơ hội này.
Diệp Chân khe khẽ lắc đầu:
- Tại sao sư tỷ phải đau khổ như vậy. Nhưng, nếu sư tỷ muốn làm như thế, mọi việc đều sẽ nghe theo quyết định của sư tỷ.
- Đa tạ sư đệ thành toàn.
Lục Mạn Ca hơi hơi thi lễ với Diệp Chân, hướng về phía đám người khua tay nói:
- Các ngươi trở về Huyền Cơ Đạo Môn chờ tin tức của ta, sớm một chút quyết định ngày tốt lành Huyền Cơ Đạo Môn xây dựng lại.
- Được!
- Vậy chúng ta sẽ ở trong sơn môn chờ tin tức tốt của sư tỷ ngươi.
Sau khi Diệp Chân đáp ứng, tiên thiên linh bảo Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên bảo châu A Nguyên lập lòe ánh sáng, sau đó mang theo một đám sư huynh sư tỷ quay lại sơn môn.
Chỉ là thời khắc xoay người, trong lòng Diệp Chân lại vang lên một tiếng thở dài trước đây: Hỏi thế gian, tình là chi.......
........
Hoàng cung Lạc Ấp Đại Chu.
Phòng thủ nội giám Phó tổng quản Ngư Triêu n đã không giữ được vẻ bình tĩnh những ngày qua, có chút vội vàng chạy tới cửa ra vào Đông Lai Các, khí tức hơi dồn dập, khiến Cơ Bang đang tĩnh tọa trong Đông Lai Các nhíu mày một cái, trong lòng có chút khó chịu.
Vì sao Ngư Triêu n vừa mới thăng cấp không bao lâu cũng không giữ được bình tĩnh?
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh của Ngư Triêu n vội vàng vang lên, khiến sắc mặt Cơ Bang trở nên vô cùng quỷ dị!
- Bệ hạ, khởi bẩm bệ hạ, hoàng hậu điện hạ hồi cung.
Trong Đông Lai Các, Cơ Bang bỗng nhiên đứng lên, thần sắc hắn ngây người, mặc dù nghe rõ, nhưng vẫn không nhịn được lại hỏi:
- Ngươi nói cái gì, lặp lại lần nữa?
- Bẩm bệ hạ, hoàng hậu điện hạ hồi cung.
Cơ Bang ngây người:
- Đã trở về?
- Đúng vậy, hoàng hậu điện hạ đã hồi cung, hơn nữa bảo lão nô, sau khi nàng trang điểm xong, sẽ đến đây vấn an bệ hạ.
Ngư Triêu n đáp.
- Tới vấn an trẫm sao?
Cơ Bang lần nữa thất thần, bỗng nhiên nhanh chân đẩy ra cửa Đông Lai Các, nhìn về phía phương hướng hậu cung, gương mặt hắn không rõ ràng cho lắm.
Vào lúc này, nội giám Đại tổng quản Vu Hòa cũng chạy tới, vừa tới, Cơ Bang lại hỏi:
- Biết có chuyện gì xảy ra không?
- Nàng một mình trở về? Hay mang theo những người khác?
- Còn nói cái gì?
Cơ Bang liên tục hỏi.
- Bệ hạ, hoàng hậu điện hạ là một mình trở về, nhìn qua không thể bình thường hơn được. Cũng không nói gì nhiều, chính là nói với lão nô, sau khi nàng trang điểm xong, sẽ đến đây vấn an bệ hạ.
Vu Hòa nói.
- Thật tới vấn an trẫm sao?
Gương mặt của Cơ Bang hơi nghi ngờ, có chút không rõ Lục Mạn Ca rốt cuộc muốn làm gì.
Vợ chồng mười vạn năm, hắn hiểu rất rõ Lục Mạn Ca, ngoài cứng trong mềm, nhưng ở một chút thời gian nào đó, lại là trong ngoài đều mềm mại.