← Quay lại trang sách

VE SẦU THOÁT XÁC... ĐỔI TÁO KHÔ

Những năm tuổi thơ bắt ve sầu, tôi còn ở Huế. Ông tôi là một Đông Y Sĩ về hưu. Tuy ông không còn trương bản hiệu khám bệnh như ngày xưa nữa, nhưng vẫn còn những thân chủ cũ tín nhiệm tìm đến để ông bắt mạch cho toa, vì vậy tôi hay được theo ông ra tiệm thuốc bắc mỗi khi ông hốt thuốc cho thân chủ.

Tiệm thuốc bắc đó do một cặp vợ chồng nguời tầu làm chủ, rất quen biết với ông tôi. Dân ở đây gọi họ là “ông Thầy”, và “bà Thầy”. Một lần theo ông đến tiệm, ông bà Thầy cho tôi mấy trái táo khô để ăn, ôi ngon vô cùng. Thấy tôi thích ăn táo khô, ông Thầy nói nếu tôi chịu kiếm xác mấy con ve sầu về cho ông làm thuốc, sẽ được táo khô để ăn: cứ 10 con ve sầu đổi một trái táo khô.

Xác ve sầu là gì? Không phải là con ve sầu chết rồi đâu, mà là cái vỏ nó bỏ lại sau khi ve từ dạng côn trùng, thoát khỏi vỏ để thành ve bay đi. Cái xác đó rất dễ kiếm trong vườn nhà tôi vẫn thấy hoài nhưng không ngờ lại có thể đổi được táo ăn. Tôi mừng quá chịu ngay.

Vậy là kể từ hôm đó đang lúc mùa hè nghĩ học tôi tha hồ có thời gian đi kiếm xác ve sầu. Cứ đôi ngày đủ một bọc lại mang đến tiệm kiếm bà Thầy để đổi. Vâng, tôi nhứt định chờ đổi với bà Thầy chứ không đổi với ông.

Số là ông Thầy rất sòng phẳng, cứ đúng 10 con ve = 1 trái táo. Bữa nào tôi có số lẽ, thí dụ như 35 con thì ông đưa 3 trái táo và ghi credit cho tôi 5 con kia cho lần sau. Nhưng bà Thầy thì không. Bà sẽ đưa hẳn cho tôi...4 trái táo, không cần credit gì lôi thôi. Chẳng những vậy bà còn cho thêm mấy trái free nữa là khác. Bởi vậy tôi thương bà Thầy lắm, nhứt định chỉ đổi ve sầu với bà.

Chỉ được một mùa hè đó thôi. Sau biến cố Tết Mậu Thân tôi theo gia đình vào Sàigòn và từ đó không còn nghe gì về Ông Bà Thầy chủ tiệm thuốc bắc đó nữa.

Những năm sau khi lớn lên và đi Hướng Đạo mỗi sáng Chủ Nhật họp đoàn ở vườn Tao Đàn Sài Gòn nhằm mùa hè có tiếng ve kêu rền rả. Thỉnh thoảng tôi cũng bắt gặp xác vài con ve sầu đâu đó trong vuờn làm cứ nhớ mãi kỷ niệm tuổi thơ, những ngày mình xách lon đi kiếm xác ve sầu về đổi táo khô.