← Quay lại trang sách

Vượt Biên, Đi Mỹ

Năm tôi 19 tuổi, mạ cho 6 lượng vàng và nói “Đi, con ơi! Mạ chỉ biết cầu trời phật ông bà phù hộ cho con”

Bây giờ ranh rảnh, ngồi lật lại xấp ảnh cũ, có vài tấm chụp từ năm 1979 lúc đó tôi đang lang thang trong trại tỵ nạn Leam- Sing, Thailand như tấm bạn thấy dưới đây.

Vợ ngồi bên hỏi hồi đó tại sao mọi người không đi Mỹ hết cho…khoẻ, mà có một số rất đông phải qua những xứ sở lạnh lẽo như Canada, hay ở Bắc Âu như Thụy Điển, Đan Mạch chi dzậy?

Dĩ nhiên sau khi vượt biên thành công tới trại tỵ nạn rồi, nếu được quyền chọn quốc gia để định cư, chắc là đến 90% sẽ chọn đi Mỹ, nhưng Mỹ đâu thể nhận hết, nên họ đã thông báo rõ ràng ưu tiên nào sẽ được chấp thuận cho định cư. Nếu được công nhận thuộc một trong những ưu tiên sau đây thì trước sau gì cũng sẽ đi Mỹ.

Còn ngoài ra thì phải xin đi những nước khác như: Úc, Canada, Pháp, Anh, Nhật, vv... những quốc gia tự do khác có chương trình đón nhận người tỵ nạn và họ có phái đoàn đến trại thường xuyên để phỏng vấn, làm thủ tục định cư.

Sau đây là ưu tiên đi Mỹ lúc đó ở Thailand, và tôi nghĩ những trại ở các nước khác cũng vậy thôi:

1) Ưu tiên 1: những người đã có sẵn thân nhân ruột thịt như: vợ hay chồng, cha me, con cái, anh em ruột hiện đang định cư tại Mỹ, và họ chịu bảo lãnh.

2) Ưu tiên 2: những cựu nhân viên trước đây đã từng làm việc trực tiếp cho chính quyền, quân đội Mỹ tại VN.

3) Ưu tiên 3A: Cựu sĩ quan quân nhân VNCH cấp úy trở lên.

4) Ưu tiên 3B: vợ hay con của các sĩ quan quân lực VNCH, hay công chức chính quyền Sàigòn đang bị đi học tập cải tạo.

5) Ưu tiên 4A: Diện nhân đạo cho những trẻ em dưới 18 tuổi và ra đi không có thân nhân đi cùng.

6) Ưu tiên 4B: gọi là ưu tiên nhưng đây là diện “hốt rác” tức là những người không có ưu tiên định cư Mỹ, và cũng không có quốc gia nào nhận. Họ ở quá lâu lây lất trong trại. Lâu lâu một lần phái đoàn Mỹ vì lý do nhân đạo, sẽ mở lại hồ sơ chấp thuận cho họ đi Mỹ. Đây chỉ là diện nhân đạo không có gì bảo đảm là họ sẽ làm cả.

ThaiNC vượt biển một mình, định cư theo ưu tiên 3B. Ba tôi là công chức chính quyền Saigon đang đi học tập cải tạo. Tôi chỉ cần khai tên tuổi, chức vụ, nhiệm sở cũ của ông, họ có sẵn hồ sơ kiểm nhận thấy đúng là chấp thuận cho định cư.

Ngày ấy khi lần đầu lên phỏng vấn lập hồ sơ, phái đoàn Mỹ hỏi có biết ba tôi đang đi học tập ở trại nào ngoài Bắc? Tôi không biết trại gì, chỉ biết ông đang ở Cao Bằng Lạng Sơn gì đó rất sát biên giới của Tầu. Vài tháng sau, khi đã được chấp thuận, lên gặp phái đoàn Mỹ lần nữa ký giấy nợ tiền vé máy bay cùng các giấy tờ khác, nhân viên phái đoàn Mỹ cho tôi coi một bản đồ miền bắc Việt Nam có một chỗ khoanh tròn ghi chú “ NAM HA CAMP”. Họ nói do chiến tranh biên giới với tầu đầu năm 1979, những trại cải tạo ở vùng biên giới đã được dời vào đất liền, do đó ba được chuyển về trại học tập cải tạo Nam Hà. Sau này khi đi HO sang Mỹ định cư, ba tôi có mang theo tấm giấy ra trại, quả nhiên là từ trại Nam Hà.