← Quay lại trang sách

Chuyện Thầy Trò Dr.LE

Tôi ghi danh học một lớp toán tại trường community college, ngẫu nhiên vô trúng lớp của một giáo sư Việt Nam, Dr. Shawn v. Le, gọi tắt là Dr. Le.

Dr Le chỉ dạy part time một lớp toán này mà thôi. Ông làm khoa học gia cho hãng IBM full time, dạy thêm vào buổi tối …cho vui, vì ông thích môn toán, và thích dạy học.

Trong lớp có một bác Việt Nam tên Tâm mới tỵ nạn qua đang bắt đầu đi học lại. Bác Tâm tương đối khá lớn tuổi và nghe kể ở VN bác từng là giáo sư dạy trung học. Qua Mỹ tuy đã muộn màng nhưng vẫn còn trong tuổi đi làm nên bác đang trở lại trường mong lấy cái bằng Technician điện tử để mưu sinh. Một hôm sau giờ học, tôi nán lại nói chuyện chơi với bác Tâm, Dr Le tiến tới và hỏi chuyện bằng tiếng Việt rất rành rọt làm tôi ngạc nhiên. Biết thầy là người Việt, nhưng học được ba bốn buổi rồi mới lần đầu nghe Dr Le nói tiếng Việt. Dr Le hỏi bác Tâm có phải ngày xưa vào khoảng năm đó, ở tỉnh đó, dạy ở trường đó…

Tất cả đều trúng.

Ông đứng ngay người khoanh tay nói “Thưa thầy, con là S. ngày xưa từng học với thầy”.

Té ra Dr Le thời trung học là học trò của bác Tâm này đây. Dr Le đi du học, lấy bằng tiến sĩ về toán và nay đang làm giáo sư dạy lại cho chính ông thầy của mình năm xưa.

Từ trước đến nay bác Tâm vô lớp luôn luôn có một chai nước lọc cạnh bên. Bác mắc bệnh gì không biết, lúc nào cũng uống nước. Còn Dr Le thì đi dạy cũng có ly café trên bàn. Thỉnh thoảng ông nhâm nhi café thấm giọng để giảng tiếp. Kể từ hôm biết bác Tâm là thầy của mình ngồi phía dưới, tôi để ý khi cần uống café, Dr Le nâng ly hướng về phía bác Tâm gật đầu một cái ngỏ ý mời thầy rồi mới uống. Bác Tâm thì mỗi lần như vậy cũng vội vả nâng chai nước đáp lễ ông thầy lễ phép này.

Câu chuyện thầy trò Dr Le rất nổi tiếng trong trường tôi thời ấy.

.

./.